Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại


"Không lấy kết quả luận sơ tâm.

" Giản Nhất Lăng nói.

"Không sai.

" Chu Tử Mặc tán thành cách nói của Giản Nhất Lăng, "Cô chính là đã làm, thời điểm cô làm chuyện này có nghĩ đến như thế nào mới là trọng điểm không!"
Ôn Nhược đối mặt với ba người tương bức, trên mặt không có lại bao nhiêu huyết sắc.

"Các người liên hợp lại đối phó tôi?"
"Này như thế nào có thể xem như chúng ta liên hợp lại? Cô như thế nào không nhìn xem chính mình đã làm loại chuyện gì?" Chu Tử Mặc hỏi lại Ôn Nhược, "Là chính cô đã làm sai chuyện, tôi chỉ là lựa chọn bên đúng mà thôi.

"
Chu Tử Mặc không cho rằng mình làm cái gì không đúng.

Nếu hôm nay Ôn Nhược đắc tội chính là người có thân phận bình thường, anh ta làm bạn trai còn có thể bảo vệ cô ta.

Nhưng mà cô ta đầu óc rõ ràng là não heo, chạy tới cùng Thịnh gia không qua được, đem lời nói của Thịnh gia như là gió thoảng bên tai, một nữ nhân ngu xuẩn như vậy, anh ta nếu còn bảo vệ cô ta, chính là đem Chu gia đẩy vào hố lửa.

Ôn Nhược lại tức lại ủy khuất, "Chu Tử Mặc, tôi nhìn lầm anh.


"
"Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng nhìn lầm cô.

"
Anh ta còn tưởng rằng cô ta là một người thông minh, xuất thân dòng dõi thư hương, từ nhỏ hẳn đã được sự giáo dục thật tốt.

Giản Nhất Lăng duỗi tay lôi kéo tay Địch Quân Thịnh.

"Tiếp tục chơi.

"
Không muốn tiếp tục nghe hai người kia cãi nhau.

"Được.

" Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng trực tiếp đứng dậy rời đi, không có nửa điểm chần chờ.

Tùy ý Ôn Nhược dùng ánh mắt như thế nào nhìn bọn họ, bọn họ đều thờ ơ.

###
Ôn Nhược về đến nhà đã khóc thật lâu, Thái Thấm Nguyệt khuyên như thế nào đều khuyên không được.

Nghe nói là cùng Chu Tử Mặc chia tay, Ôn Trình mới ra viện đã rất tức giận.

"Cậu ta như thế nào cùng con chia tay? Cậu ta dựa vào cái gì cùng con nói lời chia tay? Con chờ, ba đi tìm cậu ta, ba muốn hỏi rõ ràng một chút!"
"Ba đừng hỏi.

" Ôn Nhược khóc lóc nói.

Cô ta không biết là đau buồn do thất tình càng nhiều hơn, hay là cảm xúc xấu hổ cùng giận dữ càng nhiều hơn.

"Ba như thế nào có thể không hỏi.

" Ôn Trình nhìn nước mắt của Ôn Nhược, trong lòng đều nắm một khối, "Con là con gái của ba! Ai khi dễ con gái của ba ba đi liều mạng với người đó!"
"Ba.


.

" Lời của Ôn Trình làm cho tim Ôn Nhược như rót vào sự ấm áp nhè nhẹ.

"Nhược Nhược con đừng khổ sở, ba hiện tại liền đi tìm Chu Tử Mặc hỏi rõ ràng, con gái của ba tốt như vậy, cậu ta dựa vào cái gì cùng con nói lời chia tay.

"
"Ba, bỏ đi, bỏ đi.

.

" Ôn Nhược một tay bắt được Ôn Trình, "Ba vừa mới xuất viện, không cần nơi nơi chạy.

"
Nếu Ôn Trình đi tìm Chu Tử Mặc, Chu Tử Mặc khả năng sẽ nói chuyện trên tay Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng có chứng cứ.

"Nhược Nhược con đừng sợ, mặc kệ Chu gia là cái dạng gì, ba đều sẽ không để cho con bị ủy khuất.

"
"Ba, bỏ đi, chúng ta không quan tâm người này, anh ta chướng mắt con liền chướng mắt con đi, ba nếu như đi tìm anh ta, vậy con chỉ biết càng thêm không có mặt mũi.

"
"Này.

.


" Ôn Trình ngẫm lại, cũng cảm thấy lờ con gái nói có đạo lý.

Nhưng mà ông lại không cam lòng để con gái cứ như vậy bị Chu Tử Mặc khi dễ.

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể bỏ qua.

Ôn Trình buồn bực mà nói, "Ba thấy họ Chu kia phong phẩm tốt, cứ tưởng rằng là một người tốt, mới yên tâm để cho con cùng cậu ta kết giao, không nghĩ tới.

.

Ai, ngược lại là Địch gia thiếu gia phong phẩm không tốt, hiện giờ đối với Tiểu Lăng lại là nghiêm túc thật sự.

"
Địch gia trực tiếp cùng Giản Nhất Lăng đính hôn, chiêu cáo toàn kinh thành Địch gia thiếu gia hắn là nghiêm túc, là nhận định Giản Nhất Lăng.

Nghe được lời này của Ôn Trình, trong lòng Ôn Nhược liền như có một cây châm trát vào.

Cô ta cùng Giản Nhất Lăng vốn dĩ không có kém nhiều ít, kết quả trong chuyện tìm bạn trai, cô ta lại thua Giản Nhất Lăng không chỉ một chút.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận