Nguyên Soái Thỉnh Đạm Định [ Tinh Tế ]

Editor: Hủ Nương

Xử lý tốt chuyện chuyển hệ, Ngũ Tử Mặc cũng không có tâm tư tám chuyện, nói vài câu với Lyle liền nhanh chóng về phòng đóng cửa. Không trách Ngũ Tử Mặc vội vội vàng vàng như vậy , bởi vì cậu sắp bị quả trứng ở thế giới tinh thần kia làm loạn đến phát điên rồi.

Cửa phòng vửa mở, trong không gian phong bế chỉ có Ngũ Tử Mặc, không đợi chủ nhân triệu hoán, quả trứng vẫn luôn ở run bần bật trong thế giới tinh thần Ngũ Tử Mặc liền phốc một cái nhào vào trong lòng ngực Ngũ Tử Mặc.
T_T

"......"

Nhìn nhóc kia tựa như bị người ta gì gì, Ngũ Tử Mặc đỡ trán. Sau khi im lặng cạn lời, nghĩ nghĩ một chút, cậu vẫn mở miệng an ủi nói: "Được rồi được rồi, không sao đâu. Sau này chủ nhân  nhìn thấy con báo kia nhất định sẽ quay đầu chạy ngay, được không?" Biết làm sao được, ai kêu con báo kia là Lượng Tử thú nam thần nhà mình chứ. QAQ

"Thật mà thật mà." Sẽ thật tận lực......

Sau khi trấn an xong,  Ares mới thu hồi biểu tình khóc lớn kèm hai vòi nước mắt, ngượng ngùng cọ ngực Ngũ Tử Mặc.

"Aiz, lá gan mày sao lại nhỏ như vậy hả, thật sự lãng phí cái tên bá khí trắc lậu (đại khái là ngầu lòi) tao đặt." Ares chính là chiến thần trong thần thoại Hy Lạp á! Nhưng quả trứng này...... Thôi bỏ đi, nói nữa lại toàn là nước mắt.

(>﹏<)

"Được được được, không nói mày nữa. Xác thật, con báo kia vừa nhìn chính là kẻ săn mồi đứng trên đỉnh tháp." Còn quả trứng nhà cậu, vì hai mắt của mình suy nghĩ, vẫn là đừng nói nữa thì hơn.

"Ha ha, nói đi nói lại, Ares mày cũng rất lợi hại, con báo kia thật sự không hề thấy được mày tồn tại. Không tồi, về sau tiếp tục nỗ lực."


Hôm nay lúc gặp được Lượng Tử thú của lính gác, Ngũ Tử Mặc mới đột nhiên nhớ tới, lính gác và lính gác, dẫn đường và dẫn đường, hay lính gác và dẫn đường đều có thể cảm giác được đối phương. Ngũ Tử Mặc phỏng đoán là do những người đó đều có được Lượng Tử thú. Bởi vì chỉ có lính gác và dẫn đường mới có Lượng Tử thú, cũng chỉ có bọn họ mới có thể nhìn đến Lượng Tử thú.

Còn người thường, vô luận tinh thần lực cỡ nào cường đại, thiên phú cao cỡ nào, nếu không có Lượng Tử thú, người này cũng chỉ là một người thường mà thôi.

Nguyên chủ chính là kiểu người như vậy, tinh thần lực cường đại, thiên phú cũng cao, lại không thể thức tỉnh trở thành dẫn đường, có được Lượng Tử thú. Cũng bởi vì mọi người đều cho rằng Ngũ Tử Mặc vẫn là người thường, cậu mới dễ dàng qua mặt được nhóm lính gác cường đại sở hữu các giác quan nhạy bén. Phải biết rằng, tại đây còn có một người - Scott · Alman - vị lính gác vô cùng cường đại.

Kỳ thật Ngũ Tử Mặc không biết, để có thể lừa gạt dễ dàng mọi người như vậy, còn có công lao của quả trứng kia nhà cậu. Ngũ Tử Mặc còn chưa đối diện với công kích thực sự của nhóm lính gác và dẫn đường nên không biết, quả trứng chỉ biết bán manh nhà cậu có tinh thần lực phòng ngự mạnh bao nhiêu. Đến cả vị Nguyên Soái đại nhân siêu cường giả cũng không dễ dàng đánh vỡ được. Lực phòng ngự mạnh mẽ đồng thời cũng đem hơi thở người dẫn đường thuộc về Ngũ Tử Mặc bao vây chặt chẽ ở bên trong vỏ trứng.

Vì thế chỉ cần Ngũ Tử Mặc không tự tìm đường chết mà lộ ra năng lực dẫn đường và Lượng Tử thú trước mặt người ngoài, bọn họ sẽ chỉ biết rằng cậu là một người thường có tinh thần lực mạnh mẽ. Cái bàn tay vàng này, có thể nói là công cụ bảo vệ đóa tiểu cúc hoa nhỏ mà Ngũ Tử Mặc vẫn luôn lo lắng kia.

Trấn an Ares bị Lượng Tử thú của Nguyên Soái đại nhân dọa sợ xong , Ngũ Tử Mặc cuối cùng có thời gian nghiên cứu một chút công nghệ thông tin tại tinh tế. Sau khi chuyển hệ thành công, tư liệu của chuyên ngành kỹ thuật thông tin cũng được gửi tới quang não Ngũ Tử Mặc. Cậu chỉ cần click mở ra là có thể học, còn có video các thầy cô dạy học, tư liệu năm nhất đến năm hai tất cả đều có sẵn. Bởi vậy có thể thấy được, vị giáo viên kia thật sự rất để bụng Ngũ Tử Mặc.

Ngũ Tử Mặc một bên bổ sung tri thức,  một bên nghĩ đến lần sau gặp lại vị giáo viên kia, nhất định phải nói lời cảm ơn với người ta. Rất mau, Ngũ Tử Mặc liền đắm chìm trong biển tri thức.

Đối với Ngũ Tử Mặc mà nói, khoa học kỹ thuật tinh tế xác thật tinh vi hơn thế kỷ 21 rất nhiều. Nhưng trong mắt loại người trình độ thiên tài đến mức yêu nghiệt như Ngũ Tử Mặc, tất cả các mã lập trình sẽ được đơn giản hóa thành 0 cùng 1 khi được hệ thống thực thi, chẳng qua là trình độ phức tạp bất đồng mà thôi.

0 và 1, mấy ngàn năm cũng chưa biến hóa quá nhiều. Năm đó Ngũ Tử Mặc cùng bạn bè kể chuyện cười, nếu ngày nào đó vị đại thần MO cậu có thể làm ra số 2, liệu có thể được xem là thần sáng tạo ra sinh mệnh số liệu hay không?

Cho nên nói mỗi một thiếu niên ở thời dở ương thì đều có một lý tưởng to lớn, nếu không phải là viễn chinh biển sao trời mênh mông thì chính là muốn trở thành Thần Sáng Thế ......


Thời gian sẽ không vì một người mà dừng bước, đồng thời trong khi thời gian trôi sẽ phát sinh là đủ thứ chuyện lạ trên đời. Tỷ như trường quân đội Đệ nhất Liên Bang vì Ngũ Tử Mặc - học bá hệ chỉ huy - đột nhiên chuyển tới hệ hậu cần có lẽ đã khiến cho chủ nhiệm hệ phát điên rồi! Lúc chủ nhiệm hệ chỉ huy gặp chủ nhiệm hệ hậu cần lại bị tài ăn nói của đối phương làm cho thiếu chút nữa phải quỳ xuống không mặt mũi gặp người khác.

Trừ bỏ Ngũ Tử Mặc vốn dĩ đã nổi danh danh nhân bát quái, còn có một vị khác, chính là tên ngụy! quân! tử! Borg · Phis bị trường học cấp khai trừ rồi!

Tin tức này ở Trường quân đội làm oanh động không nhỏ, phải biết rằng học viên bị Trường quân đội Đệ nhất khai trừ thì nhiều trường học khác cũng không dám nhận, kết quả Borg · Phis ra sao nhắm mắt cũng có thể nghĩ. Đương nhiên, ngoài hai tin tức đình đám oanh tạc còn có một tin tức khác đang trên đà lưu truyền. Chuyện gì ư? Chính là vị học viên Ngũ Tử Mặc Trường quân đội Đệ nhất từ hệ chỉ huy chuyển tới hệ hậu cần có! quan! hệ! với nam thần đệ nhất Đế quốc Nguyên Soái đại nhân!


Còn là quan hệ gì ấy hả, mỗi người một ý. Dân bát quái tỏ vẻ, YY vô cực đi nào!

Học viên mới Ngũ Tử Mặc không nghe thấy mấy tin tức này, nếu không cũng không biết nên khóc hay nên cười. Hiện tại cậu rất vội, không chỉ vì muốn học tập tri thức tinh tế, còn phải chuẩn bị cho khảo hạch năm học hai tháng sau.

Ngũ Tử Mặc đã chuyển tới chuyên ngành kỹ thuật thông tin một tháng, một lớp có tất cả hai mươi người, nên quen thuộc đều đã quen thuộc. Ngay từ lúc Ngũ Tử Mặc chuyển hệ đã khiến nhóm học tra ngành kỹ thuật thông tin khá khẩn trương. Bức tường ngăn cách giữa học bá và học tra không phải dễ dàng tiêu trừ như vậy. Tuy nhiên sau khi tiếp xúc mới phát hiện, Ngũ Tử Mặc tuy rằng là học bá, nhưng thái độ đối với học tra bọn họ rất tốt, một chút cũng không phải dạng dùng lỗ mũi nhìn người.

Cho nên chỉ trong một tháng, Ngũ Tử Mặc đã có thể trộn lẫn cùng đàn học tra ngành kỹ thuật thông tin, phạm vi kết bạn dần mở rộng ra toàn bộ hệ hậu cần. Việc này làm vị chủ nhiệm hệ hậu cần vô cùng vừa lòng, thường thường ưu tiên mở cửa sau gì gì đó cho Ngũ Tử Mặc.

Một ngày sau buổi học, Ngũ Tử Mặc thu dọn đồ đạc xong liền đi ra ngoài cửa, hôm nay cậu và Lyle đã hẹn trước cùng đi tìm đồng đội cho khảo hạch năm học.

"A Mặc, tớ ở chỗ này." Ngũ Tử Mặc vừa mới đi ra cửa phòng học, Lyle đã sớm chờ cậu lập tức phất tay gọi vào.

Ngũ Tử Mặc theo thanh âm của Lyle đi qua, phát hiện không chỉ có một mình Lyle, bên cạnh Lyle còn có một chàng trai nhìn qua biểu tình có chút lạnh.


"Lyle."

Trong trí nhớ Ngũ Tử Mặc không có hình ảnh người này, đè xuống nghi hoặc, bước nhanh đến bên người Lyle gật gật đầu. Quay đầu nhìn về phía người đứng cạnh Lyle, từ khi cậu tới gần mơ hồ cảm giác được một tia địch ý từ người nọ. Vô luận là nguyên chủ hay cậu cũng chưa gặp qua người này, tại sao đối phương đối lại có địch ý với cậu? Hơn nữa người này hình như là lính gác,còn là lính gác có năng lực không tồi. Một tháng trôi qua, cũng đủ cho Ngũ Tử Mặc học được cảm giác lính gác dẫn đường cùng người thường, còn có thực lực của bọn họ ra sao.

"Lyle, người này chính là?"

"A, xin lỗi tớ quên giới thiệu, A Mặc, vị này chính là học viên năm hai hệ cơ giáp Sarah. Kỳ nghỉ lần trước không phải tớ gặp phải lưu manh sao, chính Sarah đã giúp tớ." Nói xong lời cuối cùng, Lyle có chút ngượng ngùng, vốn dĩ là Lyle định cứu người, nhưng cuối cùng lại được đối phương cứu.

Nghe xong Lyle nói, Ngũ Tử Mặc hiểu rõ. Kỳ nghỉ lần trước bởi vì cậu muốn học hành nên không cùng Lyle ra ngoài mua đồ, trên đường trở về Lyle cư nhiên nhìn thấy có người dám ăn trộm. Tuy rằng nhát gan, nhưng đứa nhỏ này luôn có tinh thần trọng nghĩa, lập tức mở miệng nói đối phương ngừng lại.

Kết quả, nhìn cái bộ dạng gà bệnh của Lyle liền biết, đối phương sao có thể bị dọa, cuối cùng người bị ăn trộm lại cứu Lyle.

Ngũ Tử Mặc hiện tại mới biết được, người kia chính là người này. Nghĩ không ra tại sao mới lần đầu tiên gặp mặt Sarah đã có địch ý với cậu, nhưng đối phương đã cứu Lyle, Ngũ Tử Mặc vẫn tỏ vẻ cảm tạ với hắn.

"Cảm ơn cậu lần trước đã cứu Lyle."

Thời điểm Ngũ Tử Mặc mở miệng tầm mắt Sarah vẫn luôn lạnh như băng, một hồi lâu mới gật gật đầu, xem như đáp lại.

"Ách, xin lỗi A Mặc, Sarah hắn chính là như vậy, không phải ghét cậu đâu." Thái độ Sarah  lạnh băng như vậy làm Lyle vô cùng xấu hổ, ngượng ngùng trộm nhéo Sarah, vội giải thích với Ngũ Tử Mặc.

Ngũ Tử Mặc nhún nhún vai, thái độ đối phương thế nào cậu một chút cũng không thèm để ý. Với cậu mà nói tên Sarah này chỉ là người xa lạ mà thôi.

"Đi thôi, vừa lúc tới giờ ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói."


Lyle nhìn thấy Ngũ Tử Mặc xác thật không thèm để ý mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó mãnh gật đầu, "Được được được, Sarah chúng ta cùng đi đi."

"Ừ." Sarah vẫn luôn không phát ra tiếng cuối cùng cũng mở miệng.

Nhìn tên Sarah này đối với mình thì lạnh như băng , thời điểm đối hướng tới Lyle lại làm cậu cảm giác được bất đồng. Đi theo phía sau hai người, Ngũ Tử Mặc vuốt cằm, dùng ánh mắt thiên tài phát hiện JQ không ngừng đánh giá hai người.

"Có chuyện kỳ lạ nha, chậc."

Nhà ăn Trường quân đội Đệ nhất vô cùng hợp khẩu vị Ngũ Tử Mặc. Hồi tưởng lại nhà ăn đại học năm đó, so sánh với nhau, căn bản là cơm cho heo và bữa tiệc lớn tại khách sạn đấy, một trời một vực, không thể so nổi! Nếu không phải đang cháy túi, Ngũ Tử Mặc tuyệt đối muốn nếm hết tất cả các món ăn trong này.

Việc này khiến Ngũ Tử Mặc hạ quyết tâm kiếm tiền, cơ hội kiếm tiền gần đây nhất chính là khảo hạch năm học. Lọt vào top 3 là có học bổng nha!

"A Mặc, lần này khảo hạch năm học có chút bất đồng với mấy năm trước." Lyle là quản lý hậu cần tuy rằng là học tra nhưng phạm vi bạn bè của bọn họ lại bao quát toàn bộ trường học.

Nói thật, tuy rằng rất nhiều người đều khinh thường hệ hậu cần, nhưng mọi người đều biết, quan hệ tốt với hệ hậu cần là một việc vô cùng quan trọng.

Nhận vật tư hậu cần có số lượng đồng dạng, nhưng vật tư tốt hay xấu lại là một chuyện khác, lúc này không chỉ xem nhân phẩm mà còn xem quan hệ của bạn thế nào.

Nhân tình thế thái* ở thế kỷ 21, đến thời đại tinh tế cũng không thay đổi. Vì vậy nhiệm vụ hỏi thăm tin tức này vẫn luôn là Lyle phụ trách.

..........


*:  nhân tình là cái "tình người" (tình giữa con người với nhau) còn thế thái là "thói đời". Vậy nhân tình thế thái ý chỉ tình người trong thói đời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận