Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Phần 2

Chap 16

Cả hai cùng nhau nằm trên giường, Becky đưa tay lên che ngang tầm mắt Freen lại khi ánh mắt ấy vẫn cứ luôn hướng về phía mình: "Cả ngày nay đi bộ nhiều như vậy chị không mệt sao? Mau ngủ đi!"

Bàn tay Freen đưa lên kéo tay Becky xuống, cô lắc nhẹ đầu mỉm cười: "Tôi sợ rằng mình đang nằm mơ, khi tỉnh lại em sẽ biến mất. Tôi muốn được ngắm nhìn em thêm một chút."

Becky thôi không khó dễ Freen nữa, ngón trỏ cô di chuyển đến bờ môi còn rướm máu của Freen, khẽ thốt: "Còn đau không?"

"Không!"

"Chị thực hiện yêu cầu của tôi đi! Tôi hứa cho chị ở lại bên cạnh, còn chị sẽ làm gối ôm da người cho tôi mỗi khi ngủ mà. Nhích lại đây nào!"

Freen mỉm cười tiến sát lại gần Becky để cô ấy ôm vào lòng, điều kiện trao đổi này quá hời đối với cô rồi, Freen cũng không muốn thắc mắc thêm nữa, cứ thế đã đồng ý ngay với Becky khi họ ăn tối cùng nhau: "Thoải mái thật!"

Becky hôn nhẹ lên mái tóc Freen, cô không biết quyết định này của mình là đúng hay sai, nhưng ít ra hiện tại cô cảm thấy tâm tình rất tốt với lựa chọn này, xem như trả ơn việc Freen từng cứu mạng cô trước đây đi.

Cảm nhận được Freen đã ngủ say Becky mới nhẹ nhàng đặt đầu cô nằm lên gối trở lại, môi dịu dàng hôn lên đôi môi bị mình làm tổn thương kia nâng niu từng chút. Chỉ những lúc như thế này Becky mới dám bộc lộ cảm xúc thật sự của mình đối với Freen.

"Hóa ra tôi vẫn còn yêu chị rất nhiều..."


.

.

.

Khi cả hai đang ngồi ăn sáng cùng nhau thì Sam xông thẳng vào nhà Becky, nhìn thấy bạn mình "an toàn" ngồi thưởng thức bữa sáng cùng tình yêu của mình Sam có chút ấm ức kéo ghế ngồi bên cạnh.

"Trước đây và cả bây giờ cậu đều luôn trọng sắc khinh bạn như vậy sao?"

Freen nhìn thấy Sam, ánh mắt áy náy hiện lên, cô đẩy nhẹ ly sữa của mình sang cho Sam: "Xin lỗi... làm cậu phải lo lắng rồi."

Sam cười khẩy nhận lấy ly sữa: "Ít ra cậu lịch sự hơn trước đây nhiều, còn biết xin lỗi tớ."

"Tôi đã gọi thông báo cho cô rồi, cô còn đến đây làm gì nữa?" - Becky tỏ ra khó chịu nhìn Sam hỏi.

"Tôi là không yên tâm giao Freen cho người như cô nên mới đến kiểm tra đó."

Freen vội giải thích thay Becky: "Ở đây rất tốt, tôi muốn ở lại đây với Becky."

"Cậu đó! Sớm muộn gì cũng sẽ chết dưới tay người phụ nữ này thôi."

Freen đưa tay ra nắm lấy bàn tay Becky, ánh mắt tha thiết nhìn người yêu đáp: "Em đừng nghe Sam nói, cho dù có chết vì em tôi cũng sẵn lòng."

Vốn cũng không bận tâm lời Sam nói làm gì, nhưng Freen đã lên tiếng như thế Becky cũng không ngại mượn nước đẩy thuyền mỉm cười khiêu khích Sam: "Cô là nghệ sĩ nổi tiếng, bớt xông vào nhà người khác lại đi. Tôi không muốn bị lên tin tức vì cô đâu. Hết chuyện rồi thì về đi!"

Sam ấm ức khoa trương chỉ tay về phía hai người bọn họ, mới ngày nào Becky còn lợi dụng cô để chọc tức Freen, thế mà bây giờ cả hai có khác nào đang hợp sức chống đối lại người vô tội là cô đâu chứ: "Được lắm! Sau này Freen có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến tôi nữa. Hừm!"

Nhìn Sam đi khỏi Becky mới thở phào một cái: "Cuối cùng cũng được yên tĩnh rồi." - ánh mắt cô hướng xuống bàn tay vẫn đang được Freen nắm lấy rút về: "Chị ăn xong chưa?"

"Xong rồi!"

"Vậy bóp vai cho tôi đi!"


Freen liền đứng dậy xoa bóp giúp Becky, trong lòng cảm thấy rất vui vì cảm nhận được Becky không ghét mình như cách cô ấy luôn nói.

"Từ nay chị tiến hành tập vật lý trị liệu đi." - Becky không muốn Freen bỏ cuộc quá sớm, ít nhất là bây giờ, cảm nhận được động tác bóp vai cho mình bị khựng lại, cô sợ Freen cảm thấy tủi thân vội nói: "Nuôi chị cũng tốn cơm mà, sức khỏe chị tốt lên còn phải hầu hạ lo cơm nước cho tôi nữa."

Freen mỉm cười gật đầu: "Được, tôi sẽ cố gắng cải thiện lại sức khỏe để chăm sóc cho em được chu toàn."

"Còn về trí nhớ của chị, chị nhớ một mình tôi và biết đường về nhà là được rồi, tôi không cần chị phải đi làm, có khi không biết lại tốt. Tránh để chị tranh giành sản nghiệp của tôi."

"Được, em còn yêu cầu gì với tôi nữa không?" - Freen cúi đầu hơi nghiêng ra trước để ngang tầm với Becky, những chuyện cô ấy muốn cô đều sẽ toàn tâm toàn ý nghe theo, chỉ cần được bên cạnh người mình thích thế này đối với cô đã là rất tốt rồi.

Bị tiếp cận bất ngờ khiến Becky thoáng bối rối, cô đẩy đầu Freen ra xa đứng dậy: "Tạm thời nhiêu đó đi, tôi còn phải đi làm, tôi sẽ nói thư ký Heng đưa chị đến phòng tập điều trị."

.

.

.

Becky trở về nhà nhìn thấy Freen đang ngồi xem phim rất vô tư, nhìn thấy cô trở về liền đứng lên đi tới chào: "Em đã về rồi!"

"Ừm!"

"Em ăn gì chưa? Giúp việc có nấu đồ ăn, để tôi hâm nóng lại."


"Tôi ăn rồi. Trễ thế đừng nói chị chờ tôi vẫn chưa ăn tối đấy?" - Becky nheo mắt nhìn Freen xác nhận lại, đúng là cô ấy chưa ăn gì rồi.

"Không sao, vậy em đi tắm rồi nghỉ ngơi đi, tôi sẽ ăn một chút."

Becky lướt ngang qua người Freen, thản nhiên thốt: "Chị tắm cùng với tôi."

"Sao cơ? Tôi vừa mới tắm xong." - Không thèm nghe qua lời nói của Freen, Becky nắm luôn cánh tay kéo cô theo mình đi.
1

"Sau này đợi tôi về mới được tắm, chị quên mình phải hầu hạ cho tôi sao?"

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận