Nhóc À, Em Nói Dối Không Được Đâu

Hey, còn nhớ tớ chứ_ Thy vẫy tay
Duy nhìn Thy một lúc
A....cậu là _Duy
Nhớ rồi sao _ Thy mừng rỡ
À không....mình muốn hỏi bạn bộ mình và bạn có quen nhau_ Duy
Câu trả lời rất ư là tự nhiên của Duy khiến Thy xém té ghế
Nè đúng là..._ Thy bĩu môi
Thy vứt quyển sách lên bàn (sách anh Duy bỏ quên đấy ạ)

A là sách của mình _Duy
Ừm do cậu bỏ quên ở thư viện đấy_ Thy
Vậy hả ...cảm ơn _ Duy
-----------
Hôm nay vì quá buồn nên nó đã bỏ học đi dạo cho lòng thảnh thơi một chút
Đi dọc con phố, nó lại nhớ đến hắn, nhớ những kỉ niệm giữa hắn và nó
Cứ vậy những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của nó, mắt nó đỏ hoe

Lộp bộp lộp bộp những giọt mưa rơi xuống
Từ trên xuống dưới người nó đều ướt nhèm nhèm
Nhìn qua bên kia đường nó bắt gặp một bóng người quen thuộc, đó chẳng phaìla hắn sao , không thể nhầm được, đó đúng là hắn nhưng bên cạnh hắn là...Tú Anh
Hắn và Tú Anh đang làm gì vậy, hắn đang ôm Tú Anh không chỉ thế hắn còn hôn Tú Anh
Không phải...chắc có gì đó nhầm lẫn rồi_Nó không tin nổi
Nhưng đây là sự thật , hắn và Tú Anh đang âu yếm nhau.
Một lần nữa nước mắt hắn lại hóa tan cùng mưa ..
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận