Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Phần 2
Chap 17
Ngồi cùng nhau trong bồn tắm làm Freen không khỏi lúng túng không chỉ vì trong một buổi tối cô phải tắm hai lần mà còn vì trước mặt Freen lúc này là Becky, đang không mặc gì.
Tựa lưng lên bồn tắm không vội cử động, ánh mắt Becky thích thú quan sát biểu cảm ngượng ngùng của Freen, trước đây khi Freen chăm sóc cho mình cô ấy cũng luôn có chừng mực, muốn cô tự làm tất cả những chuyện này. Bây giờ để xem con người này có dám không nghe lời cô không.
"Chị lại đây! Tôi không có ăn thịt chị đâu."
Freen nuốt khan, cơ thể chầm chậm tiến tới, ngón tay rụt rè chạm vào bờ vai trắng noãn mềm mại của người trước mặt, còn chưa kịp chạm vào đã bị Becky nắm lấy cổ tay kéo luôn cô ngã về phía trước.
Môi Freen vô tình chạm vào cổ Becky, cô bối rối muốn tách ra nhưng bàn tay ấy quá mạnh đang giữ chặt cô khiến hai cơ thể càng dính sát vào nhau hơn: "Lâu rồi chúng ta không thân thiết với nhau, tôi sắp quên cảm giác đó rồi."
"Em... muốn làm gì..."
Nghiêng đầu liếm một đường dài lên cần cổ đầy cám dỗ của Freen, Becky không kiềm chế được mút mạnh lên đó một cái khi trông thấy đường gân hiện lên qua nhịp thở đứt quãng ấy: "Chúng ta ôn lại chút kỷ niệm xưa đi! Nếu chị quên rồi thì tôi sẽ gợi lại giúp chị."
Không đợi Freen kịp trả lời, Becky đã cướp lấy môi cô nồng nàn hôn lên, nụ hôn không quá nhẹ nhàng nhưng cũng không hề có chút thô bạo cưỡng ép, chỉ là đối phương không chịu phối hợp cùng cô thôi.
"Chúng ta... nơi này không thích hợp..." - Freen nghiêng đầu né tránh nụ hôn sâu của Becky, cơ thể khẽ run lên khi cảm nhận được mình đang ngồi trên đùi của Becky, tư thế này quá nhạy cảm, còn những hành động vừa rồi của họ khiến Freen nhất thời chưa thích ứng kịp.
Becky buồn cười cắn nhẹ lên môi Freen một cái: "Chị ngại sao? Trước đây chúng ta chuyện gì cũng từng làm qua rồi." - Ngón tay vuốt lên má Freen khiêu khích, Becky có phần hứng thú nhìn biểu cảm gồng mình chịu đựng của Freen, trông vừa tội vừa thương: "Hóa ra người nói sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của tôi mà mới hôn có chút chị đã chịu không nổi rồi..."
"Tôi... được rồi, tôi sẽ nghe theo em..." - giọng Freen vẫn chưa hết run, trái tim trong lồng ngực đang biểu tình mãnh liệt đập rất nhanh làm cho Becky cũng có thể nghe được.
"Căng thẳng như thế sao? Làm tôi không nỡ thật đấy."
Becky đặt tay Freen lên người mình thoải mái nhắm mắt lại: "Không đùa với chị nữa, mau tắm cho tôi đi!"
Freen mím môi cố gắng điều hòa nhịp thở bình thường trở lại, dù vẫn còn ngượng nhưng cũng khá hơn hoàn cảnh vừa rồi, Freen quyết định sẽ giúp Becky tắm thật nhanh để sớm thoát khỏi tình huống khó xử này.
.
.
.
Chật vật hồi lâu cuối cùng cả hai cũng đã rời khỏi phòng tắm, Becky đi đến giường lấy máy sấy tóc ra, nhìn lên Freen: "Chị nói chưa ăn tối mà. Đi ăn đi rồi lên giường làm gối ôm cho tôi ngủ nữa."
"Được! Tôi sẽ đi ngay!" - nhiệm vụ đơn giản nên Freen rất nhanh đã đồng ý ngay.
Khóe môi lại cong lên nụ cười nhìn dáng vẻ bỏ chạy của Freen, Becky bâng quơ nói: "Để chị ấy ăn no rồi mình ăn chị ấy sau vậy."
"Thôi bỏ đi! Chỉ mới hôn thôi đã suýt không kiềm chế được bản thân rồi, còn đùa với lửa sau này sẽ không thể dứt ra được mất." - Becky tự đánh vào đầu mình nhắc nhở, một phần lý trí còn sót lại đã ngăn cô không được để mối quan hệ giữa hai người tiến xa hơn nữa.
.
.
.
Đêm.
"Chị ngủ chưa?" - Becky thì thầm khi đang gối đầu trên ngực Freen.
Freen thành thật đáp: "Vẫn chưa ngủ được. Vừa rồi ăn trễ quá nên giờ vẫn chưa tiêu cơm."
Becky giờ mới nhớ ra dạ dày Freen vốn không được tốt, trước đây ăn uống thất thường còn bỏ bữa nhiều lần, khi nãy Freen ăn xong liền lên giường nằm cùng cô, đúng là không tốt chút nào.
Bàn tay lần vào trong lớp áo ngủ của Freen đặt lên bụng cô, hành động đột ngột này ngay lập tức khiến Freen giật mình theo phản xạ nắm lấy cổ tay Becky: "Em làm gì vậy?"
Khác với những lần trước đây, Becky đang giải thích cho hành động của mình: "Lúc trước mỗi lần dạ dày chị có vấn đề tôi hay xoa xoa bụng chị như thế này." - Vừa nói Becky vừa nhẹ nhàng xoa lên bụng Freen, khi thấy người mình yêu chịu khổ Becky từng rất xót xa nên đã đi học lớp bấm huyệt trị chứng khó tiêu và đau dạ dày giúp Freen, nhờ đó đã giúp cô ấy thoải mái hơn rất nhiều mỗi lần chứng đau dạ dày tái phát. Chỉ là từ lúc cả hai rạch rõ mối quan hệ trở thành kẻ thù của nhau, Becky từng quên đi thói quen này đối với Freen, không ngờ rằng bây giờ vẫn có thể dùng tới.
"Sao? Có phải chị thấy dễ chịu hơn rồi không?"
"Ừm! Cảm ơn em!" - Freen mỉm cười siết chặt cái ôm với Becky hơn, cảm giác thoải mái đưa cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Thêm một nụ cười khác trên khóe môi Becky, cô chầm chậm thu tay về ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt Freen đã thiếp đi: "Không biết ai đang dỗ ai ngủ nữa đây?"
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...