Nhiệt Huyết Tu Tiên


Còn về La Hi Trí mãi đến khi mặt trời lên cao hắn mới trở mình uể oải thức giấc, khi thấy bên cạnh mình có chút vắng lặng hắn nhíu nhíu mày quan sát chung quanh, lẩm bẩm trong miệng:
“Nàng vẫn là đi sao?”
Sắc mặt hắn trở âm trầm bất định La Hi Trí tâm can như có ai đó dùng tay siết lại quặn đau khôn cùng.

Tim hắn quặn đau không phải do nàng rời đi không nói lời từ biệt mà là do nàng quá hiểu chuyện.

Hiểu chuyện đến mức hắn có chút tức giận chạnh lòng thay nàng.
Có lẽ La Nguyệt Nhi cùng một ý nghĩ với hắn vào lúc này, thấu hiểu hắn sẽ không để nàng mạo hiểm đến Huyền Băng học viện, hắn tin rằng trước khi kiên định rời đi thì La Nguyệt Nhi lúc đó nội tâm phải đấu tranh dữ dội để làm ra chọn lựa, nếu đổi lại là hắn tự hỏi thâm tâm mình có làm được như nàng không.
La Hi Trí thở dài ra một hơi nặng nề, hắn thầm cảm thấy may mắn khi có được La Nguyệt Nhi, phúc phần phải tích nhặt ba đời xuyên không đến đây gặp La Nguyệt Nhi, thôi nghĩ ngợi lung tung hắn đứng lên khoác vào người đạo bào hắc y, đồng thời đưa mắt nhìn cách đó không xa phía sau bìa rừng này là La gia cách vạn dặm đường.
Nhìn La Hi Trí sa sút tinh thần trầm trọng Tiểu Yên hiện ra lơ lửng trên không vắt chéo chân khuyên nhủ:
“Đừng nhụt chí như vậy nàng là nghĩ cho thiếu gia cố gắng phấn đấu mau chóng trưởng thành đến Huyền Băng học viện cùng nàng đó là bù đắp tốt nhất”
La Hi Trí thoáng gật đầu tinh thần cũng trở nên phấn chấn đôi chút nhưng ngay lúc này hắn cảm nhận định kiến của mình chênh vênh chẳng rõ đường đi nước bước cũng như dự định làm gì tiếp theo.
“Tiểu Yên lúc này ta phải làm thế nào mới đúng đến Liễu gia thực hiện kế hoạch hay đến Thiên Nhân tông hôm nay có lẽ cũng là ngày tuyển đệ tử”
Chẳng muốn nghĩ ngợi La Hi Trí cảm thấy đau đầu về việc này nên liền hất củ khoai lang bỏng tay này cho Tiểu Yên giải quyết.
Nét mặt Tiểu Yên trầm tư phân vân giữa hai lựa chọn nếu lúc này đến Thiên Nhân tông sẽ có thể rút ngắn thời gian tu luyện khiến La Hi Trí trưởng thành thần tốc việc báo thù cũng sẽ dễ dàng khi có nàng.
Nhưng nếu đã gia nhập thì thân phận đã được xác lập sống chết cũng là người của môn phái đó không thể ly khai như vậy đến 2 năm sau La Hi Trí muốn thoát ly Thiên Nhân tông tái nhập Huyền Băng học viện hội hợp với La Nguyệt Nhi là điều không thể.
Một tán tu cũng tốt có thể tự do tự tại không bị ai quản thúc cũng như có thể không lo lắng về phạm sai lầm quy củ của môn phái hay tông môn rất phiền tối.
Tiểu Yên nghĩ ngợi một hồi lâu liền đưa ra sáng kiến của mình nói ra:
“Chúng ta lúc này lựa chọn đúng đắng nhất là tán tu tiềm thân tại Liễu gia vừa có thể giám sát động tĩnh La gia vừa hay có thể tính toán kế hoạch cụ thể thâu tóm lấy thê tử Liễu gia chủ”
Nghe Tiểu Yên nói La Hi Trí gật gù cảm thấy kiến nghị này cũng không tồi quả thật nếu gia nhập Thiên Nhân tông thì sẽ bị quản thúc cơ chế quy củ của tông môn hạn chế hành động của hắn.
Liễu gia có thể không so sánh được với Thiên Nhân tông nhưng tài nguyên ắt hẳng không thua kém có thể tu luyện tốt huống hồ hắn cũng không vội hắn có 2 năm thời gian còn có Tiểu Yên hậu thuẫn, nan đề là làm sao để Liễu gia hai tay dâng ra tài nguyên cho hắn tu luyện.

Trên đời này không có miếng bánh ngọt nào từ trên trời rớt xuống cho hắn ăn mà không phải trả giá.
La Hi Trí chợt bỗng nhớ đến gì đó hai mắt hắn loé lên tinh quang thông qua thức hải đưa mắt nhìn chằm chằm giọt hồn huyết trôi nổi bất định bên trong khoé miệng cong lên cười nhạt vài tiếng truyền đạt ý niệm:
“Hiền đệ tốt tỷ phu có chút chuyện muốn nhờ ngươi Thiên tửu lâu lầu 2 bàn 7 không biết lúc này có tiện hay không!”
La Hi Trí đặc biệt lạnh lùng nhấn mạnh chữ cuối áp bách tới giọt hồn huyết kia.
Tại trong đại đường Liễu gia lúc này có nhiều gương mặt lão nhân cùng hai người chủ vị phân biệt hai bên 1 nam tử trung niên còn lại là 1 mỹ phụ trung niên thành thục ý vị liêu nhân gương mặt phúc hậu, có đôi mắt sắc xảo mày ngài, lông mi cong vút như cành liễu, đôi môi hồng phấn bóng loáng.

Nhan sắc Liễu Phỉ bây giờ có lẽ là thừa hưởng từ thục phụ này, nếu không phải bản xếp hạng mỹ nhân chỉ dành cho thiếu nữ đương thời thì danh xưng đệ nhất mỹ nhân Bách Quân trấn hiện tại của Liễu Phỉ chỉ có thể hai tay dâng lên vị trí này cho thục phụ.
Thậm chí nếu La Hi Trí ở đây cũng sẽ hoài nghi nhân sinh khó lòng phân ra đâu là hư lộng giả thật vì hai người như khuôn đúc mà ra nếu dùng đặt điểm để nhận dạng phải nói đến gương mặt Liễu Phỉ đanh đá ánh mắt luôn thể hiện sự đố kỵ còn thục phục này lại mặt phúc hậu đôi mắt sắc xảo hiền từ.
Bên dưới thủ phục là Liễu Kình trở về gia tộc cùng Tiểu Yến bên cạnh, lúc này nét mặt mọi người ở đây sầm xuống dị thường khó coi, để mà nói đơn giản là tên ăn chơi trác tán này về gia tộc báo tin dữ muốn cưới Tiểu Yến làm vợ làm sao không khiến mọi người trong Liễu gia nháo nhào lên.

Duy chỉ có nét mặt phụ nhân trên chủ vị là biểu lộ khác thường nàng lại cười nhu mì nhìn lấy Tiểu Yến gật đầu ưng thuận, nhan sắc một thị nữ bên cạnh La Nguyệt Nhi cũng không phải hạng xoàng nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức có thể gọi mỹ nhân.
“Đúng là tức chết ta tên nghịch tử ngươi hôm nay lại muốn bài ra trò gì” Trên chủ vị trung niên nam tử đập mạnh vào ghế ngồi bật dậy ánh mắt hừng hực lửa giận.
Bị quát như vậy Liễu Kình giật bắn người một cái nội tâm khẩn trương ánh mắt len lén nhìn phụ nhân cầu cứu bên cạnh phụ nhân kia nắm lấy tay trung niên khuyên giải:
“Lão gia đừng nóng giận nó không phải chỉ là muốn cưới vợ sao chúng ta liền cưới vợ cho nó là được rồi không phải sao, đừng làm vẻ mặt nghiêm trọng như vậy”
Lời nói êm tai như đường mật lại tựa như nũng nịu khiến ai nghe cũng phải chiều lòng nàng khi phụ nhân này cất tiếng, trung niên nam tử khẽ cau mày nhìn phụ nhân một cái thoáng đặt mông ngồi xuống nhưng nét mặt vẫn hết sức khó coi.

“Hừ nàng còn dám nói giúp nó ta chưa hỏi tội nàng dung túng cho nó bây giờ nó người không ra người quỷ không ra quỷ, cứ ở bên ngoài kết bè phái giao lưu với mấy kẻ thấp hèn gọi nhau là bằng hữu, ta nói hồ bằng hữu cẩu thì đúng hơn, sáng tối đều ở thanh lâu bây giờ bất thình lình lại đòi cưới sinh, nàng bảo ta không giận sao!”

Dù âm thanh có chút tức giận nhưng trung niên là nhìn lấy Liễu Kình nói, y có lẽ rất ưu ái đối với phụ nhân này không nỡ lớn tiếng mắng.
“Được rồi là Thiến nhi sai tất cả là do Thiến nhi sẽ bồi tội trước lão gia có được không”
Âm thanh phụ nhân nghe như dỗi hờn nói xong nàng xụ mặt phồng má khoanh tay trước ngực, thần thái khả ái này khiến ai nhìn vào cũng khó mà cưỡng lại.

Khi nghe phụ nhân âm thanh thay đổi lập tức trung niên nam tử biến sắc, nét mặt khẽ đổi trở nên tươi cười nhìn phụ nhân đưa tay ra phân giải rối rít mở miệng dỗ dành:
“Ta chỉ là mắng nó cũng không có trách nàng Thiến nhi nàng đừng trách oan cho ta, nàng đừng giận nữa có được không?” Phụ nhân lườm lấy trung niên nam tử một cái khiến y vội ngậm miệng lại có chút xấu hổ cúi thấp đầu.
Các thân tín Liễu gia có tại đây không khác gì thi nhân chẳng ai lên tiếng thần sắc vẫn thản nhiên không chút gợn sóng, dường như việc này diễn ra thường ngày trong Liễu gia thậm chí còn người ngáp dài, đôi khi liếc nhìn Liễu gia chủ một cái lắc đầu ngán ngẩm xì xào.
“Ài địa vị gia chủ này đúng là cái mác chứ không sài được”
Nét mặt Liễu Kình thán phục dơ ngón tay cái nhìn phụ nhân, kể cả Tiểu Yến bên cạnh cũng phải há hốc mồm nội tâm hết sức rung động đối với phụ nhân này đảo khách thành chủ chỉ trong chớp mắt người giận thành người phải xin lỗi, phụ nhân lúc này lại nhìn xuống phía dưới Liễu Kình cùng Tiểu Yến đang thủ phục dưới mặt đất.
“Nói đi Kình nhi con thật lòng muốn cưới nàng làm vợ sao? Nếu thật như vậy vi mẫu có thể làm chủ không ai dám mở miệng phản đối việc này” Nét mặt trung niên nam tử đơ ra thoạt nhìn có chút cứng nhắc đưa mắt nhìn phụ nhân với ánh mắt đáng thương lắc đầu.

Ngay lập tức bị phụ nhân trừng mắt một cái, y vội vã lãng tránh ánh mắt này cúi thấp đầu.
Các thân tín Liễu gia nhìn tình cảnh này miệng than ngắn thở dài liên tục, không rõ Liễu gia chủ thật sự có làm được không, hay phải đề bạt một mầm giống khác để thay thế.
Nội tình Liễu gia thật sự quá phức tạp nếu chuyện này đồn ra ngoài làm đề tài bạn luận ắt hẳng sẽ kinh động cả Bách Quân trấn không ngờ Liễu gia chủ địa vị siêu nhiên phải nhìn sắc mặt nữ nhân mà sống.

Nói đi cũng phải nhìn lại trước mắt là tuyệt thế giai nhân dù có đánh đổi nhiều người cũng sẽ nguyện ý răm rắp nghe theo phụ nhân này.
Nghe phụ nhân hỏi Liễu Kình rơi vào tiến thối lưỡng nan do dự không lên tiếng, bỗng đúng lúc này não hải hắn chấn động vang lên âm thanh của La Hi Trí bên kia truyền tới, nét mặt hắn có chút ngẩn ra khi thấu triệt hết đoạn ý niệm La Hi Trí truyền đạt khiến Liễu Kình rùng mình một cái, trong lòng thầm mắng ma đầu này sao lại đến đúng lúc này đây là thời điểm nhạy cảm a.
Liễu Kình biểu cảm mừng rỡ như điên nói:
“Vâng mẫu thân hài nhi muốn cưới nàng thật sự không nửa điểm đùa giỡn”
Liễu Kình trong lòng như đổ máu, chuyện đã đến nước này không còn biện pháp nào toàn vẹn hơn, trước mắt chỉ có thể vì bảo toàn tính mạng nhỏ mà cắn răng chấp nhận.
Phụ nhân gật đầu cười nói:
“Ừm nếu đã vậy thì cứ chọn ngày mai cử hành hôn lễ hai con cũng về phòng nghỉ ngơi đi giữ sức ngày mai thành hôn”
Liễu Kình nắm lấy tay Tiểu Yến nhanh chóng rời khỏi đại đường Liễu gia.
Đi ra tới bên ngoài đại sảnh lôi Tiểu Yến vào góc khuất gần đó Liễu Kình có chút nóng vội nói:
“Ta có chút việc Tiểu Yến phòng ta ở hướng đó nếu có gì không biết cứ hỏi hạ nhân Liễu gia họ sẽ tận tình chỉ cho cô hiểu không còn nữa phải khi quay lại phải ăn mặc trang trọng cho giống một thiên kim tiểu thư vào mới xứng với Liễu Kình ta”
Liễu Kình đưa tay ra chỉ chỉ trỏ trỏ phương hướng phòng mình cho Tiểu Yến hình dung rồi nhanh chóng rời đi.
Tiểu Yến đứng đó ngẩn ngơ có nằm mộng cũng không ngờ mình lại được làm dâu một gia tộc lớn như Liễu gia, lúc trước nàng chỉ là thị nữ La gia đã khiến phụ mẫu mừng rỡ mà khóc không thành tiếng bây giờ nếu hai người biết được nàng sắp trở thành thiếu phu nhân Liễu gia không biết sẽ có cảm nghĩ thế nào, nghĩ đến những thứ này trước mắt nàng lại hiện ra hai diện mục La Nguyệt Nhi cùng La Hi Trí nàng thầm mang ơn hai người nếu không có thiếu gia và tiểu thư nàng không thể trong một đêm lại phá kén thành điệp.
Mang theo cảm giác háo hức mong chờ ngày mai đến nội tâm Tiểu Yến lúc này cảm giác vui vẻ khôn xiết nhìn theo phương hướng mà Liễu Kình chỉ điểm nàng liền theo đó mà đi.
Trong đại đường Liễu gia lúc này cũng chỉ còn 2 người phụ nhân và trung niên nam tử cười dè dặt nhìn phụ nhân nói:
“Thiến nhi nàng nghĩ xem như vậy có ổn thoả không nha đầu kia thân phận có chút…”
Lời nói Liễu gia chủ rõ ràng là đang chê bai Tiểu Yến cũng mang hàm ý thuyết phục phụ nhân suy nghĩ lại chuyện cưới gả, từ khi hai người Liễu Kình và Tiểu Yến đặt chân vào thì Liễu gia chủ được hạ nhân thông tri lập tức phái người đi điều tra thân phận của Tiểu Yến.
Thái độ phụ nhân không vui nhướng mày nhìn trung niên nam tử nói:
“Thế nào ý tứ của lão gia là nói Thiến nhi cũng có xuất thân thấp hèn? Không phải trước khi làm dâu Liễu gia Thiến nhi vẫn không có thân phận gì mà lọt mắt xanh lão gia chàng sao?”
Nam tử trung niên lắc đầu cười khổ đưa tay ra cầm chặt tay phụ nhân thanh minh nhưng liền bị nàng lạnh nhạt hất ra.
“Ý tứ ta không phải vậy mà chỉ có chút thành kiến vì nha đầu kia thân phận dù gì cũng là người La gia a” Trung niên nam tử thấp giọng nêu ra quan ngại của mình.
Phụ nhân không chút để tâm lời nói của trung niên nam tử vào mắt vẻ mặt thờ ơ nói ra:
“La gia thì đã sao? Không phải Tiểu Yến đã là nữ nhân hài tử nhà chúng ta, chẳng lẽ vì một thị nữ La gia còn có thể trở mặt với chúng ta, huống hồ nàng phải được sự đồng ý của nha đầu La Nguyệt Nhi mà đến chàng thấy không phải sao, không lẽ chàng muốn diệt tuyệt hậu đại Liễu gia giống nồi của Liễu Kình không cho nó cưới vợ sinh con chàng nên rõ ràng Kình nhi là đích tôn”
Nghe phụ nhân thao thao bất tuyệt thấy mình không thể lay chuyển được ý nghĩ của phụ nhân còn bị chất vấn hơn cả hung sư vấn tội, nói bất cứ gì cũng bị phụ nhân bác bỏ, trung niên nam tử thần sắc ủ rũ thầm than thở trong lòng chỉ có thể đồng ý, lập tức an bài cho hạ nhân đi đăng hoa kết đèn chuẩn bị đại hôn cho Liễu Kình.
Thiên tửu lâu lúc này La Hi Trí hình dáng cũng thay đổi đầu đội mũ lưỡi trai màu đen mạn che trùm kín cả mặt phối hợp bên hông đeo bao kiếm với đạo bào hắc y từ hệ thống tặng cho thoạt nhìn không khác một kiếm khách giang hồ thế tục, La Hi Trí trầm ngâm cầm lấy ấm trà trong tay rót vào cốc đưa lên miệng nhâm nhi.

Nghe tiếng bước chân từ bậc thang truyền lên lầu 2 La Hi Trí cũng chẳng ngoái đầu nhìn lại âm thanh lạnh như băng nói ra:
“Hiền đệ ngươi hình như có chút chậm trễ rồi thì phải” Bên dưới tiếng bước chân lập tức dồn dập nhanh hơn cho đến khi có âm thanh thở hổn hển của một thanh niên đi tới gần bàn La Hi Trí đặt mông ngồi xuống.
Liễu Kình vẻ mặt đau khổ nói ra:
“Ặc tỷ phu sao lại trễ ta phải bán mạng chạy tới đây không có chút dám chậm trễ a”
Khôn kéo đưa tay cầm ấm trà rót vào cốc cho La Hi Trí rồi tự rót cho mình ngửa đầu hớp một ngụm lớn cứ hết uống lại rót tiếp cứ lặp đi lại nhiều lần cho đến khi hết cả ấm trà.
La Hi Trí nhìn biểu hiện của tên Liễu Kình không giống nói dối nhưng cũng không lên tiếng, Liễu Kình thấy hắn im lặng không nói trong lòng không khỏi kinh hãi một trận nếu hắn nói ra mình còn có thể biết đường mà binh đường này hắn chỉ im lặng làm hắn khó mà đoán được ý tứ.
Liễu Kình nhịn không được mở miệng dè chừng hỏi:
“Tỷ phu gọi đệ đến đây gấp rút như vậy không phải chỉ để uống trà đàm đạo đâu nhỉ” La Hi Trí ngẩng mặt lên nhìn lấy Liễu Kình một cái thật sâu.
“Chuyện Tiểu Yến ngươi đã xắp sếp ổn thoả cho nàng rồi sao?” Đột ngột La Hi Trí mở miệng hỏi.
Liễu Kình gật đầu như gà mổ thóc, nói:
“Đã ổn thoả ngày mai sẽ tổ chức hôn lễ được tỷ phu đến chung vui là vinh dự của đệ lẫn Liễu gia”
Nghe Liễu Kình xu nịnh La Hi Trí cảm thấy có chút chướng tai gai mắt liền hừ một tiếng.
Liễu Kình vội ngậm miệng lại ánh mắt cẩn mật luôn quan sát thần sắc La Hi Trí sợ sẽ làm gì đó sai mà đắc tội tên ma đầu này.
Nắm bắt cơ hội La Hi Trí xáo lộ lại nói tiếp:
“Nể mặt Liễu gia chủ ngày mai ta sẽ đích thân đến Liễu gia dự tiệc nhưng sẽ dùng thân phận cận vệ dưới trướng của ngươi thấy thế nào”
Tâm tư Liễu Kình có dự cảm chẳng lành nhìn La Hi Trí trong lòng đầy nghi hoặc rốt cuộc tên ma đầu đây đang muốn làm gì.
Nhưng dù là làm gì cũng không đến được hắn quản đều khiến hắn bận tâm là làm sao lấy lòng tên La Hi Trí mau chóng giao ra hồn huyết cho hắn, nên rất vui vẻ thuận theo.
Mục tiêu dễ dàng đạt được La Hi Trí âm thầm nở nụ cười đầy ẩn ý khiến Liễu Kình sởn gai ốc chỉ biết ngượng nghịu cười trừ đáp lại, hắn quả thật có chút không hiểu nổi tâm tư của La Hi Trí lúc này đang nghĩ gì mà cười trong gian gian tà tà như vậy.

















































































































Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận