Editor: Hủ Nương
Đầu Ngũ Tử Mặc và Lyle càng dựa càng gần, nhìn như sắp chạm nhau đến nơi. Sarah vẫn luôn ngồi ở bên cạnh Lyle làm bối cảnh buông đồ ăn trong tay, nhíu mày, gì cũng không nói mà trực tiếp duỗi tay bắt lấy sau cổ áo Lyle, đem đầu cậu kéo ra sau.
"A!" Đột nhiên bị người bắt lấy cổ áo, Lyle đang cùng Ngũ Tử Mặc nói thầm thiếu chút nữa bị cà vạt thắt cổ. Chờ đối phương buông tay, lập tức quay đầu nhìn về phía thủ phạm kéo cổ áo mình không lý do, mở miệng hô nhỏ: "Sarah sao cậu kéo tôi?"
Sarah không trả lời vấn đề của Lyle, tiếp tục làm băng sơn soái ca, nhìn hai người Lyle và Ngũ Tử Mặc không hề ghé vào cùng nhau mới tiếp tục cầm đồ ăn, tư thái ưu nhã.
"Ơ?" Lyle hoàn toàn không được đáp lại, chỉ có thể ngơ ngác nhìn Sarah.
Chỉ đáng thương Ngũ Tử Mặc yên lặng ở một bên vây xem, cúi đầu chậm rãi đổi vị trí. Hai người kia chỉ một lời không hợp liền cho một cẩu độc thân như cậu ăn thức ăn cho chó, bực!
Lyle - ngốc bẩm sinh - hoàn toàn không cảm thấy được thái độ của hai người bạn, ngốc ngốc chớp chớp mắt, nghĩ không ra cũng không hề rối rắm, tiếp tục đem tin tức mình nghe được về khảo hạch năm học năm nay nói ra.
"Hiện tại trong học viện có tin tức truyền ra rằng khảo hạch lần này người nằm trong top 3 có thể đến Thiên Khiển Quân Đoàn của Alman Nguyên Soái thực tập một tháng." Lyle dừng một chút, sau khi nhìn thấy tầm mắt hai người đều tập trung lại, nhìn quanh bốn phía, nhỏ giọng tiếp tục mở miệng nói: "Tin tức này hẳn là tin thật."
"Ồ?" Tin tức này đến cả băng sơn soái ca Sarah cũng lộ ra ánh mắt hứng thú.
Lyle cho rằng tin tức này thật sự không kỳ quái, ở tòa nhà giáo viên gặp được Alman Nguyên Soái thì đã có thể khẳng định tin đồn lúc trước không phải vô căn cứ.
"Việc đó cùng với khảo hạch lần này của chúng ta có liên quan gì?"
Đối với tin tức này có lẽ Ngũ Tử Mặc là tương đối bình tĩnh nhất. Cậu là fan não tàn của nguyên soái không sai, nhưng cậu thích ở thế giới giả tưởng yên lặng hò hét hơn là cố ý chạy đến trước mặt nam thần xoát cảm giác tồn tại. Đương nhiên, nếu có cơ hội có thể ở trước mặt nam thần xoát một chút độ hảo cảm gì đó, cậu cũng vô lòng vui lòng.
"Khụ khụ, đề mục khảo hạch lần này nghe nói là do Nguyên Soái tự ra." Nhắc tới tin tức nghe được, biểu tình của Lyle cũng có chút rối rắm.
Năm trước khảo hạch năm học của Trường Quân Đội Đệ Nhất Liên Bang là học viên tự tiến hành lập đội ngũ sau đó đến bên trong một rừng rậm nguyên thủy ở tinh cầu Thủ Đô thu thập các loại vật phẩm.
Rừng rậm này tuy rằng có tính nguy hiểm nhất định đối với học viên, nhưng xét tổng thể mà nói chỉ cần học viên biết chú ý một chút sẽ không có vấn đề, bởi vì uy hiếp bên trong rừng rậm cũng chỉ có một ít dã thú.
Vì thế dù cho hệ hậu cần là nhóm có sức chiến đấu tệ nhất, dưới sự trợ giúp của vũ khí, chỉ cần không ngoài ý muốn đều có thể hoàn thành khảo hạch năm học đầy đủ. Điểm số đương nhiên sẽ kém những học viên có sức chiến đấu mạnh như hệ võ lực hệ thao tác cơ giáp hệ chỉ huy gì đó, nhưng ít nhất thành tích vẫn đạt tiêu chuẩn.
Nhưng mà đề mục khảo hạch năm nay là do Alman Nguyên Soái ra đề, nhắc tới việc này khiến cho hệ hậu cần - nhóm học tra combo chiến đấu tra - than ngắn thở dài. Vì sao ư? Bởi vì Nguyên Soái (hung tàn) trực tiếp muốn cho bọn họ đi tinh cầu XT781 chiến đấu cùng Thứ Nguyên Trùng Tộc á! Đây không phải muốn mạng nhỏ của chiến đấu tra bọn tui hay sao!
Nguyên Soái đại nhân tuy hung tàn nhưng cũng không hung tàn đến mức vô nhân tính.
Tổ đội là cần thiết, quy định trong mỗi một tổ tiểu đội cần phải có hai thành viên hệ hậu cần trở lên, một đội tối đa mười người. Còn việc phân phối đội ngũ như thế nào liền cho nhóm học viên tự mình quyết định.
Quy định này vừa ra, học viên hệ hậu cần có thể nói là hỉ ưu san nửa* (nửa vui nửa buồn). Vui ở chỗ không sợ bị người khác bỏ lại phía sau làm thức ăn cho Thứ Nguyên Trùng Tộc, buồn ở chỗ sợ bản thân trở thành gánh nặng cho các đồng đội. Thứ Nguyên Trùng Tộc đó! Đối với học viên bọn họ mà nói chỉ được xem qua hình ảnh 3D, căn bản chưa nhìn tận mắt bao giờ. Đừng nói đến thực thể, chỉ cần hình ảnh 3D đã đủ làm học viên nhát gan buổi tối ngủ gặp ác mộng rồi.
Đương nhiên, khảo hạch năm nay, loại trùng mà học viên phải đối mặt chỉ là loại thấp kém nhất trong nhóm Thú Nguyên Trùng Tộc. Loại này cùng loại với nhện, cao khoảng một đến hai mét, gọi là Mao Chu Trùng* (sâu bướm).
Nghe xong tin tức từ Lyle, ngón trỏ tay trái Ngũ Tử Mặc siết cằm một cái, nói: "Trong một đội bình quân mỗi người phải săn ít nhất năm con Mao Chu Trùng sao?"
Năm con là yêu cầu thấp nhất, nếu muốn nằm trong top 3 đầu bảng, cả tiểu đội và cá nhân phải săn càng nhiều Mao Chu Trùng càng tốt.
"Điều này đối với hệ hậu cần chúng ta thật bất lợi." Chiến đấu gì đó, hệ hậu cần từ trước đến giờ dở nhất chính là nó, khảo hạch lần này thật sự thực phiền toái rồi...
Ngũ Tử Mặc cúi đầu nhìn tay nhỏ chân nhỏ của mình, rất muốn che mặt. Cậu là học bá không sai, nhưng sức chiến đấu chỉ hơn mức tệ nhất một chút, khảo hạch lần này có muốn để người ta chơi hay không!
Hành động của Ngũ Tử Mặc chọc trúng tâm can của Lyle. Ngũ Tử Mặc ít nhất còn có một chút gì đó, mà sức chiến đấu của Lyle lại thật sự là tra trong tra!
"Không sợ, có tôi." Nhận thấy được Lyle lo lắng, Sarah ngẩng đầu xoa nhẹ đầu Lyle.
"......" Tôi nói này hai ngươi không thể quan tâm cẩu độc thân một chút sao! Tôi đang ăn cơm, không muốn ăn thức ăn cho chó, cảm ơn!
Ngũ Tử Mặc nhéo ấn đường, ngắt lời nói: "Khảo hạch lần này còn có quy định gì không?"
Khảo hạch năm nay đối với Ngũ Tử Mặc khá bất lợi, nhưng cậu tỏ vẻ: không có gì có thể đánh bại MO đại thần! Tôi đây chính là tự tin như vậy đó!
"Không có." Lyle lắc đầu.
"Thật sự không có?"
Không thể nào, nam thần hẳn sẽ không thể cho bọn học viên một BUG* lớn như vậy nha.
*: đại khái là lỗi sai :v
"Vậy có nghĩa là khảo hạch lần này cho phép học viên dùng chiến hạm tham gia khảo hạch đúng không?" Cơ giáp đã OUT, bọn tôi muốn chơi chiến hạm! Một pháo qua đi, quản mày là Thứ Nguyên Trùng Tộc hay là hạt hạo, tất cả đều tan thành tro bụi!
"......" Ý nghĩ kỳ lạ của Ngũ Tử Mặc đừng nói Lyle, ngay cả Sarah - không muốn nhìn cậu - cũng phải quay lại cho cậu một ánh mắt trắng dã xem thường.
Lyle có lẽ là lần đầu tiên chứng kiến đồng bọn nhà mình tự bổ não mạnh mẽ đến vậy, thật sự rất mạnh mẽ. "Khụ khụ, dựa theo quy định mà nói là cho phép, tuy nhiên hẳn là không có học viên nào đem chiến hạm đi đến hội trường khảo hạch đâu?"
Cứ cho là có thể mang thì cũng không có nhiều người có thể điều khiển chiến hạm đâu có được không! Mỗi tiểu đội tối đa mười người, một thuyền chiến hạm ít nhất phải hơn trăm người trở lên mới có thể điều khiển được.
"À." Ngũ Tử Mặc hoàn toàn không biết mình tùy tiện bổ não một chút đã dọa tới hai bạn nhỏ đối diện, nhún nhún vai, cậu cũng chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi.
Chê cười nói xong, tiếp tục chính sự, Ngũ Tử Mặc nghiêm túc hỏi: "Thế đồng đội của chúng ta thì làm sao bây giờ?"
Hiện tại bọn họ có ba người, số đồng đội còn lại Ngũ Tử Mặc trực tiếp phủi tay cho chưởng quầy Lyle. Lyle làm việc này rất tốt, Ngũ Tử Mặc đã sớm phát hiện thiên phú của Lyle. Nếu không phải cậu ấy khá nhát gan, làm việc sợ trước sợ sau thì Lyle rất có tài năng trong việc phối hợp sắp xếp. Tuy nhiên hiện tại ở hệ hậu cần cậu ấy quản lý không kém là được.
Ngũ Tử Mặc nói xong, không phải nhìn về phía Lyle, mà là nhìn về phía Sarah. Hai hệ hậu cần trong quy định của tiểu đội hiện đã đủ, các thành viên khác, nếu muốn thứ hạng tốt, tốt nhất là tìm đồng đội khác trong hệ chiến đấu.
Sarah biết ý tứ ánh mắt Ngũ Tử Mặc, liếc mắt nhìn cậu, quay đầu đối với Lyle nói: "Những người khác tôi sẽ sắp xếp."
"Thật sao? Vậy những người khác phải phiền Sarah rồi."
Nghe lời Sarah nói, Lyle cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cậu quen không ít học viên khác hệ chiến đấu nhưng bọn họ không nhất định sẽ đồng ý gia nhập tiểu đội bọn họ. Hiện tại có Sarah bảo đảm, Lyle tin tưởng Sarah tìm đồng đội nhất định sẽ không kém.
Nếu mọi chuyện đều đã đâu vào đó, Ngũ Tử Mặc cũng tiếp tục chuyên tâm học tập, đồng thời suy nghĩ làm thế nào sẽ không kéo chân sau đội ngũ.
Thời gian hai tháng đối với Ngũ Tử Mặc mà nói thật sự giống như cái chớp mắt, có Sarah bảo đảm, thành viên đội ngũ bọn họ rất nhanh đã tập hợp. Lúc này Ngũ Tử Mặc mới biết được, Sarah tên đầy đủ kêu Sarah Mahawks. Gia tộc Mahawks, chỉ cần là chiến sĩ tinh tế, không ai không biết, bởi vì gia tộc Mahawks là nơi chế tạo cơ giáp lớn nhất tinh tế.
Lại thêm một tên nhà giàu, người nghèo Ngũ Tử Mặc tỏ vẻ tôi đã bình tĩnh rồi.
Đồng đội có thể được Sarah chấp nhận, thực lực tuyệt đối sẽ không yếu. Ngoại trừ một thiếu nữ là người thường có hình thể ngang ngửa Ngũ Tử Mặc, năm người khác đều là lính gác.
Các đồng đội tập hợp, đương nhiên muốn tự giới thiệu một phen. Lúc này Ngũ Tử Mặc mới biết được thiếu nữ kia cư nhiên là hệ chế tạo. Từng học viên ngành chế tạo vũ khí, tất nhiên sẽ có hiểu biết nhất định với cơ giáp, trợ giúp rất lớn cho khảo hạch lần này của bọn họ. Còn năm lính gác kia, tất cả đều là hệ cơ giáp, cũng không kỳ lạ, nhóm lính gác đại đa số đều là học viên hệ cơ giáp.
Giới thiệu xong xuôi, thiếu nữ kia cũng chính là Ritz lập tức tiến đến trước mặt Ngũ Tử Mặc, sau đó y như đang xem vật hiếm, thỏa mãn cảm thán một câu: "Tôi vậy mà có thể được nhìn thấy Ngũ Tử Mặc tồn tại, quá may mắn."
"......" Em gái này, chẳng lẽ cô muốn gặp Ngũ Tử Mặc chết rồi hay sao......
Ngũ Tử Mặc đối với điệu bộ cảm thán của em gái liền cho một cái xem thường, tự mình phun tào xong mới sửa sang lại biểu tình, đứng đắn mở miệng nói: "Hoan nghênh các cậu, nội dung khảo hạch năm học lần này mọi người đều biết, tôi cũng không nhiều lời. Về khảo hạch lần này, tôi muốn hỏi mục tiêu các là gì."
"Ha ha, đương nhiên là lấy giải nhất!"
Không đợi những người khác trả lời, thiếu niên Hanni trong nhóm lính gác ngay lập tức hét lên đầy phấn khích, "Lần này ba đội ngũ đứng đầu có thể đến quân đoàn Alman Nguyên Soái thực tập, cơ hội tốt như vậy tôi nhất định phải tranh thủ."
"Đúng vậy đúng vậy!" Mấy người khác ánh mắt cũng giống nhau, tràn đầy ý chí chiến đấu hô lên, ngay cả em gái Ritz cũng không ngoại lệ.
Thì ra mọi người đều là fanboy fangirl của nam thần, như vậy dễ nói chuyện hơn nhiều rồi. Tuyệt đối không nên xem thường các fan bùng nổ tiềm năng vì thần tượng, chắc chắn sẽ làm người ta kinh hãi cằm rớt đầy đất!
"Hắc hắc, thế thì rất tốt, như vậy chúng ta xem như thống nhất mục tiêu, kế tiếp chuyện phối hợp chiến đấu thì hệ hậu cần như tôi cũng không lắm lời vô nghĩa. Tuy nhiên trước khi vào đặc huấn, tôi muốn cho cơ giáp của mọi người thêm một chương trình nho nhỏ ."
Chương trình này là sau khi Ngũ Tử Mặc nghiên cứu trình tự thao tác cơ giáp mà viết ra. Trong lúc khảo hạch, học viên bọn họ khẳng định sẽ không thể đăng nhập vào internet. Tuy nhiên! Đối với MO đại thần mà nói chính là ——
Cứ cho là mạng cục bộ đi nữa, ông đây cũng muốn chơi ra hồn!
..........
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...