Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại


Ôn Nhược dùng giọng nói run rẩy phản bác, "Thịnh gia ngài không cần nói bậy, ngài nói mà không có chứng cứ.

.

"
"Chứng cứ muốn nhiều hay ít.

Cô dùng điện thoại vệ tinh gọi cho phóng viên cô tín nhiệm, cô liền cho rằng không ai có thể tra ra được cô sao?"
Địch Quân Thịnh thanh âm cùng tư thái đều thực lười biếng.

Tùy tay búng một cái, cách đó không xa vệ sĩ liền đem một túi văn kiện trình đi lên, đặt ở trước mặt Chu Tử Mặc.

Bên trong có một chồng chứng cứ thật dày.

Ôn Nhược cho rằng không có chứng cứ, trên thực tế muốn nhiều muốn ít đều có.


Cô ta điểm này làm xiếc, ở trước mặt những người khác chơi còn được, nhưng mà muốn ở trước mặt Địch Quân Thịnh chơi, liền giống như trò chơi của mấy đứa tiểu học.

Chu Tử Mặc nhìn bằng chứng này, rốt cuộc xác định, chuyện ngu xuẩn này thật là từ bạn gái anh ta làm ra tới.

Chu Tử Mặc thấy thế, khó hiểu chất vấn Ôn Nhược, "Em vì cái gì phải làm loại chuyện này? Chuyện này.

.

"
Chuyện này đối với cô có chỗ tốt gì?
Em gái họ của cô ấy sắp trở thành Địch gia thiếu phu nhân, cô ấy không nghĩ cùng em gái họ mình làm tốt quan hệ, mà còn muốn hại người ta, cô ấy sao lại có thể ngu xuẩn như vậy?
Ôn Nhược cả người đông cứng.

Đối mặt Chu Tử Mặc chất vấn, Ôn Nhược không có cách nào vì mình cãi lại.

Vì thế Ôn Nhược quay đầu chất vấn Giản Nhất Lăng, "Cô không phải đáp ứng bà của tôi, hôm nay sẽ không nói bậy sao?"
"Tôi không có đáp ứng qua.

" Giản Nhất Lăng ngữ khí bình tĩnh, đạm nhiên mà nhìn khuôn mặt dần dần dữ tợn của Ôn Nhược.

Địch Quân Thịnh chậm rì rì mà trả lời, "Đáp ứng bà của cô là tôi, hơn nữa tôi chỉ nói Nhất Lăng sẽ không nói, tôi không nói tôi sẽ không nói.

"
Chuyện này không tính là Địch Quân Thịnh lừa gạt Ôn gia nãi nãi.


Trên thực tế Ôn gia nãi nãi cũng không biết chuyện Ôn Nhược làm, bà ấy chỉ là dựa theo Ôn Nhược cùng bà nói, nhắc nhở Giản Nhất Lăng thời điểm nói chuyện chú ý một chút, cấp cho Chu Tử Mặc cùng chị họ của mình Ôn Nhược một chút mặt mũi.

Ôn Nhược như hóa đá, cả người như là mất hồn.

Chu Tử Mặc giận sôi máu.

Cùng Ôn Nhược kết giao, bởi vì tính tình của cô ta là loại anh ta thích, cũng là vì Ôn gia tuy rằng cạnh cửa không cao, nhưng mà gia sản phong phú, cùng anh ta cũng coi như là môn đăng hộ đối.

Sau này lại phát hiện Giản Nhất Lăng thành Địch gia tương lai thiếu phu nhân, anh ta liền càng cảm thấy cùng Ôn Nhược kết giao là lựa chọn chính xác nhất.

Này vốn là một bàn cờ tốt.

Ai có nghĩ đến Ôn Nhược thế nhưng lại đi một nước cờ ngu ngốc như vậy.

Hiện tại không chỉ có nguyên bản chỗ tốt không chiếm được, còn có khả năng bị cô ta liên lụy!
"Ôn Nhược, chúng ta chia tay đi!"
Trước mặt Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, Chu Tử Mặc đưa ra lời chia tay với Ôn Nhược.

"Anh nói cái gì?" Ôn Nhược không thể tin được lỗ tai mình đã nghe được gì.


"Tôi nói chúng ta chia tay đi! Tôi sẽ không kết hôn với một nữ nhân trước mắt một bộ mặt, sau lưng lại là một bộ mặt khác.

"
Ôn Nhược xấu hổ và giận dữ đan xen, "Chu Tử Mặc, anh thế nhưng cùng tôi nói lời chia tay! Anh thế nhưng cùng tôi nói lời chia tay!"
"Đúng! Tôi hiện tại chính là cùng cô nói chuyện chia tay, cô liền chính em gái họ có quan hệ ruột thịt đều có thể hại, tôi còn có cái lý do gì cùng cô tiếp tục kết giao đi xuống? Tôi như thế nào biết sẽ có một ngày cô có thể hay không ở sau lưng thọc tôi một đao?"
"Tôi không có! Tôi không có!" Ôn Nhược phủ nhận, "Tôi như thế nào hại đến cô ta, cô ta hiện tại không phải còn tốt đẹp mà đứng ở chỗ này sao? Thân phân bác sĩ Phó Nhặt sau khi công khai, không biết đối với cô ta có bao nhiêu chỗ tốt, trên mạng đều là khen ngợi cô ta!"
"Nói như vậy, Nhất Lăng còn phải cảm ơn cô đã giúp cô ấy công khai thân phận?" Địch Quân Thịnh ánh mắt khinh miệt, ngữ khí châm chọc.

"Chẳng lẽ không phải sao? Cô ta hiện tại có chịu một chút tổn thất cùng thương tổn nào sao? Cô ta cho tới bây giờ thu được chỉ có chỗ tốt không có chỗ hỏng.

" Ôn Nhược vì chính mình cãi lại.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận