Nhịp Điệu Trái Tim [one-short - 12 Chòm Sao]

Author: Cừu con nhi
Thể loại: One - short
Nhân vật: Cự Giải nam - Thiên Yết nữ.

*oOo*

Bây giờ là thời thế hiện đại, con người tiến hoá theo nhiều kiểu khác nhau.

Con gái không nhất thiết phải hiền, con trai không nhất thiết phải mạnh mẽ. Vì thế giới do, tuyệt nhiên họ có sự lựa chọn riêng cho mình.

Và Cự Giải, một chàng trai bề ngoài dữ dội đến bao nhiêu thì bên trong nó như vàng nung nóng - dẻo kinh hồn.

Cự Giải hiền, tính trầm, ít nói. Nhưng vẻ ngoài của anh lại sắc sảo, bạo dạn và hùng mạnh.

Người ngoài nhìn vào tưởng rằng cậu trai này chắc sẽ trở thành một chàng trai trẻ mang danh mang vọng về đất nước nhưng ai ngờ rằng, cậu ta cực kì nhát gan.

Cha mẹ Cự Giải cũng mong cậu có thể có được cái tính các mà bề ngoài cậu thể hiện. Chưa kể đến việc Cự Giải đã đến tuần kê cặp, đến tuổi xuân thanh, định đoạt cuộc sống, việc đó là càng gây cho anh chàng nhút nhát này một áp lực.

*oOo*


Việc đi coi mắt với Cự Giải như đi khám mắt định kì. Mà khám mắt 6 tháng khám một lần, cậu ta 1 tuần đi xem mắt 6 lần (tuần có 7 ngày).

Mà lần nào cũng như lần nào, vô ngồi đấy tầm hai chục phút con người ta giầy cao gót 5 phân, môi đỏ má hồng mặt trắng cũng cầm cái túi xách hàng hiệu bỏ líp-ai và ha-zơ-lin trong đấy ngủng ngoẳng đi về, bảo đúng chỉ một câu:

-Người đời bảo không sai, không nên đánh giá cuốn sách qua vẻ bề ngoài.

Uầy, câu này thường hay được mô tả cho những tình huống theo chiều hướng tích cực mà giờ đây gặp anh nó tọt hỏm theo chiều hướng tiêu cực cả.

Cái xã hội nó phát triển như nước thác đổ xuống tu-bin quay cho máy phát điện ấy, rè rè chạy như điên như đảo. Thành ra cái ngôn từ nó cũng biến hoá theo, vi diệu ảo diệu lắm.

Ừ thì câu "đừng nên đánh giá cuốn sách qua vẻ bề ngoài" nó đồng nghĩa với "trông mặt mà bắt hình dong" ấy. Nên không "đánh giá cuống sách" thì cũng "trông mặt" thôi.

*oOo*

Ngày đẹp trời, mưa tầm tả tơi theo trời xuôi khiến, Cự Giải vẫn phải đi xem mắt.

Anh ngồi nhâm nhi tách cà phê như thường lệ đợi cái người chắc-chắn-đến-rồi-đi kia. Chợt ngồi phịch xuống trước mắt anh, một áo ngủ có mũ panda, cái quầy ngắn xanh chấm bi trắng và mái tóc ngang vài lù xù, không phải môi đỏ má hồng mặt trắng cùng lip-ai và ha-zơ-lin nữa. Và điều đặc biệt, cô ta đi dép kẹp có đính nơ hế lô kít ti.

Uầy, cái bộ dạng "chuẩn không chê vào đâu được" làm Cự Giải á khẩu mất một lúc lâu.

-Nhận xét gì thì lẹ lẹ, tôi còn phải đi lướt ván.

Chà, trông cái bộ dạng như playgirl mà lạnh lùng như sói ca ấy lị. Cự Giải cười cười bảo:

-Xin lỗi nhé, tôi đã đi xem hết 101 làn và lần nào tôi cũng là người bị nhận xét nên tôi không biết nói gì.

Cô gái đối diện mở to mắt hơn ban nãy, tặc lưỡi cười nhạt:

-Sao trông anh hiền hơn vẻ ngoài thế? Tôi cứ nghĩ anh phải lắm lời như đàn ông ngày nay.

-Tôi không giỏi "lắm lời", chỉ giỏi "kiệm lời" thôi.


Anh cười xuề xoà. Cô nàng này lạnh lùng mà cá tính, mà trông cũng nguy hiểm. Thôi cư xử lịch sự, kẻo vỡ mồm không răng ăn cháo mãi nó ngán.

-Thế không chuyện tôi đi. Tiện thể quên giới thiệu, tôi là Thiên Yết.

-Ấy ấy!

Anh chợt vô thức gọi cô lại. Bình thường thì anh chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi nhưng không biết bây giờ anh lại cảm giac muốn níu kéo.

-Cho... Cho tôi đi với cô được không? Giờ tôi mà về thì thể nào cũng bị mắng.

-Ưa thì đi.

Cô kéo anh đi, sau đó là một khoảng thời gian cực nhọc của anh vì theo chủ kiến xã hội nay con trai phải chở con gái mà cô đi xe đạp địa hình, anh chở đạp muốn lọt tim ra ngoài. Thiệt đó, coi tướng cô trông có bự lắm đâu mà nặng kinh hồn ra ấy.

Tới nơi, mắt anh nổ đom đóm cả. Nặng muốn lòi cả nguyên bộ đồ lòng!!

Mà nơi cô tới là khu nhà trược ván. Cô không chần chừ mà cầm nay cái ván lướt như vận động viên, những động tác lần đầu tiên anh thấy.

Tính bon chen, cầm ván lướt theo, mông ma sát với đất muốn rách cả cái quần kaki đen anh đang mặc. Cô cười lớn chạy lại, nói:

-Muốn học không? Chỉ cho.

Anh gật đầu. Ừ học với cô vui lắm, mà cũng mông đau lắm. Lần đầu tiên đi chơi trượt ván, anh lại thấy vui vô cùng so với khi những khi anh về nhà là cắm đầu vô sách.


*oOo*

Đến giờ cũng phải về, anh chào cô rồi xe chạy đến đón anh. Cô nhìn chiếc xe anh đang ngồi, không rõ là cô nhìn vì gì nhưng anh lại thấy xuất hiện một nụ cười quyến rũ.

Ngày hôm sau, đang sáng sớm yên lành thì anh bị dựng đầu dậy, lôi đi đến một bữa tiệc búp-phê quý's tộc.

Cầm ly rượu vang mà hai mí cứ muốn dính chặt với nhau thật là khổ mà.

Có bàn tay đặt lên vai anh, anh cố căng hai mắt nhìn xem đó là ai thì bất ngờ, mắt anh chả cần căng làm gì nữa.

Bộ váy đen lấp lánh uốn một các uyển chuyển theo đường cong hoàn hảo. Đôi môi đỏ sắc sảo, đầy đặn. Đôi mắt đen lay láy với hàng mi cong vút. Chỉ là điểm thêm tí phấn tí don mà đã thay đổi một cách chóng mặt.

Áo ngủ panda giờ là áo dạ hội đen lồng lộn đây. Miệng của anh đã dãn hết có thể, nụ cười quyến rũ lại nở, nghe lấy âm vang:

-Chào anh Cự Giải, chúng ta lại gặp nhau.

Trong lúc ấy, anh chỉ có thể nhớ là mình chưa hề giới thiệu tên của mình với cô ấy vào ngày hôm qua.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận