Editor: Libra moon
Trên đường tới trung tâm thể dục Diệp Chuẩn lái xe quay về nhà Chử Diễm, hai người thay bộ đồ thể thao thích hợp mới xuất phát lần nữa.
Nơi Giang Thừa nói đến là một phòng tập leo núi trong nhà cơ sở vật chất khá tốt nằm trong trung tâm thể dục, trước Diệp Chuẩn cũng tới mấy lần cùng bọn Từ Độ.
Đến đấy, cậu tìm chỗ đậu xe xong rồi cùng Chử Diễm đi vào.
Cô gái ở quầy lễ tân thấy hai người đi tới lập tức hỏi hai người đã đặt chỗ trước chưa.
Đây là lần đầu tiên Chử Diễm tới, không rõ Giang Thừa đã đặt trước hay chưa, anh kêu đối phương chờ chút rồi sang một bên gọi điện thoại cho Giang Thừa, còn Diệp Chuẩn ngồi xuống ghế sofa trong sảnh tiếp khách.
Chử Diễm gọi cho Giang Thừa, hỏi cậu ta đang ở đâu, đối phương nói: "Tớ sắp tới cửa rồi, cậu đã tới rồi à?"
"Tớ đang ở đại sảnh."
"Vậy được, tới tới tìm cậu, tớ đã tới cửa rồi, cậu ở đó.
.
.
Ồ!"
"Sao vậy?"
"Cậu chờ tớ tí, tới tìm thấy mùa xuân của mình đây rồi! Tớ tới chào hỏi người ta trước, lát nữa tìm cậu sau!"
".
.
."
Thời điểm Chử Diễm nghe được lời này trong điện thoại, phía sau cũng truyền giọng nói của Giang Thừa.
Anh vừa cầm di động quay đầu lại, vừa hay gặp Giang Thừa từ cửa đi vào.
Nhưng đối phương không nhìn anh, mà đi thẳng về hướng Diệp Chuẩn.
.
.
Mùa xuân, Diệp Chuẩn.
Chử Diễm đột nhiên nhớ tới lần tình cờ gặp Diệp Chuẩn ở hồ bơi, lúc ấy Giang Thừa còn đặc biệt hỏi Diệp Chuẩn tên là gì.
Cố gắng hẹn Diệp Chuẩn đi ăn, nhưng đã bị từ chối.
Thấy Giang Thừa sải bước tới bên Diệp Chuẩn, Chử Diễm cảm thấy chuyến đi này có hơi sai sai.
Nhưng nghĩ lại, có vẻ nó tới đúng thời điểm rồi.
Dù sao sớm muộn cũng phải giới thiệu.
Chử Diễm nghĩ vậy, bỏ điện thoại xuống, bước tới.
Diệp Chuẩn ngồi trên ghế salon chơi game chờ Chử Diễm, chơi được nửa thì nghe có người bên cạnh gọi tên mình.
Diệp Chuẩn ngẩng đầu thì thấy một người đàn ông cao lớn xa lạ đến trước mặt mình.
"Không ngờ gặp được cậu ở đây." Nụ cười trên mặt Giang Thừa hàm chứa rõ sự vui mừng, "Tôi là Giang Thừa, lần trước chúng ta đã gặp nhau ở hồ bơi, cậu còn nhớ chứ?"
Vừa nghe anh ta nói vậy, Diệp Chuẩn nhớ đến, người bạn tới hồ bơi cùng Chử Diễm hôm đó.
Mặc dù không quen biết, nhưng người này có liên hệ với Chử Diễm, Diệp Chuẩn vẫn cười với đối phương một cái: "Tôi nhớ rồi, chào anh."
Không gặp nhau một thời gian dài, Giang Thừa phát hiện mình vẫn không thể đỡ nổi nụ cười của Diệp Chuẩn.
Nhìn thấy Diệp Chuẩn ngồi một mình, tuân theo đạo lý lần trước không kịp hẹn, lần này không thể bỏ qua được.
Giang Thừa quyết định thật nhanh nói với Diệp Chuẩn: "Cậu đi một mình ngươi hả? Buổi trưa chúng ta cể đi ăn chung một bữa không?"
Đúng là Diệp Chuẩn đến đây cùng bạn, nhưng là bạn trai.
Cậu thấy Chử Diễm đến gần hai người, lập tức đoán ra người này chính là người đã hẹn Chử Diễm, nhưng cậu không biết buổi trưa Chử Diễm có định đi ăn cùng đối phương không, đành nói: "Anh hỏi anh ấy xem, tôi đi cùng ảnh."
Giang Thừa quay đầu theo hướng Diệp Chuẩn chỉ, nhìn Chử Diễm đi tới cạnh hai người.
Giang Thừa gây ra như phỗng, chưa nhảy số được tại sao phải hỏi Chử Diễm.
"Tôi đến cùng Chử Diễm." Diệp Chuẩn thấy mặt anh ta lộ vẻ hoài nghi thì lên tiếng giải thích, nhưng cũng không trực tiếp giải thích quan hệ giữa mình và Chử Diễm.
"Hả?" Giang Thừa tưởng mình nghe lầm, nhìn về phía Chử Diễm, "Là sao? Hai người đi chung à?"
Chử Diễm chưa kịp trả lời thì nghe thấy tiếng Thẩm Kiến An truyền tới: "Các cậu đến hết rồi à!"
Ba người theo tiếng nói quay lại, Thẩm Kiến An mặc bộ quần áo vận động, trên vai mang theo một cái túi thể thao.
Đi tới bên cạnh bọn họ, cười hỏi: "Tớ không đến trễ chứ? Trên đường hơi kẹt xe!"
"Không đâu, chúng tớ cũng mới vừa đến." Giang Thừa nói.
"Vậy thì tốt." Thẩm Kiến An cười cười, chú ý tới Diệp Chuẩn, "Vị này là?"
"Em ấy là Diệp Chuẩn." Chử Diễm đúng lúc giới thiệu, cuối cùng còn bonus thêm một câu, "Tuần sau em ấy sẽ cùng tớ tới dự hôn lễ Kiến An."
Giang Thừa: ".
.
."
Thẩm Kiến An: ".
.
."
Diệp Chuẩn không biết có hôn lễ này, nghe Chử Diễm nói cậu vẫn còn mơ hồ.
Nhưng cũng không hỏi cụ thể ngay lập tức, mà theo Chử Diễm lễ phép chào hỏi Thẩm Kiến An: "Xin chào, tôi là Diệp Chuẩn."
Chử Diễm hờ hững giới thiệu, nhưng Trầm Kiện An không thể bình tĩnh nổi.
Mặc dù lúc ấy Trầm Kiện An bảo Chử Diễm nên tìm người tới tham dự hôn lễ cùng, nhưng nói thì nói vậy.
Với một người chậm nhiệt trầm lặng như Chử Diễm chỉ hơn một tháng ngắn ngủi tìm đâu ra đối tượng vừa ý để đi cùng? Hồi đó Chử Diễm và người cũ quen nhau mấy năm mới thấy đi cùng nhau.
Nhưng hiện giờ đã cách bữa cơm lần trước bao lâu rồi? Chử Diễm thật sự đã chuyển từ FA sang có người yêu.
Hơn nữa lần này còn chính thức giới thiệu đối phương, chứng tỏ Chử Diễm không đùa giỡn, điều này làm Giang Thừ cảm thấy ngổn ngang.
Người mang tâm trạng ngổn ngang còn có Giang Thừa, đối tượng mình nhắm trúng đột nhiên biến thành người yêu của bạn mình.
Giang Thừa cảm thấy đau lòng quá, ánh mắt nhìn Chử Diễm cũng buồn bã theo.
Nếu như là người khác, chắc anh đã cho rằng thằng này không có đạo đức, giành crush của bạn thân.
Nhưng nếu là Chử Diễm thì không như vậy.
Anh ta và Chử Diễm quen nhau đã lâu, Chử Diễm là ai, lòng Giang Thừ biết rõ, tuyệt đối Chử Diễm không bao giờ làm chuyện đó.
Nhất định là giữa hai người kia còn có chuyện gì mà mình không biết.
Nghĩ tới đây, buồn bã trong lòng Giang Thừa bị đè nén lại bởi sự tò mò, lòng nóng như lửa cháy.
Suy nghĩ tìm cơ hội hỏi Chử Diễm, hơn nữa anh ta cảm thấy một người lạnh lùng xa lánh xanh lá như Chử Diễm, chắc chắn Diệp Chuẩn là người chủ động.
Tại sao người người đẹp chủ động không phải mình chứ? Haizz.
.
.
Tâm trí hai người nhìn như vừa qua cú shock, thật ra nó chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Sau khi kinh ngạc xong, Thẩm Kiến An đã bình tĩnh trở lại, vươn tay về phía Diệp Chuẩn: "Xin chào, tôi là Thẩm Kiến An."
"Chào anh." Diệp Chuẩn bắt tay anh ta.
Thẩm Kiến An thu tay lại, đụng vào khủy tay Giang Thừa một cái, ý bảo cậu ta chào hỏi mau lên, đừng đứng đực ở đấy nữa.
Giang Thừa thở dài: "Đều quen biết cả, đây không phải lần đầu tiên chúng tớ gặp nhau."
Dứt lời, anh ta nhìn Chử Diễm bằng ánh mắt đượm vẻ hờn tủi, lần này Chử Diễm làm như không thấy.
"Mấy cậu quen nhau hả?" Thẩm Kiến An hơi bất ngờ, nhưng cũng không để tâm, "Vậy thì tốt rồi, đều là một nhà cả không cần khách sáo nữa, trước tiên chúng ta đi đăng ký đã."
Thẩm Kiến An là hội viên của phòng tập leo núi trong nhà này, vì đã hẹn với huấn luyện viên quen biết từ mấy hôm trước, mấy người vừa đăng ký xong thì đã được đi vào.
Thẩm Kiến An và Giang Thừa đi trước, Diệp Chuẩn và Chử Diễm đi sau.
Diệp Chuẩn đi chậm hơn mấy bước, kéo dãn khoảng cách với hai người trước mặt, nhỏ giọng hỏi Chử Diễm: "Giáo sư, hôn lễ anh nói là sao vậy?"
"Kiến An chuẩn bị kết hôn, đưa thiệp mời cho tôi." Chử Diễm dừng một chút mới nói, "Số 29, thứ sáu tuần sau, lễ cưới được tổ chức tại một làng du lịch ở ngoại thành, em có thời gian đi với tôi không?"
Rõ ràng vừa nãy đã nói trước mặt người khác sẽ dẫn mình tới, giờ lại tới hỏi ý.
Diệp Chuẩn khẽ cười, nghiêng đầu tới gần, hỏi nhỏ anh: "Đi rồi có được ở chung một phòng không?"
Đúng lúc này Giang Thừa quay đầu lại, nhìn thấy hai người dựa vào nhau rất gần.
Rõ ràng không làm chuyện quá quắt, nhưng đủ để Giang Thừa cảm thấy không khí giữa hai người cực kỳ mập mờ.
Giang Thừa:.
.
.
Cay mắt thật đấy!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...