Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

Edit: susublue

Nhưng dù thế này thì Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không e ngại, nàng tin tưởng mình, càng tin tưởng vào năng lực của mình hơn!

Ngưng thần tĩnh khí, Thượng Quan Tây Nguyệt lại bình tĩnh tu luyện, coi như lúc này không thể tấn cấp thì tu luyện nhiều một chút cũng có thể nâng cao năng lực, như vậy mình cũng có thể phát huy tốt hơn.

Hai ngày trôi qua rất nhanh, Thượng Quan Tây Nguyệt cũng chỉ dừng lại ở Võ Linh cao cấp, nhưng nàng không có nản chí, nàng có dự cảm, lần tranh tài này chính là cơ hội để tấn cấp.

Ngày hôm nay, ánh nắng tươi sáng, trời xanh mây trắng, là một ngày tốt để tỷ thí.

Thượng Quan Tây Nguyệt ra khỏi không gian huyền ảo từ sớm, thay  một bộ váy dài màu đỏ thẫm, cả người tỏa sáng chói mắt hơn cả ánh nắng, rung động lòng người.

Sau khi đi ra khỏi cửa, đi đến quảng trường tranh tài cùng Vân Tiếu Tiếu.

Trên quảng trường rộng lớn, tất cả mọi người đều đang sôi nổi nghị luận xem thử người thắng trận tranh tài này là ai.

Lúc Thượng Quan Tây Nguyệt đi tới liền nghe thấy một đám người đang thảo luận về mình.

"Ai, các ngươi nói xem, lần tranh tài này ai có thể cầm được danh hiệu hạng nhất."

"Chuyện này không biết trước được, nói không chừng là Nhược Tích sư tỷ, trước đó không lâu ta nghe nói nàng sắp đột phá cao cấp, nói không chừng lần này đã là Võ Linh đỉnh phong."

"Cũng chưa chắc.” Một nam tử khác nói tiếp: "Ta nghĩ là tiểu sư muội Nguyệt nhi thắng mới đúng, các ngươi nhìn nàng tuổi còn quá trẻ mà đã đến Võ Linh sơ cấp, nói không chừng hiện tại đã thăng cấp rồi."

Một người người trung thành sùng bái Nhược Tích khịt mũi coi thường: "Ngươi cũng nói là Võ Linh sơ cấp, vốn không cùng cấp bậc với Đỉnh Phong, hơn nữa, lúc Thượng Quan Tây Nguyệt khảo nghiệm vẫn là Võ Linh sơ cấp, chỉ trong thời gian ngắn sao nàng ta có thể tấn cấp, ngươi đừng mơ tưởng hão huyền."

"Câu nói này phải nói ngươi mới đúng, nếu không chúng ta đặt cược đi, ta cược tiểu sư muội Nguyệt nhi thắng."Nam tử kia hào phóng lấy một thỏi bạc để trên mặt bàn.


Thượng Quan Tây Nguyệt tập trung nhìn vào, thì ra bọn họ đã quyết định rồi, bên trái cái bàn có một cái "Thượng ", đại biểu cho Thượng Quan Tây Nguyệt, bên phải là chữ "Nhược ", đại biểu cho Nhược Tích.

"Hừ, ta cược Nhược Tích sư tỷ." Người sùng bái Nhược Tích cũng lấy ra một thỏi bạc đặt ở bên phả.

"Ta cược tiểu sư muội Nguyệt nhi..."

"Ta cược Nhược Tích sư tỷ..."

"Ta cược..."

Nhìn phía trước đã biến thành sòng bạc, Thượng Quan Tây Nguyệt có chút dở khóc dở cười.

"Nguyệt nhi, người của ngươi hùng hổ, ngươi nhìn xem, sắp vượt qua Nhược Tích sư tỷ rồi."Vân Tiếu Tiếu lôi kéo cánh tay Thượng Quan Tây Nguyệt, để nàng nhìn mặt bàn, quả nhiên không sai, ô cược của Thượng Quan Tây Nguyệt đã chất đầy bạc.

"Ta cược một ngàn lượng."Bách Lý Thần cầm một tấm ngân phiếu đi tới.

Đúng lúc này, Nhược Tích nhìn thấy có một đám người tập trung lại, cũng tò mò đi tới, nhìn thấy bạc trên bàn, nàng lập tức hiểu ra, nhưng khi thấy bạc cược mình và Thượng Quan Tây Nguyệt không chênh lệch nhau nhiều, hai tay của nàng liền nắm thật chặt, đáng chết, những sự ủng hộ này vốn nên thuộc về ta mới đúng.

Vừa nghe thấy Bách Lý Thần hô cược một ngàn lượng, tất cả mọi người đều nhao nhao trừng lớn hai mắt, trời ạ, một ngàn lượng, bọn họ chỉ dám cược một ít tiền.

Nhưng ngoài kinh ngạc ra bọn họ cũng tò mò hiếu kỳ rốt cục Bách Lý Thần sẽ cược ai.

"Thần sư đệ, ngươi quá khẳng khái, một ngàn lượng đều cược cho Nhược Tích sư tỷ sao?" Hai mắt người sùng bái Nhược Tích sáng lên nhìn chằm chằm ngân phiếu trong tay Bách Lý Thần.

Người sùng bái Thượng Quan Tây Nguyệt cũng chen lên, đi lên phía trước nói: "Thần sư đệ, một ngàn lượng này là muốn cược cho tiểu sư muội của chúng ta đúng không?"


"Cái gì, ngươi tránh ra cho ta, là cho Nhược Tích sư tỷ..."

"... Ngươi mới cút đi cho ta, đây là cho tiểu sư muội Nguyệt nhi."

Mắt thấy hai người sắp đánh nhau vì điều này, nhưng Bách Lý Thần lại không quan tâm mà chỉ đứng im đó, cũng không có bất kỳ động tác gì, khiến cho người ta không đoán ra được hắn muốn đặt ngân phiếu cho ai.

Qua một lúc lâu, dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, rốt cục Bách Lý Thần cũng cử động, hắn chậm rãi vươn tay đưa về phía ô cược của Nhược Tích.

Quá tốt rồi, trong lòng Nhược Tích cực kỳ cao hứng, nàng thật không ngờ Bách Lý Thần lại tin tưởng mình sẽ thắng, điều này thật sự nằm ngoài dự liệu của nàng.

"Thấy không, ngay cả Thần sư đệ cũng cho rằng Nhược Tích sư tỷ sẽ thắng."Người kia vênh váo tự đắc nói, người sùng bái Thượng Quan Tây Nguyệt không hề nói bất cứ điều gì, chỉ tiếc nuối nhìn một ngàn lượng ngân phiếu.

Ngay khi ngân phiếu sắp đặt xuống mặt bàn thì thế trận lại thay đổi, cổ tay Bách Lý Thần xoay chuyển, ngân phiếu rơi vào ô cược của Thượng Quan Tây Nguyệt vị trí.

"Ta cược Nguyệt nhi của ta thắng." Giọng nói của Bách Lý Thần rất có từ tính, lúc nói còn nhìn về phía Thượng Quan Tây Nguyệt.

Yêu nghiệt!

Thượng Quan Tây Nguyệt đỏ mặt thầm nói trong lòng, sao không đặt ngay từ đầu đi, còn náo loạn như vậy làm gì, để người khác hồi hộp, thật là.

Đối với cách xưng hô của Bách Lý Thần, tất cả mọi người đều không quá kinh ngạc, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn bởi vì chuyện Thượng Quan Tây Nguyệt là biểu muội của Bách Lý Thần đã sớm truyền đi khắp học viện.

Người sùng bái Nhược Tích nhìn thấy ngân phiếu không rơi xuống trước mặt mình, không khỏi xụ mặt xuống, cả người mặt ủ mày chau. Ngược lại, người sùng bái Thượng Quan Tây Nguyệt lập tức trở nên rạng rỡ, cười ha hả, vẫn không quên châm chọc người đang ủ rũ cúi đầu bên cạnh.


"Ai da, sao ngươi không khoe khoang nữa, Thần sư đệ sẽ chỉ cược cho tiểu sư muội Nguyệt nhi thôi, ngươi nhìn ngươi đi, phí công quan tâm rồi."Nói xong, lại cười lớn vài tiếng.

Người kia không phục, tức giận ồn ào: "Có gì ghê gớm đâu, người kia... Thần sư đệ là biểu ca Thượng Quan Tây Nguyệt, đương nhiên sẽ chọn nàng rồi!"

Bách Lý Thần cười một tiếng, nụ cười sắp chọc mù mắt mọi người: "Không, ta cược Nguyệt nhi, không có nguyên nhân khác, chỉ bởi vì ta tin tưởng nàng, nàng nhất định sẽ thắng!"

Nghe được câu này, đám người lại thổn thức, mắt nhìn hai người có chút mập mờ.

Mặt Thượng Quan Tây Nguyệt đỏ lên, trừng mắt liếc hắn một cái, liền kéo Vân Tiếu Tiếu đi tới.

Mà lúc đầu Nhược Tích đang nhếch miệng sau đó lại lập tức cứng ngắc, nàng không nhúc nhích nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt và Bách Lý Thần liếc mắt đưa tình, răng cắn chặt môi, thầm thề, Thượng Quan Tây Nguyệt, lần này ta nhất định phải đánh bại ngươi, để Bách Lý Thần biết ta mới là lựa chọn tốt nhất, còn ngươi chỉ là một phế vật.

Lý Thiên Thiên đi tới nhìn thấy Nhược Tích cắn răng nghiến lợi, nàng cũng nhìn thấy tình hình vừa rồi, cũng khó trách Nhược Tích lại tức giận, nếu đổi lại là nàng, nhất định cũng không chịu nổi.

Lý Thiên Thiên đi lên trước, an ủi: "Nhược Tích tỷ, ta ủng hộ ngươi, ta tin tưởng ngươi sẽ thắng."

Nhược Tích không quay đầu lại, vẫn hung tợn nhìn chằm chằm bóng lưng Thượng Quan Tây Nguyệt, nàng cũng nghe thấy lời an ủi của Lý Thiên Thiên, nhưng nàng không hề cảm động, trong lòng của nàng, nàng không cần bất cứ kẻ nào tới dỗ dành nàng, ngoại trừ nam nhân kia.

Sau khi đi vào sân đấu, Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn thấy Hiên Viên Triệt ngồi ở trên đài cao, nàng không tự chủ được nở nụ cười, nhìn Hiên Viên Triệt cũng luôn nhìn nàng.

Thật ra Hiên Viên Triệt đã sớm đến đây rồi, những lời nói vừa rồi của Bách Lý Thần, hắn cũng nghe rất rõ ràng, bất tri bất giác, hắn có chút hài lòng với đứa con rể này, mà dù là dung mạo hay là cái khác thì đều là rồng trong biển người, có phong độ của một đại tướng!

Trong lúc chờ đợi, khi tất cả mọi người tới nơi thì cũng đã là buổi trưa, rốt cục cũng đông đủ.

Thượng Quan Tây Nguyệt lại nhìn về phía đài, phát hiện không chỉ có Lý trưởng lão, còn có một vị lão nhân khác, xem ra tuổi tác đã lớn, nhưng tinh thần rất tốt.

" Tiếu Tiếu, lão nhân trên đài là ai."

Vân Tiếu Tiếu nhìn theo ánh mắt của Thượng Quan Tây Nguyệt, sau đó mơ màng lắc đầu: "Ta cũng không biết, thật kỳ quái, từ trước tới nay ta chưa từng gặp ông ta."

Thượng Quan Tây Nguyệt gật đầu: "Nhìn chỗ ngồi của hắn, hình như thân phận cũng không thấp đâu."


"Được rồi, mọi người im lặng đi" Lý trưởng lão đi lên trước vỗ tay một cái: "Hôm nay là lúc giải thi đấu diễn ra, hi vọng tất cả mọi người có thể đạt được thành tích tốt, mặt khác, ta muốn giới thiệu với mọi người, vị này là Dương viện trưởng của Học Viện Tinh Thần chúng ta, mọi người vỗ tay hoan nghênh đi."

Vừa dứt lời, tất cả mọi người kích động vươn tay ra, toàn bộ trên quảng trường đều là tiếng vỗ tay, đương nhiên bọn họ kích động rồi, từ lúc tới đây chưa ai gặp qua viện trưởng, lần này có cơ hội gặp mặt, đương nhiên bọn họ phải xem cho thật kỹ vị viện trưởng vĩ đại này là ai mà lại có năng lực xây dựng một học viện có quy mô lớn như vậy.

Dương viện trưởng đứng lên mỉm cười, giọng nói già nua có lực vang vọng khắp quảng trường: "Cuối cùng đã tới ngày tranh tài mọi người chờ mong, hi vọng các ngươi phát huy hết sức, lần tranh tài này người hạng nhất và hạng hai có thể đi theo Hiên Viên thiếu chủ trở về, đến lúc đó hắn sẽ cho các ngươi vào Linh Lung Bảo Tháp để để tu luyện trong vòng một tháng."

Linh Lung Bảo Tháp!

Mọi người nghị luận ầm ĩ, phải biết rằng Linh Lung Bảo Tháp là bảo vật trong truyền thuyết, thì ra là ở Hiên Viên gia, nghe đồn rằng nếu vào trong Linh Lung Bảo Tháp tu luyện thì linh lực sẽ tăng vọt với tốc độ nhanh.

Đương nhiên, cũng phải xem thử thực lực người tu luyện ra sao thì mới biết được ngươi tiến bộ cỡ nào, theo lời người khác nói là người có thực lực càng mạnh thì khi đi vào tu luyện sẽ làm ít hưởng nhiều, nếu một chú chim non đi vào thì chỉ uổng sức thôi, thực lực căn bản không có thì dù có luyện lâu cũng không có hiệu quả gì!

Không ngờ người lần này thắng giải tranh tài lại có thể đi vào Linh Lung Bảo Tháp, khí thế của mọi người lập tức tăng vọt, tất cả đều khoa chân múa tay, nghĩ rằng nên lợi dụng trận đấu lần này để thu hút sự chú ý của Hiên Viên Triệt, bởi vì bọn họ biết, với tư chất của bọn họ nếu muốn dành được hạng nhất, hạng hai thì đúng là khó hơn lên trời, điều này tuyệt đối không thể, chỉ có biểu hiện tốt một chút, nói không chừng Hiên Viên thiếu chủ vui vẻ sẽ đưa bọn họ vào theo.

Thượng Quan Tây Nguyệt xem đám người tràn đầy phấn khởi, cũng không nhịn được nổi hứng thú với Linh Lung Bảo Tháp, cũng càng quyết tâm dành vị trí đầu bảng!

"Tốt, bây giờ cuộc so tài bắt đầu, các bạn học, ta chúc các ngươi thành công."Nói xong, Dương viện trưởng ngồi lại vị trí của mình.

Lý trưởng lão tiếp lời, lớn tiếng nói quy tắc tranh tài: "Đợt tranh tài hôm nay chia thành ba trận, trận đầu hai mươi người một tổ, tỷ thí với nhau, cuối cùng chỉ có hai người thắng, cho nên đây cũng là vọng loại, phải nhờ vào sự cố gắng của mọi người rồi, xem thử có thể dùng thực lực này để đứng vững đến cuối trận đấu hay không, trận thứ hai, hai người thắng trận đầu sẽ giao đấu với nhau, đến lúc đó mười người đứng đầu sẽ tiến vào chung kết, trận thứ ba, cũng chính là trận cuối cùng, đây là trận đấu cực kỳ quan trọng, người thắng trận chỉ có một, mọi người nhất định phải ủng hộ, có thể tiến vào Linh Lung Bảo Tháp hay không thì phải xem tạo hóa của các ngươi rồi, mọi người có lòng tin hay không!"

"Có "Một tiếng trả lời chấn động toàn bộ quảng trường, cũng vang đi rất xa...

Tiếng la này dừng lại, một âm thanh khác đột ngột vang lên giữa mọi người.

"Ta bỏ cuộc"

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn sang, thì ra là Bách Lý Thần, nhưng mà thực lực của hắn cao như vậy, vì sao lại từ bỏ cơ hội tốt như vậy.

"Thần sư đệ, vì sao ngươi bỏ cuộc, người thắng có thể vào Linh Lung Bảo Tháp đó, Linh Lung Bảo Tháp là thứ tất cả mọi người tha thiết mơ ước, ngươi có năng lực như thế, vì sao không tham gia."Người đứng bên cạnh Bách Lý Thần không hiểu hỏi, nhưng ngoài hiếu kỳ ra thì hắn vẫn mừng thầm, diễn(daffn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui