Nhật ký chơi game của đại thần

Chương 3: Bị phát hiện lén đổ bia
 
Thả chiếc vali to hơn nửa người xuống, một tay Đường Thiến ôm gối, tay còn lại lấy điện thoại ra. Cô cúi đầu tìm số điện thoại của giám đốc Suii trong danh bạ. 
 
Cách đó không xa, cửa phòng làm việc mở ra. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Một đám người đi ra khỏi phòng, vừa đi vừa nói cười. Khi thấy Đường Thiến, dường như cả bọn đều rất sửng sốt. 
 
Người phản ứng đầu tiên là người phân tích số liệu Tan Tan. Anh chàng bước nhanh tới, đón lấy vali cạnh cô. 
 
“Xin chào, em là ADC mới tới đúng không, hoan nghênh hoan nghênh, anh là người phân tích số liệu Tan Tan.”
 
Giới thiệu xong, Tan Tan dẫn Đường Thiến vào trong. Cô cười ngại ngùng, khách sáo đi theo sau anh. Lúc đến gần nhóm người kia, Đường Thiến rất lịch sự gật đầu chào hỏi. 
 
“Chào các anh.”
 
Người phản ứng tiếp theo là Hạo Nguyên, anh chàng nhiệt tình giúp Đường Thiến cầm gối ôm, trên mặt là nụ cười toe toét. 
 
Khi qua cửa, cô mới thấy có một người con trai đeo kính đen, tóc ngắn cụt lủn, mắt một mí đang đứng ở cửa chuẩn bị đi ra.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn ai ngoài Zex! 
 
Tuy rằng trước kia Đường Thiến chưa từng gặp anh ở ngoài đời, nhưng cô đã xem rất nhiều video của anh. Hơn nữa, cô ôm mối hận với anh nên hình dáng kia đã sớm hằn trong trí nhớ. 
 
Nhìn thấy cô, anh không quá bất ngờ. Khóe miệng khẽ nhếch, Zex gật đầu tỏ ý đã biết, ngay cả câu “Xin chào” cũng không thèm nói. 
 
Vốn Đường Thiến còn định chào hỏi thân thiện, nhìn anh như vậy, cô bĩu môi đi tiếp. 
 
Trong lòng Đường Thiến oán thầm, dù gì ở trong game cũng thường xuyên chiến nhau tranh giành thứ hạng, tuy không thể xem là bạn bè nhưng ít nhiều gì cũng là bạn game chứ. 
 
Lần đầu tiên gặp bạn game mà vậy hả?
 
Vốn dĩ bọn họ tính ra ngoài liên hoan, kết quả Đường Thiến lại tới thành ra cuộc vui biến thành giám đốc Owen mời khách. 
 
Tăng một là đi ăn tôm hùm đất xào cay, tăng hai là đi karaoke.
 
Mới đầu, Đường Thiến còn có chút khách sáo. Nhưng sau bữa ăn cũng đã có mấy người bắt chuyện với cô. 
 
Tất nhiên, những người đó không bao gồm Zex. 
 
Có mấy người than thở với cô rằng các em gái chơi game ít quá. Mà có thì cũng toàn là khủng long* hoặc ngụy nương** cả. 
*Khủng long: ý chỉ các cô gái có vẻ ngoài không xinh đẹp. 
**Ngụy nương: là trai giả gái. 
 
Nên đây là lần đầu tiên họ thấy một em gái dễ thương chơi LOL lợi hại như vậy. 
 
Nghe họ nói mà Đường Thiến có chút ngại ngùng, cô mân mê ly sứ trắng đựng nước rồi cười ngây ngô. 
 
Hai mắt cô nhấp nháy, ai nói gì cô sẽ nhìn người đó. Đặc biệt là với người ở vị trí SP – Hạo Nguyên tròn trịa kia.
 
Mỗi khi Đường Thiến nhìn sang anh ta, cô có thể thấy hai lỗ tai xấu hổ đỏ bừng của Hạo Nguyên. 
 
Lúc karaoke, vì hòa nhập mà Đường Thiến cùng cả bọn chơi xúc xắc cược uống bia. Cuối cùng cô thua thảm hại không dám nhìn. 
 

Tuy vậy nhưng tâm lý đề phòng của cô vẫn rất mạnh, dù sao thì họ cũng mới quen biết nhau được một ngày. 
 
Mỗi khi đến lượt cô uống bia, Đường Thiến đều lén đổ bia xuống sàn. 
 
Mà Zex – người im thin thít, chỉ ngồi một bên xem họ đùa giỡn từ nãy giờ tất nhiên là thấy được “bí thuật” của cô. 
 
Mới đầu, anh nghĩ dù gì đối phương cũng chỉ là một cô gái, không nên so đo làm gì. Dù gì thì đám anh em kia đều là người thật thà cả. 
 
Hạo Nguyên, người mà hôm nay vừa thấy gái đã không giữ được bình tĩnh lúc này đã té xỉu lăn quay trên ghế sofa. Những người khác cũng đã ngấm sáu bảy phần men say. 
 
Người duy nhất vẫn tỉnh như sáo là em gái tóc ngắn vừa tới hôm nay, cô nàng chẳng có vẻ gì gọi là say cả. 
 
Có thể là cô nàng uống thật, hoặc có thể là chơi xấu. Á à, hóa ra là chơi trò lén đổ bia. 
 
Zex vừa suy tư vừa khui một lon bia rồi đi đến ngồi cạnh Đường Thiến. 
 
“Tôi uống với cô, sức uống của họ bình thường lắm.” 
 
Nói xong, anh cầm năm viên xúc xắc thả vào ly, lắc qua lắc lại.
 
Nhìn điêu luyện như thế, có thể thấy anh không phải là một người chơi bình thường. 
 
Đường Thiến ngạc nhiên nhìn anh, không biết Zex có ý gì?
 
Trường hợp này là sao? Nhất định hôm nay phải chuốc say một cô gái “yếu đuối” đây hả? 
 
“Hay là hôm nay đến đây thôi, đêm cũng khuya rồi nên về nghỉ ngơi thôi.” Đường Thiến cười nói đầy gượng gạo. 
 
Không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Zex cùng đôi mắt sâu không thấy đáy, cô luôn có chút thấp thỏm. 
 
Zex gật đầu: “Đúng là khuya rồi, chào mừng cô trở thành đội viên của Suii.” 
 
Giám đốc Owen uống say đến độ mặt mũi đỏ bừng ngồi cạnh thấy thế vội vàng phụ họa: “Chào mừng, chào mừng.”
 
Ấy vậy mà cả Zex lẫn Đường Thiến đều không để ý đến anh ta. 
 
Zex khui hai lon bia đặt trước mặt Đường Thiến, nói: “Dù là đồng đội, nhưng cô lại đào hố cho đội viên cùng nhà, như vậy là không phúc hậu.”
 
Đường Thiến chớp đôi mắt to, biểu lộ vẻ mặt khó hiểu xen lẫn chút tủi thân, đáp: “Tôi không đào hố mọi người mà.”
 
“Vậy cô uống lại mấy ly bia mà lúc nãy cô đổ đi rồi chúng ta về.” 
 
“…”
 
Mọe, đúng là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau* mà.
 
*Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau: Một câu chuyện ngụ ngôn, ý chỉ nếu chỉ nhìn cái lợi phía trước mà không tính đến những hiểm họa đằng sau thì hậu quả sẽ không lường trước được. 
 
Khi nãy lúc trộm đổ bia, cô chỉ chăm chăm nhìn đằng trước để không bị ai phát hiện, ai ngờ phía sau lại có đôi mắt để ý tới cô đâu. 
 
Zex nhướng mày: “Uống đi, không phải cô nói giờ khuya rồi, phải về ngủ hả?”
 
Mọe, này là ép buộc cơ mà…
 
Tuy Đường Thiến gào rống trong lòng nhưng nét mặt cô vẫn “u như kỹ”, cô cười cầm lon bia lên tu ừng ực. 

 
Vốn Đường Thiến còn đang tỉnh như sáo ấy vậy mà bây giờ đã có chút choáng váng. 
 
Lúc cầm lon bia thứ năm lên, có người cản tay cô lại. 
 
Cô ngước đôi mắt mơ màng vì men bia, nhìn vào đôi con ngươi sâu thẳm kia. 
 
“Được rồi, đi thôi.”
 
Đường Thiến loạng choạng đứng dậy, cầm điện thoại và áo khoác của mình. Trong lòng cô nghiến răng nghiến lợi, Zex, chúng ta kết thù lớn rồi đấy!
 
Ban đầu, cô cảm thấy mình có thể chống đỡ được đến lúc về câu lạc bộ, kết quả là vừa lên xe, cô đã ngủ nghiêng trời lệch đất. 
 
Bởi vì Zex không uống bia nên anh lái xe. Nhìn qua kính chiều hậu, đám người ngồi sau nằm như ngả rạ…
 
Hàng cuối có hai người nằm đè lên người nhau. Lâu lâu Hạo Nguyên lại gãi gãi cổ, còn cô gái nằm trên người cậu chàng ngủ rất ngon lành. Có thể vì lạnh mà cái mũi hồng hồng. Lại thêm uống nhiều bia nên mặt cùng môi đều đỏ bừng cả lên. 
 
Khi về đến cửa câu lạc bộ, hai người uống không nhiều lắm là Owen và Tan Tan đã tỉnh táo lại đôi chút. Cả hai uống mấy hớp nước cho tỉnh người rồi giúp Hạo Nguyên đang không biết trời trăng mây gió gì với Read và Cuiyo xuống xe. 
 
Để lại Đường Thiến đang nằm trên băng ghế ngủ ngon lành. 
 
Có lẽ bởi vì chưa quen trong đội có thêm một cô gái xinh xắn, nên ngay cả Zex cũng chỉ đỗ và khóa xe. 
 
Lúc đến cửa câu lạc bộ, anh mới nhớ ra, hình như có một sinh vật tên là phái nữ vừa vào team hôm nay….
 
Sau khi quay lại mở cửa xe, anh nhìn cô gái nửa nằm nửa ngồi trên băng ghế mà chỉ biết im lặng vỗ vai cô. 
 
“Này, dậy dậy.”
 
“…”
 
“Này.” Nhỏ này tên gì ấy nhỉ? Anh chỉ nhớ tên ID trong game của cô, nhưng sao có thể gọi tên trong game được,
 
N phút sau, Zex hoàn toàn bái phục cô gái ngủ như lợn chết kia…
 
Lúc bế Đường Thiến về câu lạc bộ rồi thả cô lên ghế sofa, anh vung vẫy cánh tay: “Đúng là heo, nhìn thì gầy mà bế nặng muốn chết.”
 
Anh đang tính về phòng lấy cho cô cái chăn thì chợt nghe tiếng động ở ghế sofa đằng sau. 
 
Zex quay đầu nhìn, cô gái ngủ say như chết trong ngực anh lúc nãy, bây giờ lại dụi dụi đôi mắt mơ màng, loạng choạng đứng dậy. 
 
“Này, cô làm gì vậy?”
 
Đường Thiến khó chịu thét lên: “Không biết đứa đần nào mà cho bà đây uống một bụng nước, giờ phải đi tiểu.”
 
“…”
 
Zex cạn lời nhìn cô gái đi vòng vòng quanh câu lạc bộ ba bốn vòng.
 
Mỗi phòng ở lầu một đều bị cô gõ cửa, mà cửa phòng vệ sinh đã bị gõ bốn lần như vậy. 
 
Zex không chịu nổi nữa, đành lên tiếng ngăn cản: “Này, cô làm gì vậy? Hơn nửa đêm rồi còn đi vòng quanh câu lạc bộ, tính tập thể dục hả?”
 

Đường Thiến oan ức nghiêng đầu, đôi mắt to mơ màng nhìn anh, hệt như đứa bé bình thường đang tủi thân: “Tôi tìm không thấy WC, 55555*…”
55555*: đọc là wǔwǔwǔ đồng âm với wū wū wū (hu hu hu)
 
“…”
 
Một giờ sau: 
 
Cuối cùng, suýt chút nữa là Zex phát điên, anh cảm thấy ý định chuốc say cô của mình là quyết định sai lầm nhất. 
 
Dẫn cô đi tìm WC xong, ấy vậy mà đối phương lại ủ trong đó hơn nửa tiếng đồng hồ. Cô một hai bắt anh phải đi ngủ trước, bảo mình đang đọc tới cao trào của tiểu thuyết…
 
Zex nghi ngờ, không phải điện thoại của Đường Thiến đang nằm ngoài ghế sofa hả? Cô nàng lấy cái gì mà đọc truyện? 
 
Chờ đến khi cô mở cửa đi ra, Zex thấy Đường Thiến đang nhét xà phòng vào túi áo mình.
 
Vốn dĩ anh định đưa cô về phòng, nhưng Đường Thiến lại khát, đòi uống nước. 
 
Chờ đến lúc Zex mang nước tới thì Đường Thiến đã mở máy tính của Hạo Nguyên, miệng lẩm bẩm: “Chó chết, xem tôi có đánh chết anh không.” 
 
Nhìn cô thành thục đăng nhập game, Zex nghi ngờ không biết cô nàng say thật hay giả. Chỉ vừa nghĩ thế thôi, đã thấy Đường Thiến cầm chuột, tìm mũi tên…
 
Tất nhiên là mũi tên ở trên màn hình rồi, mẹ nó, trên chuột lấy đâu ra mũi tên chứ. 
 
Để ly nước trên tay xuống, Zex cảm thấy đức tính tốt đẹp của mình đã bị cô bào mòn gần như không còn lại gì. Anh dùng sức nắm cổ áo cô, kéo cô đứng lên. 
 
Vác cô lên vai đi lên cầu hai, anh tìm căn phòng mà team chuẩn bị trước cho Đường Thiến rồi không chút thương hoa tiếc ngọc nào mà ném cô lên giường. 
 
May mắn là nệm giường đủ êm nên người bị ném chỉ bất mãn nhíu mày, làm nũng: “Ư~ đau.” 
 
Nghe được lời than thở ngọt ngấy của Đường Thiến, cơn giận sắp bùng nổ của Zex chẳng được mấy chốc đã xẹp. 
 
Nhìn cô nằm nhoài ra giường ngủ an ổn, anh kéo cái chăn ở dưới đắp cho cô rồi sau đó đóng cửa đi ra ngoài. 
 
Xem ra lần này team lại có thêm một oan gia…
 
Ngày hôm sau, Đường Thiến tỉnh dậy cảm thấy đầu đau muốn nứt, bả vai lẫn thắt lưng cũng đau, giống như bị người ta đánh vậy. 
 
Cô vén quần áo lên nhìn thì thấy một mảng xanh tím xuất hiện trên mạn sườn. Đường Thiến vò đầu nghi ngờ, cô không nhớ được chuyện gì đã xảy ra vào hôm qua.
 
Lúc xuống lầu, nhìn dàn máy tính ở dưới đều tối đen, chỉ có một chiếc máy ở trong góc là mở. Đứng thật xa cũng có thể nhìn thấy mặt anh hùng liên minh trên trang chủ. 
 
Cô nghĩ chắc ai đó đã dậy rồi, nhưng lúc lại gần mới thấy không đúng lắm…
 
Trên màn hình chính là tên ID của mình mà. 
 
Chuyện này là sao?
 
Đường Thiến đang kinh ngạc nhìn máy tính thì trên lầu hai vang lên tiếng mở cửa. 
 
“Chào buổi sáng, em gái.”
 
Đường Thiến nghe tiếng động nên ngẩng đầu lên nhìn, đó là Top – Read, một tay anh chàng đỡ lan can, tay còn lại dụi mắt. 
 
Anh chàng đã thay bộ quần áo mới, lết dép xuống lầu, lúc thấy màn hình máy tính phát sáng, Read còn khen: “Em gái ADC chăm chỉ thật, hôm qua uống nhiều như vậy mà hôm nay còn có sức dậy sớm chơi game.” 
 
Đường Thiến: “….”
 
Tiếng lòng cô mỉa mai: Anh trai à, anh không thấy tôi cũng vừa ngủ dậy đó hả? Nhìn tôi có giống như muốn chơi game không?
 
Tiếng lòng cô còn chưa khịa xong thì trên lầu hai lại vang lên câu ấy thêm lần nữa: “Chào buổi sáng, em gái chăm chỉ thật. Dậy sớm để chơi game nha.”
 
“….”
 
Các anh gộp tổ tới hỏi đi, ngay cả chào hỏi cũng y hệt nhau. 

 
Lúc này, đi rừng Cuiyo đến cửa phòng vệ sinh lại quay lại cười nói: “Em gái, chỗ em đang ngồi là của SP, còn chỗ của em ở bên cạnh cơ, chúng tôi đặc biệt chuẩn bị cho em đó.”
 
Đường Thiến nhìn vị trí ngồi mà anh ta chỉ, lại nghiêng đầu nhìn chỗ ngoài bên cạnh, cảm động trong lòng cô không nói rõ nên lời…
 
Khi nãy cô chỉ chú ý tới chiếc máy tính đang mở nên không quá để ý cái thứ trên bàn bên cạnh. 
 
Cái đầu heo trắng hồng kia là sao? 
 
Nhìn kỹ thì thấy dưới đầu heo có một tờ giấy, Đường Thiến đi lại kéo ra xem. 
 
Trên đó có chữ ký của mấy người, một, hai, ba, bốn. 
 
Ngay cả chữ ký của cựu ADC là Kolong cũng có.
 
Chỉ duy thiếu mất chữ ký của Zex. 
 
Phải ghét mình đến mức nào mà ra oai khắp nơi chứ? Cho dù có ghét thì làm đội trưởng cũng không được thể hiện rõ ràng như vậy!
 
Nghĩ tới cảnh vừa tới đã có người ghét mình, Đường Thiến có chút khó chịu trong lòng, cô không vui bĩu môi, sụt sịt mũi. 
 
“Nhỏ nhen, vậy cũng mang thù.” 
 
Phía cuối có một hàng chữ nhỏ, không biết là ai viết: Gửi em, chào mừng tham gia team Suii! 
 
Đằng sau còn nghiêm túc viết hai chữ: Đàm Dịch
 
Ồ? Đàm Dịch là ai? 
 
“Wow, em gái, chăm chỉ thật đó.” Hạo Nguyên đang đứng trên lầu nói vọng xuống. 
 
Đường Thiến vội cắt ngang lời anh: “Không sớm, em không chơi game.”
 
Nghe cô nói vậy, vẻ mặt Hạo Nguyên đầy mê mang. 
 
“Hả?”
 
Đường Thiến: “… Không có gì.”
 
Sau đó, Hạo Nguyên thấy đầu heo đang được cô ôm trong lòng thì cười nói: “Haha, em thấy quà chúng tôi tặng em dễ thương không, do đội trưởng chọn đó, rất xứng với tên ID của em.”
 
“… Ặc, cảm ơn.”
 
“Không cần cảm ơn.” Đột nhiên đằng sau xuất hiện giọng nói dọa Đường Thiến xém nhảy dựng, cô quay đầu thấy Zex đang đứng đằng sau mình không tới hai mét. 
 
Đám người này bàn nhau hết rồi hả? Sao một người dậy là lại kéo theo một đám dậy thế? 
 
Đường Thiến về phòng thay một bộ đồ thoải mái, nhìn rất đáng yêu. 
 
Là phận nữ sinh duy nhất trong team, nhất định Đường Thiến phải đảm đương danh hiệu nữ thần Suii.
 
Ăn sáng xong, Hạo Nguyên không kìm chế nổi muốn đi đấu đôi với Đường Thiến, mỹ miều gọi là: Vun đắp sự ăn ý cho hai người. 
 
Mới đầu, Đường Thiến cũng ôm mộng lớn đấu đôi cùng anh chàng!
 
Không ngờ tới… Thằng nhóc này rất biết đào hố chôn người, một ván game chơi lỗi không dưới năm lần…
 
Điều đó thể hiện cái gì? Chính là thể hiện cho kỹ thuật của Đường Thiến. 





 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận