Nữ phụ không trộn lẫn

Chương 290: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (53)
 
Lưu Mạn Ni biết Bạch Chỉ Lan vẫn chưa bị lộ hàng, súyt chút nữa không giấu được sự thất vọng trước ống kính. Cũng may Lâm Đạm không làm bà ta thất vọng, định tự mình sửa cái váy kia. Bà cho rằng bà là ai?

“Khi nào váy sửa xong cô cho tôi biết một tiếng, tôi muốn xem coi cô ta có thể sửa thành cái dạng gì.” Lưu Mạn Ni cười mỉa mai nói với trợ lý.

Trợ lý vội đáp vâng, sau đó tò mò hỏi: “Phu nhân, phu nhân cảm thấy chiếc váy này có thể sửa được không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Có thể sửa được, đổi thành váy ngắn bó ngực, giảm bớt diện tích màu dạ quang. Có điều sửa như thế đẹp thì đẹp thật nhưng trông rất bụi bặm không hợp mặc đi sự kiện lớn.” Lưu Mạn Ni tùy tiện phê bình mấy câu rồi rời đi, trợ lý đi theo sau lưng bà không ngừng nịnh bợ: “Vẫn là phu nhân có mắt nhìn, dù sao phu nhân cũng là sinh viên tài năng tốt nghiệp Học viện thiết kế chuyên nghiệp, người bình thường sao so được…”

Cùng lúc đó từ khóa “Mẹ Bạch liều sửa váy” đã thay thế từ khóa “Váy hỏng thiếu chút nữa Bạch Chỉ Lan lộ hàng” và “Nhãn hiệu J từ chối hợp tác với Bạch Chỉ Lan”, leo lên vị trí đầu tiên bảng hot search. Có rất nhiều người hứng thú với thiết kế thời trang, thậm chí người chuyên về ngành này cũng vào phòng livestream hóng hớt, hơn nữa từng người còn phát biểu quan điểm.

【Váy này không dễ sửa, màu sắc đúng là vết thương trí mạng.】

【Trong tình huống không có vải thừa, tôi sẽ tháo hết nửa dưới làn váy đi, chỉ để lại lớp lót và đổi nó thành một chiếc váy phía trên đỏ hoa hồng phía dưới trắng tuyền.】

【Tôi sẽ lấy vải lót trắng bên trong may lên vải màu dạ quang để tăng cảm giác mông lung bớt chói.】

【Tôi sẽ đổi váy xòe thành váy suông, xẻ nghiêng phía trước để lộ ra cái đùi xinh đẹp của Bạch Chỉ Lan.】

【Ơ, máy may chuyển đến rồi, mẹ Bạch chuẩn bị sửa.】

Người xem lập tức nhìn vào màn hình máy tính, thấy Lâm Đạm không đo kích thước đã cầm kéo cắt váy, sau đó tháo từng lớp vải lụa trắng bên trong.

Người xem lòng đầy mong đợi giống như quả bóng cao su xì hơi,vừa lắc đầu vừa bình luận:【Nhìn tư thế này là biết người ngoài ngành! Thất vọng quá!】


【Đúng đó, trước tiên phải vẽ bản thiết kế, đo kích thước, sau đó vẽ đường cắt lên váy, cuối cùng cắt. Nếu cắt nhầm, vải chỉ có một chút như thế, cắt hỏng rồi phải làm sao đây?】

【Cắt hỏng cũng không sợ, dù sao cũng có An tổng gánh giúp bà. Hình như An tổng đã gọi điện bảo người mang váy đến rồi.】

【Xời, thất vọng ghê. Thấy mẹ mẹ Bạch bình tĩnh thế, tôi còn tưởng rằng bà là vương giả, kết quả vừa hạ kéo tôi mới biết bà chỉ là cái đồng thau!】

【Tiêu luôn, cắt bỏ hai tay áo mất rồi, tôi không dám nhìn nữa! Chiếc váy đáng thương, vốn dĩ mày đã xấu, cuối cùng còn xấu hơn nữa!】

Người xem vừa thở dài vừa nhiệt tình xem Lâm Đạm múa kéo; An Trọng Anh đứng ở bên cạnh đưa dụng cụ giúp bà; An Lãng ngồi ở ghế đối diện máy may, ánh mắt tràn ngập sự tin tưởng và dịu dàng.

Vốn nguyên chủ cũng biết may quần áo, nhưng tài nghệ của Lâm Đạm dường như càng tinh tế hơn, bà nhanh chóng cắt vải thừa, sau đó lại khâu vải thừa lên. Trong tiếng vang cạch cạch của máy may, một chiếc váy đuôi cá bó ngực dần dần thành hình, làn váy gợn sóng kéo rất dài, trông hết sức lộng lẫy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

【Đẹp, nhanh thật!】

【Người nói muốn đẹp phải thiết kế bản thảo trước rồi đo kích thước mới tiến hành cắt may đâu rồi?】

【Tôi không phải dân chuyên nghiệp mà tôi còn nhìn ra tay nghề mẹ Bạch không tầm thường! Mới nửa tiếng đã biến từ váy xòe thành váy đuôi cá dài, thầy của tôi còn không có năng lực đó!】

【Kiểu dáng thật sự không còn gì để xoi mói! Rất có cảm giác thiết kế và thời trang, đường may cũng hết sức tỉ mỉ, nhưng cái màu này đúng là không cứu nổi!】

【Đúng đó, màu sắc mới là lỗ hổng lớn nhất!】

【Dầu gì cũng dễ nhìn hơn trước đó một chút! Mẹ Bạch quá trâu bò!】


Người xem không ngừng khen ngợi, tất nhiên cho rằng đổi thành như vậy không dễ dàng gì.

An Trọng Anh khoác váy lên hình nộm, khẽ cười nói: “Lâm Đạm, cô nói thật đi, có phải cô là nữ siêu nhân không? Sao cái gì cô cũng làm được vậy? Chiếc váy này trông ổn hơn vừa rồi nhiều.” Có điều vẫn chưa đạt chuẩn để tham dự lễ trao giải. Nhưng mà lời như vậy An Trọng Anh ngại nói trước mặt Lâm Đạm, chỉ có thể gửi hy vọng vào váy em trai đặt mau đến chút.

Lâm Đạm cắt vải lụa trắng bên trong thành một đống lớn với chiều dài 8 inch*, gấp một bên trong đó, may thật chắc bằng chỉ trắng, lắc đầu nói: “Vẫn chưa sửa xong.”
 
*1 inch = 2,54 cm

“Cô cắt mấy thứ bên trong đó làm gì, khâu lên váy à? Liệu có quá rườm rà không?” An Trọng Anh một lời khó nói hết nhìn đống vải lụa trắng. Quả thật bà khó mà tưởng tượng được khi may tất cả những thứ này lên váy sẽ như thế nào.

【Há! Không được rồi! Tôi vừa nghĩ tới cảnh Bạch Chỉ Lan sẽ mặc thành cây thông Noel là tôi thấy buồn cười.】

【Không đúng, không phải cây thông Noel, là cây cầu nguyện, không phải quấn vòng đâu mà là dựng đứng ấy, mọi người hiểu không?】
 
【Hiểu, dù dựng đứng hay quấn thành vòng cũng xấu thôi, không khác nhau lắm! Hiện tại đổi thành kiểu dáng như vậy cũng không tệ rồi, cần gì vẽ rắn thêm chân?】

Người xem nuối tiếc nhìn chiếc váy đã được sửa rất đẹp.

【Không xem nữa, không xem nữa! Quả nhiên Bạch Chỉ Lan và mẹ cô không có duyên với thời trang. Kỹ thuật cắt khéo thì sao? Không có thẩm mỹ mới là vấn đề lớn nhất! Không phải học được cách may là có thể trở thành nhà thiết kế đâu, còn phải có thiên phú nữa.】

Trong lúc người xem than thở, Lâm Đạm dùng tay vuốt tất cả sợi vải dọc đi, chỉ để lại sợi vải ngang. Do bà may chặt một bên nên sau khi vải lụa mỏng bỏ đi sợi vải dọc không bị rơi lả tả, ngược lại biến thành một dải lông xù, có chút giống lông chim, nhưng nhẹ và mịn hơn lông chim; hơi giống tua, nhưng mềm mại hơn tua.

An Trọng Anh nhìn ngây người, An Lãng thì cầm lấy một dải lụa mỏng giúp tháo sợi vải dọc đi, bảo: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, tới đây giúp.”


“Ờm ờm!” An Trọng Anh và An Tử Thạch vội đi qua.

【Làm gì vậy? Tôi xem không hiểu!】

【Tôi hiểu được đôi chút nhưng tôi không nói đâu! Tôi có thể tưởng tượng được hình dáng cuối cùng của chiếc váy rồi, mẹ Bạch là thiên tài mà!!!!】

【Tôi cũng hiểu, tôi cũng không nói! Xem thành phẩm cuối cùng đi.】

【Chiếc váy trong đầu mẹ Bạch như thế nào vậy? Là váy đẹp nhất thế giới à? Hay là hào quang nhấp nháy?】

Không nghi ngờ gì, phần lớn những người bình luận những bình luận này đều là người trong ngành, lúc này người ngoài ngành vẫn chưa đoán được bước đi của Lâm Đạm. Sau khi tất cả dải vải dài đều được tước thành lông chim, Lâm Đạm cắt mảnh vải đỏ thành từng dây nhỏ, luồn vào lỗ kim, may tỉ mỉ từng vòng “Lông chim” lên váy.
 
Công việc này hết sức rườm rà, nhưng cũng khô khan, rất nhiều người xem mất kiên nhẫn, lục tục thoát ra, nhưng người ở lại vẫn nhiều hơn.

Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng… Lâm Đạm không ngủ không nghỉ thức suốt một đêm, An Lãng cũng ở bên cạnh trông bà một đêm, thỉnh thoảng giúp xỏ chỉ. An Trọng Anh và An Tử Thạch đã ngủ gục trên bàn từ lâu, Bạch Chỉ Lan vẫn luôn ở trong phòng không ra ngoài, hẳn cô đã bị hoảng sợ không nhỏ, trước mắt vẫn chưa thể đối mặt với ống kính.

Sau khi may dải “Lông chim” cuối cùng, Lâm Đạm đứng lên nhìn thành phẩm, bà suy nghĩ một chốc rồi cắt vải hồng còn thừa, may lại làm một dây lưng đơn giản, thắt thành nơ con bướm, thắt bên hông chiếc váy.
 
“Đẹp thật!” An Lãng khen.

Lâm Đạm quay đầu lại nhìn y, ánh mắt tràn ngập ý cười.

Người xem mới sáng sớm đã bò dậy xem livestream sợ tới mức đầu gối mềm nhũn, lập tức quỳ với Lâm Đạm:【Con mẹ nó! Đây là chiếc váy nát ngày hôm qua? Tôi đọc ít sách, mấy người đừng lừa tôi!】

【Đâu ai lừa thớt! Đêm qua bọn tôi xem livestream suốt đêm, tận mắt chứng kiến kỳ tích xảy ra. Tất cả đừng bình luận nữa, quỳ xuống hét 666* với mẹ Bạch đi!】
 
*Chỉ một vật hay một người nào đó rất đáng ngưỡng mộ.

【Không thể 6 hơn!!! Đây không phải sửa bình thường mà là một sự thay đổi kỳ diệu luôn đó!!!!! Tôi cảm thấy chiếc váy đang phát sáng!!!】


Dưới hình ảnh sắc nét, trên người hình nộm mặc một chiếc váy đuôi cá dài được may đầy “Lông chim” mềm mịn. “Lông chim” trắng tinh bao phủ lấy toàn bộ chiếc váy, màu dạ quang chói mắt xuyên qua khe hở giữ những lông chim biến thành một màu hồng phấn cực nhạt, vừa mềm mại giống như nước vừa mờ ảo như sương mù, màu sắc này đúng là màu các cô gái thích nhất!

Dây lưng màu hồng dạ quang được thắt trên váy hồng nhạt, màu sắc tương phản mạnh mẽ như thế này làm tăng cảm giác trẻ trung và linh hoạt cho chiếc váy bồng bềnh. Làn váy gợn sóng rất dài, bị gió nhẹ nhàng thổi lên, làm lông chim đung đưa như đám mây mơ mộng.

【A a a a a! Mau nói cho tôi biết với, tôi chỉ ngủ có một giấc, tại sao chiếc váy xấu xí màu dạ quang này đã biến thành một chiếc váy lông chim thần tiên màu hồng nhạt?! Lông chim ở đâu ra đó, quá mềm mại, quá phiêu rồi? Tìm lông chim mềm mịn giống vậy ở đâu nhỉ? Mẹ Bạch là Doraemon à?!!】

【Lông chim làm từ vải bên trong váy đó, ngày mai thớt xem lại đi. Mẹ Bạch quá trâu bò! Tôi phục luôn!】

【Tôi quỳ đến nát đầu gối rồi! Chiếc váy giá hơn một triệu được mẹ Bạch sửa lại có thể bán được mười triệu đấy! Cao cấp, thanh lịch, phong cách, nhẹ nhàng, mềm mại, tôi có thể dùng tất cả những từ ngữ đẹp đẽ để miêu tả chiếc váy này! Nếu so sánh thì những bản thảo thiết kế của Lưu Mạn Ni trông quá tầm thường! Đây mới là tuyệt tác chân chính, từ trong ra ngoài đều có hồn!】

【Trong một đêm chiếc váy này mọc cánh thành tiên! Sự thật chứng minh mẹ Bạch mãi mãi là vương giả! Làm gì có quê mùa, tôi khinh! Nếu chiếc váy thần tiên này của mẹ Bạch không được tính là thời trang thì mấy nhà thiết kế khác đừng lăn lộn trong giới thời trang nữa, trình của chủ tịch nhãn hiệu J cũng chỉ có vậy thôi.】

【Đẹp mê người!】

Người xem bị tay nghề của Lâm Đạm làm ngạc nhiên đến sắp rơi cả mắt ra ngoài, từng hàng chữ to đỏ như máu —— mẹ Bạch 666 lướt qua livestream! Vô số trái tim nhỏ màu đỏ và đồng vàng nhỏ rơi xuống ào ạt, lấp kín màn hình. Bỗng nhiên một tiếng thét chói tai vang lên, mọi người sợ tới mức dừng động tác, sau khi hàng bình luận xẹt qua như đạn bắn đi qua, An Trọng Anh và An Tử Thạch xuất hiện, hai người che miệng, trợn mắt, trông vẻ mặt hết sức chấn động.

“Đây là chiếc váy ngày hôm qua?” An Trọng Anh liên tục đi vòng quanh chiếc váy, con ngươi càng ngày càng sáng: “Được sửa lại thế này sao? Lâm Đạm, tôi phải mặc thử nó mới được!”

An Trọng Anh nói lên tiếng lòng của tất cả phái nữ, có một người xem nói thế này:【Thứ mẹ Bạch mẹ làm không phải váy mà là mơ ước của tất cả cô gái! Trong giấc mơ của mỗi một cô gái đều xuất hiện chiếc váy lông chim màu hồng nhạt như thế, nó nhẹ nhàng, xinh đẹp, làm các cô nổi bật giữa đám đông, biến thành thiên sứ!】

Lâm Đạm quả quyết từ chối: “Xin lỗi, đây là váy của con gái tôi.” Dứt lời bà gõ cửa phòng đã khóa một đêm của Bạch Chỉ Lan.

An Trọng Anh che nửa khuôn mặt lại, khẽ cười nói: “Thật là cưng con gái quá mà.”

Người xem trong phòng livestream khóc lóc hét:【Mẹ Bạch, mẹ còn cần con gái nữa không? Kiểu suốt ngày quỳ dưới đất ôm đùi mẹ hét 666 đó!】


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui