Ngoại Đạo - Heathens

"Sụp đổ"
.
.
.
.
.

     Hãy để cho bầu trời sụp đổ, và khi đó nhân loại sẽ hoàn toàn bị diệt vong, mọi thứ, lòng tham, dã tâm của con người đều sẽ bị hủy diệt.

     Hera có một giấc mơ, đó là giấc mơ về một đế chế lớn mạnh cùng một ngai vàng không thể bị sụp đổ. Cô chấp nhận đẩy người khác vào chỗ chết chỉ để đoạt được ước vọng của mình...

     Tại nhà riêng của nghị viên Suzuki, trước khi mọi tin tức bị lộ ra ngoài.

     "Naoto, cậu không nên đối đầu với Hera thì hơn, từ bỏ mọi thứ đi." Suzuki.

      "Chị gái tôi đã chết vì cô ta, mọi thù hận sẽ được hoà giải trừ khi Kim Hera vào tù thưa ngài." Naoto.

     "Dù thế nào đi chăng nữa...tôi sẽ không từ bỏ." Naoto.

     Cuộc đối thoại của Naoto và nghị viên đã vô tình bị Hera nghe thấy, cô ả ngồi trên xe gõ tay vào ly thủy tinh đang đựng chất lỏng màu đỏ sẫm, cô hướng mắt nhìn về phía căn biệt thự lớn đằng xa không ngừng cười khúc khíc khi nghe Naoto nói sẽ tự tay hạ bệ mình.

     "Tachibana Naoto...thật ngu ngốc." Hera.


     "Chiếc xe đã đi rồi, chúng ta bắt đầu nhé?." Gun.

     "Ừm...hãy bắt đầu bữa tiệc nào." Hera.

     Sau khi tiễn Naoto ra về thì món quà bất ngờ nhất đã đến. Kim Do Gun, con chó trung thành của Hera dám xông vào nhà riêng cùng thuộc hạ phía sau, bọn chúng xông đến khống chế bảo vệ và tất cả mọi người ở bên trong căn biệt thự. Mọi thứ trong đó đều hỗn loạn, riêng Hera vẫn còn đang ở ngoài xe và vuốt ve chú hổ cưng của mình.

      "Ngày mai nhớ dẫn dụ Takemichi nhé, Tora." Hera.

     Hổ con vẫn say nồng hương thơm từ cơ thể của ả, một chú hổ ngoan luôn biết nghe lời từ chủ nhân của nó và sẵn sàng cắn chết kẻ phản bội.

     "Kim Do Gun, mày đem người đến đây là ý gì???." Suzuki.

     "Kí nó, giấy thú nhận việc ăn hối lộ và từ bỏ tất cả số cổ phần." Gun.

     "Chó chết, tao sẽ không kí!!!." Suzuki.

     Quả nhiên là Gun đã dự đoán được điều này, ông Suzuki sẽ không bao giờ chấp nhận dễ dàng, chỉ thấy Gun đặt tờ giấy trên bàn sau đó hất tay ra lệnh đánh người vợ đang mang thai của ông ta.

     Nếu dùng lời không được thì dùng máu của người thân.

    Tên cấp dưới đấm mạnh vào bụng của phu nhân nghị viên, chỉ với một cú đấm đã hoàn toàn phá được cái thai trong bụng của bà ta, bà ấy đổ gục hoàn toàn xuống sàn tay ôm lấy bụng mình kêu gào đau đớn.

     "Đồ giết người!!! Con chó cái đó đã cho mày thứ gì mà sao mày độc ác đến thế-" Suzuki.

     "Mày gọi ai là chó cái hả?." Gun.

     Gun tiến lại sút mạnh vào bụng ông ta, sau đó thì đạp liên tiếp vào bụng vào người của ông. Gun xem Hera là người thân duy nhất của mình, anh sẵn sàng chết vì Hera và giết người vì con bé, Hera chính là đứa em bé bỏng của hắn, đụng vào Hera là đụng vào giới hạn của hắn.

     "Ông ấy sẽ chết mất đó, anh trai~." Hera.

     Nhìn đống thịt bầy nhầy bê bết máu dưới sàn, Gun vậy mà cũng hơi ác.

     "Em vào đây làm gì? Anh sắp xong rồi." Gun.

     Gun lấy chiếc khăn tay ra lau máu bị bắn lên mặt rồi vứt xuống sàn. Anh phất tay ra lệnh cho cấp dưới kéo ông ta lên sàn lấy tay ấn dấu vào tờ giấy.

     "Kí đi nào, ngài Suzuki." Hera.

     Nên nói Hera là ác quỷ hay thiên thần? Cô ả có vô số bộ mặt giả tạo có thể thay đỗi khi cần thiết, tay nhẹ nhàng cầm lấy tay của Suzuki sau đó kí vào tờ giấy thú nhận tội lỗi, từ bỏ mọi tài sản của mình.

     Ép là ép đến mức này cơ à?.


     "Đồ...ác...quỷ...tao-hận mày." Suzuki.

     "Hình như đứa con gái lớn của ông đang du học bên Mĩ đúng không?." Hera.

     "Sẽ như thế nào nếu nó chết trên đất khách quê người nhỉ?." Hera.

     Con ác quỷ, quả thật Hera chính là con ác quỷ. Cô ta ép ông từ bỏ tài sản, giết vợ và đứa con chưa chào đời, thậm chí còn đang có ý định giết luôn cả đứa con trai lớn của ông.
  
     Nước mắt rơi, ông ấy thấy mình thật nhỏ bé dưới quyền lực của Hera. Thao túng cả băng đảng mạnh nhất thế giới ngầm, thao túng tâm trí của Kisaki, vờn với tính mạng của người khác, với Hera, giết một người thì vô cùng dễ, quyền lực lớn mạnh trong tay thì ai dám bật lại cô ta.

     "Gun, anh dọn dẹp giúp em nhé." Hera.

     "Ừm." Gun.

     Vậy là chỉ với vài trò đơn giản, Hera đã hoàn toàn loại bỏ được nghị viên Suzuki và Tachibana Naoto.

     Trên chiếc xe cảnh sát đưa tội nhân đi, điều kì lạ là nó không đưa cả Naoto và Takemichi tới đồn cảnh sát. Nó đưa họ ra vách đá cao của bãi biển ở ngoại ô.

     Nhận thấy điều chẳng lành, Naoto cảm thấy có gì đó vô cùng đáng nghi ngờ, anh ngay lập tức lao lên nắm lấy vô lăng xoay mạnh, chiếc xe đâm vào lan can và lao xuống con đường ở phía dưới. Cùng với sự hỗ trợ cả Takemichi, Naoto và anh...có lẽ đã thoát được cửa tử.

     "Naoto, chuyện này??." Takemichi.

     "Chạy nhanh đi!! Bọn chúng sẽ tới đây ngay đấy." Naoto.

     Cả hai lặp tức tháo chạy vào bìa rừng, hướng về đường cao tốc cách đây không xa. Trong lúc nguy cấp Takemichi vô tình vấp phải rễ cây ngã nhào xuống đất.

     Gì thế này?.


    Một khung cảnh lạ đang ùa kéo đến tâm trí anh.

     Anh và Naoto sẽ bị một đám người vây bắt lại và...Naoto sẽ bị bắn chết chỉ trong vài phút nữa.

     "Takemichi! Nhanh!!!." Naoto.

     "Không, hướng đó không được, chúng ta đã bị bao vây rồi!!." Takemichi.

     Takemichi kéo Naoto vòng qua hướng khác, nó khá xa nhưng lại dẫn ra đường cao tốc nhưng mà xa hơn và cách mục tiêu hướng đến lúc đầu khá xa.

     Cả hai băng rừng chạy thật nhanh khỏi sự truy đuổi, quả nhiên Takemichi đã đoán đúng, anh có vô tình ngó xuống con đường bên dưới. Phía dưới có vô số xe con đang đỗ sẵn, là người của địch.

     "Ha....haaa" Takemichi.

     "Tránh ra!!!!." Naoto.

     Một âm thanh như xé toạc cả màn đêm, âm thanh đó dường như đã làm ngưng động hoàn toàn mọi thời gian xung quanh đây, Naoto bất ngờ đẩy Takemichi ra xa.

     Đoàng!.


    


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận