Nhịp Điệu Trái Tim [one-short - 12 Chòm Sao]

Author: Cừu con nhi
Thể loại: One - short
Nhân vật: Song Tử nam - Nhân Mã nữ.

*oOo*

Yêu một nàng tomboy không hề dễ. Vì cô nàng rất mạnh mẽ, không cần bảo vệ, tự lập và luôn luôn chiếm lấy cái phần đáng ra là của bọn nam nhi đại trượng phu nó mần.

Nếu muốn nắm bắt được trái tim ấy, bạn cần phải boy-ly hơn, boy-ly hơn tomboy nó mới làm nên tích sự. Và nhận xét chung, cần đủ "trâu" để "cày bừa xới đất" chứ không tomboy nó đạp mình xuống chẳng còn là boy luôn đấy.

*oOo*

Nhân Mã tính vốn sẵn mẹ sinh cha đẻ, bạo dạn rõ ràng, như một con cua ngang. Là con gái mà nghịch ngợm, phách lối, bao đồng, nhí nhảnh quá chừng.

Người trong khu phố ai cũng biết đến Nhân Mã - Ngựa Điên. Và điều làm cho Ngựa Điên càng nổi tiếng hơn với cái chức danh "con gái hiện đại, ngại gì con trai" của cô là Song Hầu Tiểu Nữ.

Song Hầu Tiểu Nữ là biệt danh không biêt tự thuở nào đặt cho Song Tử, anh chàng hàng xóm kim bạn trai và thêm cả người chuyên đi làm nền cho Nhân Mã.

Uầy. Hồi đấy Song Tử tỏ tình với Nhân Mã xong, cô không những đồng ý mà còn khuyến mãi thêm một dấn bàn tay đỏ hoe trên vai. Thiệt là, hông biết đó có được gọi là... dấu vết minh chứng tình yêu không nữa? Cuộc tỏ tình ấy đúng là ngọt mà lại đắng không kém mà.

*oOo*

Song Tử nhìn chất lỏng màu đỏ sóng sánh trong ly và cố dỏng hai tai lên nghe cô thoải mái huyên thuyên về bộ phim hành động cô thích.

Chủ ý của anh là đến đây và cố gắng chứng minh mình nắm được thế chủ động trong cuộc tình này, nhưng sao giờ đây anh phải hóng tai lên nghe như vầy.


-Nhân Mã, anh biết anh đã nói câu này hàng ngày như cơm bữa thế cớ sao em lại không hiểu được?

Song Tử oan ức, cất tiếng than thân lầm thang cô cực kia. Tai Nhân Mã vốn thính, ngay lập tức cô hỏi:

-Cái câu "Anh yêu em" của anh ấy hả? Chẳng phải nghĩa đấy là anh yêu em?

-Ừ thì đúng. Nhưng nó còn có ý khác cơ, anh... anh...

-Chị ơi tính tiền.

Song Tử cứng họng, anh đang sắp nói ra điều mà anh muốn truyền đạt cho cô bấy lâu mà cô lại gọi tính tiền sao?

Và một điều là cô chẳng bao giờ cho phép anh bộc lộ khí phách của đàn ông, chẳng bao giờ cho anh lôi lấy một đồng xu cách bạc nào ra cả.

Nhưng ít chí, cô còn cho anh chở cô đi dạo phố.

*oOo*

Cả hai đến đường hoa, nơi người ta hay đi bộ dạo phố ngắm hoa nở. Ừ nghe nó văn minh đấy, nhưng vẫn có những nơi mà một tomboy luôn bị quyến rũ, đó là khu vui chơi.

Nơi có boxing, bolling, bóng rổ mini, đua xe và bắn súng các kiểu... Và hầu như lúc nào anh cũng bị bắt vào chơi cùng.

Anh tính vốn hướng nội, cô lại hướng ngoại. Anh càng muốn cố gắng thể hiện ra thì cô càng vô thức đạp anh xuống. Anh ưa những nơi thoáng đãng và yên tĩnh thì cô lại ưa thích những nơi năng động và ồn ào.

Giữa cô và anh là một sự khác biệt gần như là hoàn toàn, cũng chẳng hiểu sao lại yêu nhau được. Chắc do là thanh mai trúc mã, lại hàng xóm gần nhà, cùng trường cùng lớp, Ngựa Điên - Song Hầu Tiểu Nữ đã lâu nay vang danh lấy vọng cho đồng bào khu phố cũng như trường lớp cả.

Anh chỉ biết cười cười như vậy. Lặng lẽ bỏ ra ngoài khi cô đang chăm chú với cây súng giả trên tay.

Anh đến quán coffee đối diện, một trong những nơi cũng nằm trong favorite list của anh.

-Đợi cô ấy xong vậy. Haiz! Muốn bỏ cuộc quá đi...

*oOo*

-Song, xem em được điểm cao không nè? Song?

Nhân Mã quay ra thì anh đã đâu mất. Cô nhận phiếu, ra quầy nhận cây bút bi 1500 phiếu kia rồi ào chạy ra ngoài.

Cô vội chạy đi tìm anh, chuyện anh bỏ cô lại là hoàn toàn không thể. Cô mong vậy, rồi cứ cắm đầu mà chạy trong cái đường hoa nghẹt người gọi tên anh mãi miết...

*oOo*


-Chú ý, có một bé gái bị lạc, tên Nhân Mã, người nhà bé ở đâu xin đến phòng bảo vệ nhận.

Tiếng loa thông báo vang lên. Song Tử đang nhâm nhi ly coffee thì phun hết sạch. Anh đưa mắt về phía khu trò chơi và dỏng tai nghe, tiếng nói của cô không còn ở đấy.

Mà Nhân Mã tuy là tomboy nhưng thân hình như học sinh cấp 2, bé nhỏ lắm. Chưa kể hôm nay cô mặc một bộ đồ mà anh mua hổm rày, bộ váy xanh chấm bi. Ừ thật rất dễ lộn.

Anh vội tính tiền rồi rời đi ngay đến phòng bảo vệ.

*oOo*

Khi anh vừa đến, chú bảo vệ nhìn anh vẻ gấp gáp thản thốt:

-Anh, xin anh làm ơn là người nhà Nhân Mã, xin anh!!

Nhân Mã: =...= Cô ấy đã làm gì???

Chú bảo vệ "trấm" nước mắt, bảo:

-Cô bé ấy sắp phá kỉ luật của tôi rồi... Hu hu hu...

Một lần nữa, Song Tử đi sao mạc lời. Nhân Mã bên trong đang cầm cái điều khiển game điện tử bấm cành cạch, mà móng tay cô ấy như dùi cui, bấm xuống muốn thủng. Dù đứng ngoài mà cũng thấy tội cho cái điều khiển quá.

Nhân Mã thấy anh, vội buông chiếc máy điều khiển chạy ào lại ôm chầm lấy anh. Cái khoảng khắc ấy nó như lịch sử Gu-nét ấy, tomboy ôm anh for the first time lun.

Mà ông bảo vệ nhìn mặt anh mà như đào được vàng, như Sơn Tinh cưới được Mị Nương, như Ariel và Hoàng Tử gặp lại nhau trên biển cả ấy,... Khuôn mặt ông bảo vệ nhiều muối lắm cơ, biểu rõ đến từng lỗ chân lông là: "Tạ ơn thánh linh đức phật chúa trời tối cao đã phù hộ cho con." vậy ấy.

-Nhân Mã, em đã làm gì mà trông ổng hoảng hồn vậy...?

Song Tử nghĩ thầm.

*oOo*


-Sao anh lại bỏ em?

Nhân Mã ôm anh phía sau khi đang ngồi trên xe, phụng phịu hỏi.

-Anh ngồi trước cái khu vui chơi ấy đợi em mà. Chắc tại em không thấy đấy!

Song Tử cười trừ, đưa tay chạm nhẹ lên bàn tay đang ôm eo anh.

-May quá. Cứ ngỡ anh bỏ em, em chẳng biết phải tặng cây bút này cho ai nữa.

Cô cầm cây bút bi mà cô đã đổi bằng 1500 phiếu đưa ra cho anh. Đó là cây bút bi phiên bản giới hạn và là hàng xịn vô cùng.

Anh vui mừng lắm. Cô cũng vui khi thấy anh vui. Nhưng trong niềm vui ấy, có một câu nói khiến anh ngượng vô cùng:

-Đừng cố boy-ly làm gì nhé. Vì em thích anh thế này hơn. Và... anh cũng không có cơ hội đâu!

Hoá ra từ trước cô đã biết và đã mưu đồ "hại" anh.

-Tch! Anh nghĩ mình cũng không cần cố nữa...

Anh cười. Cô cười. Nụ cười chiều tà của boy-ly và tomboy. Anh lại càng có hy vọng để không bỏ cuộc.

Một cuộc tình cần cả hai hướng nhìn, đừng chỉ nghĩ mỗi mình, vì lặng lẽ bóng dáng vẫn dõi theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận