Nhiệt Huyết Tu Tiên


Dưới mặt đường phố Bách Quân trấn lúc này phi thường đông đảo tu sĩ và thường nhân lai vãng trong đó cũng không thiếu hai gương mặt La Hi Trí và Liễu Kình lúc này hai người sớm đã rời khỏi Thiên tửu lâu.

Liễu Kình trên mặt lộ vẻ nghi hoặc thì thầm bên tai La Hi Trí:
“Tỷ phu có thấy mọi người có chút kỳ quặc không họ dùng ánh mắt miệt thị nhìn chúng ta? Chẳng lẽ họ mặc cảm với nhan sắc của mình đố kỵ sắc đẹp thiên sinh lệ chất của đệ và tỷ phu sao?”
Liễu Kình lúc này vênh váo vẻ mặt như muốn hất lên trời gợi đòn tới cực điểm cười ha hả dương dương đắc ý.

Nhưng không điêu ngoa Liễu Kình dung mạo rất có sức hấp dẫn, mà hấp dẫn với nữ tử đặc biệt là các đại thẩm đại nương.

La Hi Trí quét mắt đảo một vòng liền hiểu nguyên do tên Liễu Kình này cứ lẻo đẻo theo phía sau hắn như hình với bóng thử hỏi như vậy không để người khác lầm tưởng hai người đang mập mờ quan hệ đồng tính nam sao.

La Hi Trí ho khụ khụ nhìn Liễu Kình nói:
“Ngươi tránh xa ta ra một chút”
La Hi Trí không phủ nhận mình mặt dày nhưng cũng không nhịn được mà ái ngại trước ánh nhìn quái dị của chúng nhân.

“Không thành vấn đề vì tỷ phu đệ sẽ chiều lòng hết thảy”
Nói xong Liễu Kình ngoan ngoãn xếp nếp đứng qua một bên miệng thì nịnh hót vỗ ngọt tay thì thuần thục đấm lưng bóp vai cho La Hi Trí so với lúc nãy chẳng khá khẩm hơn bao nhiêu.

Bỗng một âm thanh lớn lối kèm theo tiếng vó ngựa từ đằng xa truyền đến:
- Người phía trước mau tránh đường!
Mọi người xung quanh đều di chuyển sang một bên tránh đường cho đối phương vì xe ngựa này cứ như đại pháo phóng vọt như bay khiến mọi người kinh hồn khiếp đảm không hẹn mà cùng lúc tránh né.

“Tỷ phu chúng ta cũng mau tránh sang một bên nếu con mã phong đó húc tới thì chúng ta cũng sẽ răng lộn đảo ruột”
Liễu Kình mở miệng thành tâm nhắc nhở khi thấy La Hi Trí ngoảnh mặt làm ngơ tiến về phía trước Liễu Kình đưa tay kéo La Hi Trí vào nhưng hắn cứ như trụ cột dù phát lực thế nào cũng không lung lay được.

La Hi Trí ánh mắt loé lên sát khí hất tay Liễu Kình nói:
“Chỉ là một con ngựa điên không chủ cũng dám cuồng vọng trước mắt La Hi Trí ta”
La Hi Trí lạnh lùng liếc mắt nhìn cỗ xe ngựa kia càng ngày sát gần hai người, hắn rất phản cảm với những thứ xe cộ.

Liễu Kình lo lắng không thôi tên ma đầu này đột nhiên tái phát bệnh gì đây lại vô duyên vô cớ lại muốn hơn thua đủ với một con ngựa không những vậy ánh mắt tên này còn chất chứa sát ý, nhưng nếu để mặc La Hi Trí bị xe ngựa này húc bay đi, không chết cũng tàn phế làm sao hoàn trả lại hồn huyết cho hắn.

La Hi Trí lãnh đạm trừng mắt lấy Liễu Kình gặn từng chữ:
“Cút qua một bên!”
Nội tâm Liễu Kình khiếp sợ vội tránh sang bên đường ánh mắt lộ vẻ hoang mang tột độ.

- Tiện dân phía trước ngươi thính giác có vấn đề hay là trí tuệ không được bình thường không nghe thấy lời ta nói sao!
Âm thanh kia nóng giận quát tháo lấy La Hi Trí liên tục vó ngựa không chậm lại mà càng tăng tốc độ lao tới dường như không có ý định tránh né mà muốn tông trực diện La Hi Trí.

La Hi Trí vẫn bình thản cũng chẳng đáp lại mở miệng thở ra một ngụm trọc khí đưa tay rút hắc long kiếm trong thanh bao ra cầm trên tay, hắn thầm hô:
“Bát Hoang Trảm!”
Trong tức khắc chỉ thấy tay hắn linh hoạt chuyển động vung 8 đạo kiếm khí trên dưới dọc ngang trái phải đủ 8 đường kiếm.

Nhưng hàng loạt động tác này của La Hi Trí rơi vào mắt mọi người xung quanh sắc mặt đều trở nên có chút cổ quái, một số người trong đám đông không nhịn được lên tiếng:
– Con nhà ai có bệnh nặng như vậy không chữa a:
– Thật tội nghiệp thằng bé hay chúng ta ra tay cứu nó:
– Nhìn con ngựa kia phát cuồng như uống phải kích dược tông vào ngươi thì chỉ có sách vựa muối này xuống dưới địa phủ rao bán các ngươi cảm thấy sống đã đủ lâu thì cứ việc ra tay tương trợ.

Chung quanh mọi người xôn xao bàn luận âm thầm thay La Hi Trí thương cảm hắn không được thân nhân cứu trị bệnh kịp thời mà ra.

– Thứ tiện dân không biết sống chết đã vậy ta sẽ tiễn ngươi một đoạn có oán trách thì hãy trách phụ mẫu ngươi sinh ngươi đầu óc không được minh mẫn!
Nghe mọi người sôi nổi nghị luận tên ngồi trên cổ xe ngựa cười lạnh mở miệng châm chọc La Hi Trí.


Nhưng ngay sau câu nói vừa dứt thì hắn liền thu liễm nụ cười ánh mắt lộ vẻ không dám tin rồi ngã văng khỏi xe ngựa thi thể chia năm xẻ bảy không hoàn chỉnh kể cả cỗ xe ngựa kia liền bị chém tan tác thành nhiều mảnh vỡ bay tứ phía.

Lộ ra bên trong 2 thân ảnh 1 nam nhân 1 nữ tử trần như nhộng không mảnh vải che thân trong tư thế giao hoan nữ quỳ gối nam từ phía sau ôm lấy tấm lưng nhẵn nhụi côn thịt cuồng loạn ra vào bên dưới âm hộ nữ tử kia phát ra từng tràn âm thanh quái dị khi da thịt va chạm vào nhau vẫn không hay biết gì.

Nếu không phải do La Hi Trí không phải người hiếu sát không áp chế uy lực Bát Hoang Trảm xuống mức thấp nhất thì 2 người cũng đã tiêu vong đây cũng là hình phạt thích đáng La Hi Trí dành cho 2 người này mất hết thể diện.

Mọi người chung quanh đây đều cùng một biểu cảm thất thố mồm há to mắt trợn lên không tin một màng trước mắt còn có người dụi mắt mình đi lại nhiều lần nhưng chứng kiến tình cảnh nguời bị cắt ra như thái bổ rau, cỗ xe ngựa thì không khác gì đồng nát không khỏi ngơ ngác tại chỗ còn được xem hoang dã tư thế giao hoan của cặp đôi nam nữ kia.

La Hi Trí khẽ liếc mắt nhìn qua Liễu Kình thần sắc trì tệ đơ ra như khúc gỗ đi tới đá vào mông hắn thiệt mạnh một cái.

“Ây ui là kẻ nào to gan lớn mật dám đá lão tử!” Liễu Kình nổi giận quát lên đưa mắt đảo như rang lạc tìm kiếm hung thủ.

“Hiền đệ ngươi có chút không quý trọng mạng sống của mình rồi thì phải”
La Hi Trí đứng trước mặt Liễu Kình dùng hai tay cố định đầu của Liễu Kình nheo mắt lại nhìn lấy hắn.

Liễu Kình thầm than không ổn nhìn trước mắt mình La Hi Trí cảm giác lạnh buốt chạy dọc toàn thân khiến hắn cảm thụ mình như rơi xuống hầm băng, lắp bắp nói:
“T…tỷ phu… t… ta”
Hai chân Liễu Kình run như cầy sấy thốt không thành lời chỉ muốn quỳ rạp xuống trước người La Hi Trí vái lạy, liền bị La Hi Trí tì đè trên bả vai không thể động đậy.

La Hi Trí nở nụ cười hoà ái nhìn Liễu Kình nói:
“Hảo hiền đệ khẩu khí rất lớn dám mắng cả ta” Nhưng đối với Liễu Kình đây là nụ cười của ác quỷ Liễu Kình chỉ biết rối rít biện minh cầu mong La Hi Trí quân tử không chấp nhặt tiểu nhân.

La Hi Trí cũng không để tâm lời Liễu Kình nói mau chóng nắm lấy cổ áo hắn xách lên như một con gà kéo đi lách qua từng con người rời khỏi cung đường này.

Náo nhiệt chỉ dừng lại khi hai người La Hi Trí cùng Liễu Kình rời đi không lâu, cặp đôi nam nữ kia cũng tiến đến đỉnh phong cao trào, nam nhân vẻ mặt hưng phấn côn thịt hung hăng ra vào âm đạo khoái ý hừ lên một tiếng một luồng nhiệt khí mạnh mẽ thâm nhập vào sâu bên trong thân thể nữ tử kia.

Lúc này tên nam tử kia thoả mãn mới nhận ra điểm bất thường đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh khiến y kinh hoảng khi thấy hàng trăm ánh mắt nam nhân dâm tà hơi thở như lan như hổ nhìn lấy nữ tử nằm la liệt không chút động đậy.

Từ lúc đó các nam nhân thay phiên nhau cho nữ tử kia phục dịch mình hết người này đến người khác cuồng nhiệt khuấy đảo bên trong huyệt động mãi cho đến khi nữ tử kia không chịu nổi mà bất tỉnh nhân sự thì mọi người mới di tản, tên nam nhân kia sớm đã đào thoát khỏi nơi này bỏ mặc nữ tử kia.

Liễu Kình chặc chặc lưỡi phát ra vài tiếng cười dâm đãng nói:
“Ái chà tỷ phu náo nhiệt như vậy chúng ta vì sao không tham gia đệ thấy nữ nhân này dung mạo không tồi kỹ năng thượng thừa theo đệ nghĩ đây là kỷ nữ tại thanh lâu mới có sức lực cường hãn như vậy một người phục thị nhiều nam nhân nhưng vẫn kiên trì được a” Liễu Kình luyến tiếc ngoái đầu nhìn về phía sau cảm thấy tiếc hận không thôi.

La Hi Trí đen mặt lại hừ một tiếng coi thường không thèm liếc mắt nhìn mở miệng đe doạ:
“Câm miệng ngươi còn hồ ngôn loạn ngữ đừng trách ta vô tình cắt nó xuống cho chó ăn”
Liễu Kình vội vàng gật đầu như gà mổ thóc đưa tay lên kéo qua như biểu đạt đã phong ấn mỗm.

Đi qua vài cung đường nữa sẽ đặt chân đến nơi Liễu gia toạ lạc thì bỗng lúc này trong não hải La Hi Trí vang lên nhiều lần âm thanh máy móc.

– Ban bố nhiệm vụ cấp độ: sử thi
– Danh Chấn Bát Hoang
- Phần thưởng: ????
- Không giới hạn thời gian: thất bại chết.

- Phát động nhiệm vụ cấp độ: khó
- Tiêu diệt: 200 tiểu diệm yêu lang
- Phần thưởng: 1 pháp bảo ngẫu nhiên 1 khoả Trú Nhan đan
– Giới hạn thời gian 1 ngày: thất bại khấu trừ 1 năm tu vi.

Từng dòng mục lục hiện trước mắt khiến La Hi Trí nét mặt ngỡ ngàng khựng lại bước chân đi phía sau Liễu Kình làm sao trở tay kịp mà dấp phải hắn mà té bật ngửa nằm ra đất.


Tiểu Yên lúc này hiện ra đưa mắt nhìn vào màn hình ảo khẽ chau mày trên mặt hiện rõ sự khó tin.

Thấy sắc mặt Tiểu Yên trầm trọng La Hi Trí có chút hiếu kỳ hỏi:
“Đây chỉ là nhiệm vụ hệ thống ban phát muội làm sao lại sắc mặt khó coi như vậy?”
Tiểu Yến khẽ đưa mắt nhìn La Hi Trí rồi lắc đầu ngán ngẩm cũng không nói gì khiến La Hi Trí có chút ngây ra không tinh tường rốt cuộc Tiểu Yên ngầm ám chỉ điều gì.

Tiểu Yên biết trong lòng La Hi Trí đang nghĩ gì nên liền bài ra vẻ mặt nghiêm trọng nói:
“Chỉ là nhiệm vụ thì quá bình thường nhưng với thực lực hiện tại của thiếu gia không thể nào hoàn thành, càng không nói đến nhiệm vụ sử thi, mà là cấp độ khó 200 tiểu diệm yêu lang tu vi của nó cũng không đáng gờm cao nhất dao động ở luyện khí kỳ tầng 3-5”
La Hi Trí gật đầu quả thật tu vi hắn dường như chỉ bằng 0 chẳng thể thực hiện được cấp độ sử thi nhưng còn cấp độ khó chẳng qua là 200 đầu tiểu diệm yêu lang thì tính là thứ đồ gì chẳng có gì ghê gớm, hắn nghĩ Tiểu Yên lo lắng thái quá mà ra.

Thấy La Hi Trí vẫn xem nhẹ lời mình nói không nhận ra trọng điểm tiềm ẩn nguy cơ trong nhiệm vụ này Tiểu Yên thở dài nói ra:
“Thiếu chủ có biết tiểu diệm yêu lang này địa phận nào mới có thể gặp không”
Hiển nhiên câu trả lời của La Hi Trí là không hỏi hắn như vậy làm sao biết đường trả lời, chẳng phải yêu thú thường ở trong rừng rậm hang động sao cứ tìm đến đó mà săn lùng là được.

Tiểu Yên vẻ mặt ngưng trọng nói tiếp:
“Tiểu diệm yêu lang này giáp ranh giữa lãnh địa yêu thú và đại trận thủ hộ biên giới Thiên Nhân thành vốn không đơn giản như thiếu gia nghĩ tìm là sẽ có, nếu dễ sơi như vậy cấp độ đã không là khó mà là siêu dễ”
Nghe Tiểu Yên nói La Hi Trí rơi vào trầm tư nghẫm nghĩ chẳng khác nào nói hắn chưa làm nhiệm vụ đã phải cam chịu bị khấu trừ 1 năm tu vi, trong khi hắn còn chưa có chút thành tựu nào trong tu luyện, lời hứa với La Nguyệt Nhi 2 năm, chỉ có 1 năm để tu luyện dù hắn có là lão quái chuyển thế cũng không thể nào trong thời gian ngắn như vậy đạt được.

Tiểu Yến nhìn La Hi Trí suy tư vỗ nhẹ tay vài cái mở miệng tán dương:
“Ngộ tính rất tốt xem như cũng nhận ra trọng tâm trong nhiệm vụ này của thiếu gia”
Nghe Tiểu Yên khen ngợi, ngược lại chẳng khiến hắn vui vẻ chút nào nội tâm La Hi Trí có chút tức tối không thoải mái đây là khí vận chó má gì.

Tiểu Yên có chút lo lắng cho La Hi Trí nói ra cảm nghĩ của mình:
“Nơi đó hung hiểm chỉ cần sơ sảy là toi đời dưới miệng yêu thú thiếu gia hay là chúng ta bỏ qua nhiệm vụ này bây giờ xuất phát đến Thiên Nhân tông có lẽ vẫn không muộn”
La Hi Trí trầm mặc một lúc rồi lắc đầu phản đối đề nghị này của Tiểu Yến.

Nói gì chứ vì một cái nhiệm vụ này mà liền bắt La Hi Trí hắn từ bỏ xáo trộn kế hoạch hắn gầy công vẽ ra nhiều ấp ủ hoài bão báo thù đoạt thê.

Một khi thay đổi lộ tuyến mọi thứ phải bắt đầu lại từ đầu đây là tổn thất lớn hơn nữa tận 1 năm tu vi a hắn không cam tâm.

Thấy không cải biên được ý nghĩ của La Hi Trí nàng cũng không biết phải khuyên nhủ hắn thế nào trong lòng nàng có chút buồn bực.

La Hi Trí thầm nhủ:
“Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ không thể tránh dù là tuyệt địa La Hi Trí ta bất luận thế nào cũng phải hoàn thành không phải hổ thẹn với lòng mình”
Tiểu Yên than thở nhìn La Hi Trí không biết phải nói thế nào với người thiếu gia này có lẽ là tự cao tự đại hay phải nói là ngu dốt suy nghĩ nông cạn khi tự mình đâm đầu tìm chết khi rõ biết mục tiêu phải cửu tử nhất sinh để hoàn thành.

Nhưng đồng thời nàng rất thưởng thức tính cách quật cường thấy chết không chùng bước này của La Hi Trí khi thấy hắn muốn phi thân rời đi nàng liền hiện ra ngăn chặn trước mặt hắn, nói:
“Chậm đã, thiếu gia thật sự muốn thi triển thân pháp đi đến đó sao chậm nhất cũng phải mất cả tháng, hơn nữa còn phải thông qua nhiều lần phê duyệt của tu sĩ thủ hộ đại trận”
La Hi Trí ngẩn người ngay lập tức dâng lên ý nghĩ quay đầu là bờ.

“Nhưng không phải có Tiểu Yên ở đây sao? Phá lệ lần này Tiểu Yên sẽ đặt cách cho thiếu gia chiêm ngưỡng chút lợi hại của Tiểu Yên ta”
Nghe Tiểu Yên khoa trương nói La Hi Trí có chút tò mò rốt cục nha đầu này muốn đang diễn trò hí lộng gì cho hắn xem vậy.

Nhìn dáng vẻ Tiểu Yên lúc này chấp 2 tay sau đít ra vẻ cao nhân đắc đạo khoé miệng hắn không nhịn được co giật.

Cũng không để hắn chờ đợi lâu nàng làm ra hành động hai tay Tiểu Yến đan chéo vào nhau hai mắt nhắm chặt miệng lẩm bẩm mặc niệm trong đầu:
“Thời Không Thông Đạo mở cho ta!”
Sau lời mặc niệm nhất thời dị biến phát sinh gương mặt Tiểu Yên trở nên nghiêm trang hai tay mở rộng.


Phía trước La Hi Trí liền có chuyển biến nghiêng trời lệch đất chỉ thấy một cái động khẩu chứa đủ một người hiện ra.

Tâm linh La Hi Trí hết sức rung động không dám tin một màng quỷ dị đang xảy ra trước mắt mình Tiểu Yên mắt thấy La Hi Trí cứ ngây ra, âm thanh nàng có chút nóng vội thúc dục:
“Mau chóng đi vào thiếu gia Tiểu Yên sắp không cầm cự được”
Sắc mặt nàng nhanh chóng tái nhợt đi hù cho La Hi Trí kinh sợ một trận cũng không chút do dự đặt chân đi vào thông đạo kia.

Cánh cổng ngay lập tức tiêu tán không còn thấy gì nói thì chậm nhưng sự việc xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt.

“Lại có chuyện gì vậy tỷ phu sao chúng ta không đi tiếp sắp đến Liễu gia rồi”
Mãi không nghe âm thanh La Hi Trí đáp lại nơi này có chút tĩnh mịch Liễu Kình cảm thấy có gì không đúng mới phản ứng lại ngẩng đầu lên người đã biến mất vô ảnh vô tung.

“Ta có việc quan trọng cần phải giải quyết ngươi cứ về Liễu gia không cần trì hoãn ngày mai đúng giờ ta sẽ đến tham dự” Dư âm La Hi Trí gấp gáp truyền đạt tới thức hải Liễu Kình.

“Ách tên này đúng là ma quỷ thoắt ẩn thoát hiện” Liễu Kình thầm mắng một tiếng không chút chần chừ quay đầu rời đi.









































































































Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận