Nữ phụ không trộn lẫn

Chương 266: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (29)
 
An Lãng cản tay Lâm Đạm lại, dịu dàng nói: “Những việc này giao cho đàn ông làm đi, phụ nữ thì mời vào trong nghỉ ngơi.” Y cao hơn Lâm Đạm một cái đầu, chiều cao khoảng chừng hơn một mét chín, mặc một bộ vest đắt tiền ôm sát người y, để lộ đường cong cơ bắp lực lưỡng. Y là một doanh nhân, cũng từng là một quân nhân.

Biết An Tử Thạch và An Trọng Anh muốn tới nhà gỗ ghi hình chương trình, Lâm Đạm đã tìm kiếm tin tức về An gia trên mạng nên tất nhiên là biết về cuộc đời của An Lãng. Trước khi con trai trưởng của An gia xảy ra chuyện, y là một quân nhân, mặc dù đã chuyển nghề nhiều năm, thế nhiệt huyết đối với quân đội chẳng vơi chút nào. Lâm Đạm có thể ngửi thấy được mùi thuốc súng trên người y, có lẽ người khác sẽ cảm thấy hồi hộp, sợ hãi, không dám đến gần, có điều Lâm Đạm không biết tại sao mình lại thích thế. Bà có chút thiện cảm với quân nhân.

“Cảm ơn.” Đôi mắt Lâm Đạm cong lên, khẽ mỉm cười.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tay xách vali của An Lãng thoáng dừng một chốc, y ôn tồn nói: “Đừng cảm ơn, điều hiển nhiên mà.” Dứt lời y nhìn An Tử Thạch, nghiêm khắc nói: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, tới xách vali.”

An Tử Thạch cam chịu số phận đi đến bên cạnh xe, nhấc từng chiếc vali xuống, nhanh chóng đặt đầy trước cửa nhà gỗ. Bạch Chỉ Lan trợn mắt há hốc miệng nói: “Mọi người định chuyển nhà luôn á?”

“Dì có bốn vali, chú An chỉ có một cái, còn lại đều là của An Tử Thạch. Cái tên này đúng là rắc rối.” An Trọng Anh châm chọc.

“Nếu đã có đàn ông ra tay, phụ nữ bọn tôi sẽ vào nghỉ ngơi vậy.” Lâm Đạm vỗ nhẹ đầu Bạch Chỉ Lan, bảo: “Đi pha trà cho khách.”

Sự căng thẳng của Bạch Chỉ Lan lập tức được giảm bớt, tung tăng chạy đi nấu nước. Người xem nhìn bóng lưng đầy đặn và khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Chỉ Lan, không khỏi cảm thán y thuật của mẹ Bạch quá xuất sắc.

“Chỉ Lan mập lên rồi, cũng xinh đẹp hơn nhiều, y thuật của cô giỏi thật đấy.” Sau khi ngồi vào chỗ, An Trọng Anh bắt chuyện.

Lâm Đạm nhìn chằm chằm bà ấy, khẽ nhắc nhở: “Thể chất chị hư hàn, cũng cần phải điều trị.”

Mắt An Trọng Anh sáng lên, muốn hỏi tiếp nhưng kiêng dè các máy máy xung quanh nên đành từ bỏ ý định. Đúng lúc này, Bạch Chỉ Lan bưng mấy tách trà đến, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người. Lâm Đạm không giỏi giao tiếp, cũng không thích giao tiếp nhưng không có nghĩa là EQ của bà không cao. Có một số việc cô chỉ liếc qua là hiểu, nên không nói nhiều nữa.


Trong lúc ba người tán gẫu, cuối cùng An Lãng và An Tử Thạch cũng chuyển xong tất cả vali. Người xem một bên cổ vũ cho hai người họ một bên tặng thưởng, hết sức vui mừng.

Lâm Đạm nhìn đồng hồ nói: “Sắp bốn giờ rồi, buổi tối mọi người muốn ăn gì để tôi nấu.”

“Tôi đang đợi cô nói câu này đấy!” An Trọng Anh khẽ cười nói: “Tôi muốn ăn món cá xào tép sông, lúc trước tôi tới tỉnh H đã ăn một lần, rất thơm và xốp, đến giờ tôi vẫn không quên được.”

“Gần đây cháu đang giảm cân, dì Lâm cứ xào bừa mấy món là được.” An Tử Thạch xua tay nói.

“Tôi muốn ăn gà hầm hạt dẻ, cá viên, thịt kho tàu, đậu hũ nhồi.” An Lãng đáp một hơi bốn món.

Một người xem kinh ngạc bình luận:【Ối cha, chẳng lẽ An boss có xem livestream của mẹ Bạch? Tất cả những món y gọi đều là những món Bạch Chỉ Lan thích ăn nhất, mẹ Bạch thường hay nấu.】

【Không thể nào. An Lãng là cá sấu trên thương trường, vô cùng bận rộn, làm gì có thời gian xem livestream? Tôi nói này fan của Bạch Chỉ Lan, mấy người đừng có dát vàng cho hai mẹ con Bạch Chỉ Lan được không? Tuy hai người họ rất xinh đẹp, cũng không phải nhân dân tệ, không phải ai cũng thích. An Lãng là nhân vật bậc nào, bọn họ là nhân vật bậc nào? Nếu không phải nể mặt cháu trai, An Lãng sẽ không tham gia chương trình này, ngay cả góc áo của y hai mẹ con Bạch Chỉ Lan cũng không chạm tới!】
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có điều khi bình luận này xuất hiện trên màn hình, An Lãng thẳng thắn nói: “Tôi hay xem livestream của cô, luôn muốn ăn những món cô nấu.”

Nháy mắt mặt các antifan bị An Lãng vả sưng, người xem còn lại vừa cảm thấy lạ lùng vừa cảm thấy hả hê. Tay nghề của mẹ Bạch đúng là vô địch!

Dường như Bạch Chỉ Lan nhớ tới cái gì đó, lỡ lời nói: “Chú An, không lẽ chú là cái người thổ hào tên Lãng gì đó sao ạ?”

Lâm Đạm ngạc nhiên nhìn người đàn ông cao to tuấn tú.

An Lãng gật đầu không chút do dự: “Là tôi, cho nên hôm nay tôi đến là vì ngưỡng mộ, hy vọng sẽ không khiến hai người thấy phiền.”


Tất cả người xem bị nghẹn họng, mấy giây sau điên cuồng gào thét:【A a a a a! Tôi đã từng ở cùng phòng livestream với Lãng ba ba! Tại sao tôi không chụp hình lưu niệm lại nhỉ?】

【Trời đất, tôi còn từng trêu chọc An lão đại nữa! Tôi tiêu đời rồi!】

【Chẳng trách thổ hào Lãng tặng quà hào phóng thế, quả nhiên là trong nhà có mỏ mà!】

【Đám antifan đó nói thổ hào Lãng là kim chủ của Bạch Chỉ Lan, giờ bị vả mặt rồi nhỉ? Vốn Bạch Chỉ Lan không biết Lãng chính là An lão đại mà! Bây giờ bọn họ mới gặp nhau!】

【Mọi người có biết mọi người đã bỏ qua trọng điểm rồi không? Khi nói chuyện An Lãng chỉ nhìn mẹ Bạch nói, mọi người không nghe thấy à? Năm nay mẹ Bạch năm nay đã bốn mươi tuổi, An Lãng bốn mươi sáu tuổi, bọn họ đều độc thân, hơn nữa trai tài gái sắc, cực kỳ xứng đôi! An Lãng chỉ có hai người thân, một là An Trọng Anh, hai là An Tử Thạch, hôm nay đều được y đưa đến đây, không phải tới nhà coi mắt đó chứ?】

【Thớt suy nghĩ nhiều rồi, An gia là ai? Sao có thể cho một phụ nữ nhà quê từng ly hôn và đã có con vào cửa?】
 
Trong phòng livestream nhốn nháo ồn ào nhưng Lâm Đạm vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, không vì An Lãng nói mà thụ sủng nhược kinh*, cũng không tỏ vẻ cảnh giác hay thờ ơ.  Bà thích người thẳng thắn, vì thế mỉm cười nói: “Không phiền. Lần trước tôi gửi cho anh mấy lọ tương, có hợp khẩu vị anh không?”
 
*Được yêu thích, cưng chiều mà vừa mừng vừa lo.

“Ăn ngon lắm.” Nhớ tới lọ tương, An Lãng không nhịn được mỉm cười vui vẻ.

An Tử Thạch ngạc nhiên nói: “Thì ra mấy lọ tương đó là do dì Lâm làm ạ? Mỗi sáng cháu nấu mì không cần thêm thịt thái gì cả, chỉ cho hai thìa tương vào, cái đó cực kỳ thơm ngon! Dì Lâm, nếu dì mở một xưởng chuyên làm tương, đảm bảo có thể kiếm được rất nhiều tiền.”

An Lãng bất đắc dĩ nói: “Cô gửi cho tôi bốn lọ tương, nó nhân lúc tôi không chú ý, lén lút ăn hết hai lọ.”


“Hai lọ còn lại bị em trai tôi khóa trong tủ đựng rượu, khi nào ăn cơm mới lấy ra.” An Trọng Anh trêu.

Lâm Đạm khẽ cười nói: “Mọi người thích thì tôi sẽ làm nhiều hơn chút, khi nào mọi người về gửi tặng mọi người.”

“Cảm ơn dì Lâm, cháu thích nhất tương thịt bò, dì làm nhiều thịt bò chút ạ.” An Tử Thạch được voi đòi tiên.

An Lãng ôn tồn nói, “Vị nào tôi cũng thích.”

Lâm Đạm vừa đáp vừa đứng lên, giải thích: “Vậy mọi người ngồi đợi một lát, tôi lên núi hái chút hạt dẻ. Chỉ Lan thích ăn gà hầm hạt dẻ, hạt dẻ dữ trữ trong nhà đều bị nó ăn hết cả rồi.” Dứt lời dặn dò con gái: “Chỉ Lan, con sắp xếp phòng cho khách đi, mẹ đi nhanh rồi về.”

An Trọng Anh và An Tử Thạch định gật đầu thì An Lãng lại đề nghị: “Tôi lên núi hái hạt dẻ với cô, đường núi khó đi, cô đi một mình không an toàn.”

Lâm Đạm nhìn bộ vest và đôi giày da đắt tiền của y, lắc đầu nói: “Hai hôm nay trời mới mưa, đường lên núi nhiều bùn lầy, anh mặc như thế này đi không ổn lắm.”

“Không sao, tôi có mang theo giày cao su với quần áo bình thường.” An Lãng mở vali của mình, lấy một đôi ủng cổ cao với bộ quần áo huấn luyện. Mấy món này là y mang về nhà lúc xuất ngũ, mười mấy năm trôi qua, vóc người y như vậy nên vẫn còn mặc vừa.

Lâm Đạm sửng sốt một lúc lâu mới chậm rãi gật đầu. Có vẻ An Lãng tiên sinh nay rất khác với miêu tả trên mạng, y không hề lạnh lùng, nghiêm túc, cứng nhắc, ngược lại vô cùng bình dị dễ gần.

Người xem:【Nếu boss An đến mà không có chuẩn bị, tôi sẽ ăn cái bàn phím của tôi! Gặp nhau ở cửa, sau đó làm việc, đây là thủ tục tiêu chuẩn để làm người yêu mà.】

【Không biết thì đừng nói bậy! Ngày trước An Lãng từng nhập ngũ, chuẩn bị mấy bộ đồ huấn luyện thì có gì đâu? Lỡ như bình thường y cũng thích đi giày cao su và đồ rằn ri thì làm sao? Bạch Chỉ Lan chỉ là cây hành củ tỏi, xứng với An Lãng ư?】
 
【Tôi khuyên thớt trên nói chuyện đừng có mà kiêu căng, cẩn thận lát nữa lại bị boss An vả mặt. Tôi cảm thấy mẹ Bạch rất tốt, không có gì không xứng cả.】

Lâm Đạm không có lý do gì để từ chối An Lãng, đành phải bảo y về phòng thay quần áo, sau đó mình cũng thay sang một bộ quần áo thường màu đen, mang ủng vào. An Trọng Anh và An Tử Thạch sao có thể bỏ lỡ cơ hội góp vui, rối rít đòi đi theo, còn mượn đạo diễn hai bộ quần áo chuyên để làm việc và ủng cao su.

Đám người tập trung ở cửa, Lâm Đạm phát găng tay vải và mũ rơm cho mọi người, dặn dò: “Vỏ hạt dẻ có gai, nhất định phải đội mũ và mang găng tay, cẩn thận bị thương.”


An Tử Thạch liếc nhìn chú mình một cái, nhịn cười nói: “Dì Lâm, tay chú cháu to lắm, găng tay này của dì không vừa.”

“Đúng là hơi nhỏ.” Lâm Đạm nhìn đôi tay to của An Lãng, bất đắc dĩ nói: “Trong nhà chỉ có hai người là tôi và Chỉ Lan, cho nên tôi mua găng tay toàn là số nhỏ. Hay là lúc hái hạt dẻ, anh tránh xa một chút là được?”

“Không sao, tôi có chuẩn bị găng tay.” An Lãng giống như làm ảo thuật, móc từ túi quần ra một đôi găng tay.

Bạch Chỉ Lan bị y chọc cười, trêu: “Chú An, chú chuẩn bị mọi thứ đầy đủ như thế này không phải đặc biệt đến chỗ bọn cháu làm việc đó chứ?” Sau khi gặp cô mới phát hiện An Lãng không hề nghiêm túc, ngược lại còn thân thiết với mình, dần dần cô không còn căng thẳng nữa.

An Lãng liếc sang Lâm Đạm, thẳng thắn nói: “Đúng thế, chú đặc biệt tới giúp mẹ cháu làm việc.”

Phòng livestream lập tức vang lên tiếng vả mặt chan chát, những người lúc trước kêu gào Lâm Đạm không xứng đều câm miệng, đến cả fan An Tử Thạch cũng không dám mắng Bạch Chỉ Lan nữa. Nếu quả thật An Lãng nhìn trúng mẹ Bạch, thế thì Bạch Chỉ Lan sẽ trở thành em họ của An Tử Thạch, từ sao hạng ba nhảy vọt lên làm tiểu thư danh môn, ai chọc nổi?

【Không thể nào? Chuyện này phát triển vượt hoàn toàn ra khỏi tưởng tượng của tôi rồi. Đang ghi hình cho chương trình mà? Sao biến thành coi mắt quy mô cỡ lớn rồi? Tôi không tin đâu, chắc là mọi người suy nghĩ nhiều!】

【Không gì mà không? Bạch Chỉ Lan hỏi boss An có phải tới giúp bọn họ làm việc không, boss An đã trả lời rõ ràng rằng: “Tôi đặc biệt tới giúp mẹ cháu làm việc”, ý của câu này chưa đủ rõ à?】

【Hai chữ “Đặc biệt” này dùng hay thật! Dù là làm người hay làm việc thì phong cách của An lão đại vẫn thế, thẳng thắn, không che dấu!】

【Cũng có thể là y nói đùa.】 Có người cố biện minh.

Lâm Đạm không phải đồ ngốc, hiển nhiên biết trong lời của An Lãng có ẩn ý, nhưng bà không phải người tự luyến hay mê trai, sa vào đó ngay. Người đàn ông này vô cùng xa lạ đối với bà, bà không có hiểu biết về y, chứ nói gì đến chấp nhận? Tạm thời cứ xem như y nói đùa đi, chuyện tình cảm chỉ có thể thuận theo tự nhiên, không thể cưỡng cầu.

Nghĩ vậy, Lâm Đạm khẽ mỉm cười, im lặng cho qua.

An Lãng nhìn chằm chằm phản ứng của Lâm Đạm, vừa không cảm thấy thất vọng, cũng không cảm thấy chán nản. Trước khi tới y đã chuẩn bị tâm lý phải chịu đủ mọi đả kích và bị từ chối, nếu là có thể buông tay dễ dàng, y chỉ cần xóa bỏ tài khoản Liệp Ưng, rời khỏi phòng livestream, hà tất phải ngàn dặm xa xôi chạy đến đây?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận