Nhân Vật Phản Diện Kéo Tôi Thành Bạch Phú Mỹ




Phó Thư Dạng vừa nói câu này, Phùng Hiểu Chi lập tức xoay mặt lại, dáng vẻ "Tôi không chịu nổi hai người."

Hứa Mân cũng không ngờ anh lại nói thế, trong lúc nhất thời, trái tim cô đập rộn lên nhưng hơi không dám tin.

Phó Thư Dạng nói câu này cho cô nghe à?

Ngay thẳng thế luôn?

Hay là do cô nghĩ nhiều?

"Anh muốn mời em làm người phát ngôn cho công ty bọn anh." Phó Thư Dạng giống như không biết lời vừa rồi của mình mập mờ thế nào, anh làm như không có chuyện gì, chuyển về chủ đề trước đó.

Hứa Mân và Phùng Hiểu Chi cũng sửng sốt một chút mới hiểu ra là anh đang nói chuyện cần giúp.

"Người phát ngôn?" Phùng Hiểu Chi không hiểu cho lắm: "Anh tìm em? Sao anh không tìm Hứa Mân?"

"Hai người ở cùng nhau." Phó Thư Dạng nhìn Hứa Mân, nở nụ cười: "Em ấy là cổ đông của công ty, không thể đổ trách nhiệm cho người khác, cho nên không hỏi xin ý kiến của em ấy."

Hứa Mân: "..."


Phùng Hiểu Chi: "..."

Bây giờ còn chưa bên nhau đâu mà đã nói chuyện giống như người một nhà rồi.

Rõ ràng vừa rồi cô ấy mới là người có kinh nghiệm yêu đương, sao bây giờ lại cảm thấy giống như bị nhét thức ăn cho chó đầy miệng vậy?

"Có được không?" Phó Thư Dạng hỏi.

"Thật ra em cũng không có ý kiến gì." Phùng Hiểu Chi hơi khó hiểu: "Chỉ có điều, tại sao anh nhất định phải để em tới làm người phát ngôn cho các anh? Em không phải ngôi sao nổi tiếng, cũng không quá xinh đẹp, anh không sợ hình ảnh của em sẽ phá vỡ bảng hiệu của công ty sao?"
1

"Hình ảnh của em rất tốt, vô cùng thích hợp với công ty." Phó Thư Dạng gật đầu rất chân thành: "Hơn nữa, anh tin vào tiềm chất của em, sau này chắc chắn em sẽ rất hot. Anh cũng không chiếm lợi nhiều, làm người phát ngôn miễn phí cho công ty của bọn anh ba năm là được rồi. Phòng này em muốn ở bao lâu thì ở, thế nào?"

Hứa Mân biết chẳng bao lâu nữa Phùng Hiểu Chi sẽ hot lên, cô nghe vậy, ánh mắt nhìn Phó Thư Dạng cũng phát sáng.

Mắt nhìn người của anh cũng chuẩn quá rồi đó.

Hơn nữa anh còn rất rất thông minh.

Theo mức độ hot của Phùng Hiểu Chi sau này, phí phát ngôn một năm hở ra là hơn ngàn vạn.

Anh mở miệng ra là ba năm, trong nháy mắt đã tiết kiệm được mấy ngàn vạn.

Mấu chốt là Phó Thư Dạng nói vậy, chắc chắn Phùng Hiểu Chi sẽ cảm động đến mức rơi nước mắt. Không chỉ là vì anh cho cô ấy ở miễn phí, quan trọng hơn là phần tin tưởng, bất kỳ ai cũng đều sẽ cảm động.
1

Quả nhiên, Phùng Hiểu Chi lập tức nói: "Đừng nói là ba năm, chỉ cần mọi người không chê em thì em sẽ làm người phát ngôn cho mọi người cả đời."

Hứa Mân: "..."

Cô gái ngốc, cậu biết cậu đã tổn thất bao nhiêu rồi không?

Nhưng mà Phó Thư Dạng kiếm được lời, vậy cô... giả bộ không biết là được rồi.
29

Chuyện phòng ốc và người phát ngôn cứ quyết định vậy đi, mọi người đều rất vui vẻ.

Hứa Mân và Phùng Hiểu Chi thu dọn lại một chút rồi ra ngoài ăn cơm với mọi người.


Buổi chiều hai người có tiết, ăn cơm trưa xong phải đến trường.

Sau bữa ăn, đám Sở Diệp Nhiên có việc đi trước, Phó Thư Dạng đưa Hứa Mân và Phùng Hiểu Chi đi.

Lúc chờ xe, Phùng Hiểu Chi vào toilet một chuyến.

Phó Thư Dạng cầm điện thoại cho Hứa Mân xem đủ loại xe xong, đột nhiên hỏi: "Em thích hãng xe nào?"

Hứa Mân hơi ngốc: "Em không có nghiên cứu xe."

"Hãng xe từng nghe nói cũng được, em tùy tiện nói một cái tên là được rồi." Phó Thư Dạng kiên trì.

Hứa Mân suy nghĩ một chút rồi nói: "Mercedes Benz, em thích cái tên này."
7

Phó Thư Dạng gật đầu, không lâu sau Phùng Hiểu Chi cũng đi ra, bọn họ cũng không tiếp tục đề tài này nữa.

Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, Hứa Mân nhận được wechat của Phó Thư Dạng.

【 Fu: Anh làm chút việc trong trường, sau khi tan học thì chờ anh, anh đến đón bọn em về chung. 】

Hứa Mân nói tin này cho Phùng Hiểu Chi.

Phùng Hiểu Chi cười nói: "Làm việc gì chứ? Mình thấy là anh ấy cố tình tới đón cậu thì có."

"Cố tình đón mình cái gì chứ?" Hứa Mân không thừa nhận: "Chẳng phải cũng đón cậu sao?"

"Sao mình nghe cậu nói vậy giống như không vui ấy nhỉ?" Phùng Hiểu Chi nói quá lên: "Thật đúng là không có lương tâm mà."


Hứa Mân bật cười, cố ý nói: "Không phải chỉ là không vui thôi sao?"

Hai người náo loạn một trận, Phùng Hiểu Chi chợt nói: "Nói thật, cậu có để bụng chuyện làm người phát ngôn không? Sáng này mình hơi hưng phấn, quên hỏi ý của cậu, nếu cậu để bụng thì mình sẽ từ chối Dạng thần."

"Cậu tuyệt đối đừng làm vậy." Hứa Mân nói thật lòng: "Sức lao động miễn phí mà, mình thích còn không kịp, sao để bụng được chứ?"

Phùng Hiểu Chi thấy cô cũng không giống để bụng thì yên tâm, cô ấy còn muốn nói gì đó lại chợt dừng lại.

Một chiếc xe con màu bạc mới tinh dừng lại bên cạnh hai người, cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt của Phó Thư Dạng: "Lên xe."

Hứa Mân nhìn logo ngôi sao ba cánh nho nhỏ ở trước xe, hơi cà lâm: "Anh, anh..."

"Hôm nay anh vừa mua xe mới." Phó Thư Dạng cười: "Sau khi công ty mở sẽ cần dùng xe rất nhiều, cho nên anh mua một chiếc. Mau lên xe đi, chỗ này không cho dừng quá lâu."

Phùng Hiểu Chi vội kéo Hứa Mân lên xe.

Trong xe dùng hương hoa cỏ, lại mở cửa sổ thông khí nên không có hương vị gì, nhưng Hứa Mân vẫn cảm thấy hơi choáng.

Trước đó, lúc Phó Thư Dạng hỏi hãng xe, Hứa Mân hoàn toàn không nghĩ nhiều.

Bây giờ anh như thế... thật sự là không chừa cho cô đường sống mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận