Nữ Phụ Nhà Giàu Muốn Làm Gì Thì Làm Đó


Trì Sương ngẩng đầu nhìn một cái.
Vì lý do an toàn, Rất nhiều chỗ trong nhà hàng trang bị camera giám sát.
Cô rất hài lòng chuyện này, ít nhất chờ một lúc nữa Mạnh Hoài Khiêm rời đi, cô có thể xem lại nhiều lần, thưởng thức vẻ mặt thời khắc này của anh, hy vọng chất lượng hình ảnh có thể rõ ràng một chút.
Phần lớn đàn ông rất tự tin, giống như Mạnh Hoài Khiêm vậy, người đàn ông này lại càng tự tin ngạo mạn, chỉ là ở vị trí này, anh còn cần sự khiêm tốn để ngụy trang, cho nên thời khắc kiềm chế.

Tên của anh giống như một đạo khẩn cô chú, thời khắc nhắc nhở anh, không lên cuồng vọng, phải vĩnh viễn khiêm tốn.
Mặc dù cô cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ trở thành tảng đá trong cuộc đời của ai đó, nhưng mà Mạnh Hoài Khiêm bị đánh bại, đúng là làm tâm tình của cô sung sướng một cách khó hiểu.
Không phải anh không bỏ sót gì sao?
Anh không anh sẽ đặc biệt cho "cho là" sao?
Sếp Mạnh liệu sự như thần kia, xin hỏi anh có nghe qua một câu nói này chưa, đời người vô thường?
Ăn một khối bánh ngọt, Trì Sương cảm thấy có chút ngán, đưa tay lấy một quả cam quất trong túi ra, đây cũng là Mạnh Hoài Khiêm mang tới.

Cô đang muốn lột vỏ cam, lại sợ dơ móng tay nên dứt khoát từ bỏ.
Cô đứng dậy đi quanh người Mạnh Hoài Khiêm nửa vòng, mỉm cười, "Anh biết tôi chán ghét nhất là chuyện gì sao? Chính là ngoài miệng vừa nói mình là người theo đuổi, thực ra thì lại đem mình đặt ở vị trí bạn trai."
Không có nửa điểm tự biết mình.
Có vài người nha, không phải là người theo đuổi, nhưng lại coi mình là ông lớn.

"Nhắc tới, " cô dừng lại, hỏi anh, "Anh chắc chắn là muốn tôi coi anh như một người đồng nghiệp, mà không phải là cùng người khác bất đồng, độc nhất vô nhị sao?"
Mạnh Hoài Khiêm cuối cùng cùng phục hồi tinh thần lại.
Phùng Hạc Thành tại sao lại xuất hiện trước mặt cô, tạm thời không nhắc đến, anh sẽ nghĩ biện pháp.
Bây giờ....
Anh yên lặng một lúc, thấp giọng nói, "Cô muốn biết cái gì, tôi cũng sẽ nói cho cô.

Tôi nói là liên quan đến Phùng Hạc Thành, tất cả chuyện liên quan đến anh ta."

Không gấp gáp giải thích, chỉ duy nhất điểm này, đã đủ để Trì Sương đối với anh có thêm phần kiên nhẫn.
Cô hỏi, "Là lần đầu tiên sao?"
Cái vấn đề này nếu nói thật thì là gạt người, Mạnh Hoài Khiêm ngẩn người, "Đây là chuyện riêng tư của hắn, tôi không tiện trả lời."
"..." biểu tình của Trì Sương cứng đờ, cau mày nói, "Ai hỏi anh cái này!!!"?"
Đòng mạng nha!
Muốn mạng gia fmaf!!!
Ai quan tâm....!về cái kia!
"Tôi nói là" Trì Sương hít một hơi sâu, cắn răng nói, "Đây là lần đầu tiên anh làm thủ đoạn này sao?"
Thủ đoạn?
Mạnh Hoài Khiêm cau mày, "Không phải là thủ đoạn, chẳng qua chỉ là điều tra thích hợp một chút, Là lần đầu tiên."
"Anh như vậy, sao lại không làm chó săn tin đi."
Trì Sương lười cùng anh so đo, "Mạnh Hoài Khiêm, đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất, anh có thể coi như đây là nhắc nhở, cũng có thể là cảnh cáo, đừng làm loại chuyện này nữa, tôi rất phiền, hơn nữa rất không có chừng mực!"
"Được." Mạnh Hoài Khiêm nhanh chóng đáp ứng.
Tuân theo trái tim thì anh căn bản không muốn lãng phí mỗi giây đồng hồ nào trên người khác.
Chẳng qua là cảm thấy chướng mắt thôi.
"Cô chờ tôi chút."
Trên sân thượng cũng có bồn rửa tay, Mạnh Hoài Khiêm đi tới, mở vòi nước ra, tỉ mỉ rửa sạch hai tay, lúc này mới trở lại, từ trong túi cầm ra một trái quýt.
Theo động tác anh lột vỏ, mùi thơm đặc trưng của quả quýt thoang thoảng trong mũi Trì Sương.Đang lúc quanh quẩn không dứt.
Anh có một đôi tay rất đẹp, gầy, thon dài có lực.
Trì Sương là một người rất để ý từng chi tiết, mắt cô an tĩnh nhìn anh bóc vỏ.


Nếu như chấm điểm, anh mới bị trừ điểm, tựa hồ lại lặng lẽ tăng trở lại, thật ra cô cũng không có coi Mạnh Hoài Khiêm là người theo đuổi...
Nhãn hiệu của anh ở nơi này rất phức tạp.
Phức tạp đến giai đoạn hiện tại căn bản không có cách nào để cho anh ấy một thân phận chính xác được.
Mạnh Hoài Khiêm lột xong vỏ quýt đưa cho cô, "Thật xin lỗi."
Anh ấy thành khẩn nói xin lỗi, "Cái này chính là bản chất hèn hạ từ trong xương của đàn ông."
Nhìn xem, anh đã âm hiểm đến mức tự phê phán mình cũng phải dẫn theo tất cả đàn ông vào____
Là tôi bỉ ổi, nhưng những người đàn ông ở trước mặt cô cố làm ra vẻ cũng giống như vậy.
"Cô nói đúng, tôi sẽ xếp lại vị trí của mình." anh dừng lại một chút, nói, "Sau này sẽ không như vậy nữa."
Số lượng ưu điểm của Mạnh Hoài Khiêm không nhiều, dễ thấy nhất chính là điều này, nhận sai nói xin lỗi so với tia chớp còn nhanh hơn, tuyệt không mạnh miệng.
Trì Sương lườm anh một cái, không có nhận lời này, ăn múi quýt, nước trong veo lại ngọt, mùi vị so với tưởng tượng còn tốt hơn.
Cuối cùng cũng thoát khỏi vị ngán của bánh ngọt.
Vì quả quýt này, cô sẽ không so đo với anh quá nhiều.
May mắn tránh thoát một kiếp, Mạnh Hoài Khiêm hời hợt nhìn lướt qua danh thiếp trên bàn tròn, tầm mắt nhìn lại một hồi rồi lại dời đi.
....
Khu nghỉ dưỡng lấy chủ đề dưỡng sinh được Dung Khôn chuẩn bị mấy năm sắp khai trương.
Y theo quy củ cũ, sắp tới khai trương, tự nhiên cũng sẽ mời người quen tới thăm quan.

Trì Sương cũng nhận được thiếp mời do Dung Khôn tự mình đem tới, Dung Khôn lại cố ý bổ sung một câu, "Tôi làm việc cô cứ yên tâm, nhất định có chừng mực.

Cô là khách của tôi, tôi sẽ không làm khó để cô lúng túng."

"Chỉ sợ kế hoạch không đuổi kịp biến hóa" Trì Sương trêu ghẹo, "Rất nhiều người cho là sẽ không có chuyện gì phát sinh, kết quả hết lần này đến lần khác lại phát sinh."
Dung Khôn nghẹn lời, "Cho nên, tôi sẽ diệt sạch tất cả khả năng có thể phát sinh."
"Làm sao để diệt sạch.?" cô tò mò.
"Nhổ cỏ nhổ tận gốc." Dung Khôn thở dài một cái, "Yên tâm, chỉ tới chơi thôi, nếu ai để cho bà Trì không sảng khoái, tôi sẽ là người đầu tiên không buông tha cho hắn."
Dung Khôn suy xét rất lâu.
Vẫn là không có gọi điện thoại cho Lương Tiềm phát thiệp mời.

Ngược lại không phải là hắn không muốn có người bạn này, dẫu sao hơn hai mươi năm giao tình cũng không phải là giả, nhưng Lương Tiềm làm chuyện này ít nhiều cũng để lại bóng ma trong lòng anh ta, ở trường hợp qua trọng như vậy, anh ta thật không muốn để xảy ra rắc rối nào dù chỉ là một chút xíu.
Đây cũng là tâm huyết của hắn.
Mười năm tiếp theo anh ta phải dựa vào khu nghỉ dưỡng này hồi máu.
Đừng nói là tình cảm bạn bè gì, dù là tình thân ở trước mặt lợi ích cũng phải nhường đường.
Ngược lại là Lương Tiềm đã sớm nghe nói, đợi nửa ngày cũng không đợi được điện thoại, không khỏi mất bình tĩnh, đích thân tìm Dung Khôn nói chuyện này, "A Không, chuyện lớn của cậu lại không nói với mình một tiếng?"

-----
Thật xin lỗi mọi người, mình đã dịch xong truyện rồi, nhưng do bất cẩn không lưu mà mất hết, vì thế mà giờ lại phải dịch lại


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận