Bởi vì chỉ đứng ở gần lối ra vào nhìn vào trong nên Lý Thanh Lộ cũng không biểu hiện quá lạnh, thế nhưng khi đi theo Trần Tinh vào toàn thân nàng cũng từ bị hàn khí nhập thể. Cả ngươi nàng run lên. Những bước chân cũng cứng đờ.
Cảm thấy không đúng, Trần Tinh đi phía trước vội dừng lại, hắn thấy Lý Thanh Lộ hai tay khoang trước ngực, cả người không thể cử động được nên hắn nhanh chóng trở lại dìu nàng.
-Ta còn chịu được, cám ơn ngươi..
Lý Thanh Lộ thấy Trần Tinh biểu hiện trong lòng cũng có chút xíu hảo cảm. Ít ra hắn còn quan tâm nàng.
-Cố gắng lên, một chút sẽ hết.
Bởi vì kích phát tới chung cực của thể chất này, hắn không biết tên gì nên cứ gọi là Hàn Băng Ngọc thể vậy. Nên đành phải làm cho Lý Thanh Lộ ở trạng thái phát bệnh mới có thể tiến hành trị liệu được
Trần Tinh dìu Lý Thanh Lộ tới bên giường đá, chiếc giường này tuy làm bằng đá nhưng lại làm cho người ta cảm giác còn lạnh lẽo hơn cả nước đá nữa.
Không tiện suy nghĩ nhiều. Bởi vì Lý Thanh Lộ có giấu hiệu cứng đờ rồi. Toàn thân nàng cũng trở bên lạnh lẽo. Vội đặt nàng nằm xuống, Trần Tinh vung tay đóng cửa lại hầm băng. Với ngọn đèn mờ ảo của đuốc lửa, Trần Tinh từ từ giải khai y phục của Lý Thanh Lộ, đến khi cơ thể của nàng phơi bày hoàn toàn trước mắt hắn. Lý Thanh Lộ mặt cũng đã đỏ ửng lên vì thẹn. Thế nhưng cơ thể nàng không thể nói gì.
Trần Tinh nhìn tình cảnh ướt át này, tiểu đệ cũng trỗi dậy, hắn giải khai y phục của mình rồi từ từ tách đôi chân của nàng ra, giờ phút này Lý Thanh Lộ cũng đã không thể cử động, toàn thân trở nên cứng ngắt.
Trần Tinh đặt tiểu tệ trước khe động, cảm giác lạnh lẽo từ phía dưới truyền tới là cho hắn cũng nhận thấy sự khác biệt. Giống như lần đầu được phịch vậy. Bởi vì lần nào cũng là cảm giác ấm áp, không giống như lần này cảm giác lành lạnh.
Hông hắn từ từ hạ xuống, đến khi tiểu đệ chui vào trong ngay tại khấc thì hắn dừng lại. Bởi vì thật sự quá khó vào. Không chỉ riêng gì là lần đầu của nàng hơn nữa là do cơ thể nàng giống như cục thịt bị đông lạnh vậy.
Hắn hơi nâng hông lên rồi dùng sức nhịp mạnh xuống. Lý Thanh Lộ không thể nói gì cũng không phát ra âm thanh nào. Bờ môi chỉ run run lên kèm theo giọt nước mắt chứng tỏ nàng có thể cảm nhận được sự đau đớn.
Trần Tinh không để ý nhiều. Khi tiểu đệ của hắn chạm vào tận cùng bên trong cũng chỉ mới được hơn phân nữa chiều dài một chút. Hắn vội vàng vận chuyển Long Phượng Hoan Hỉ Chân Kinh cùng Thiên Sơn Lục Dương Chưởng.
Bởi vì lần này phải đồng thời vận chuyển hai công pháp cùng lúc nên hắn cũng không chú ý tới việc dòng máu trinh tiết của Lý Thanh Lộ chảy xuống giường đá bị giường đá hấp thu một phần.
Trần Tinh ý muốn là đầu tiên sử dụng Thiến Sơn Lục Dương chưởng để điều làm cho cơ thể Lý Thanh Lộ có thể ấm áp hơn đồng thời giúp nàng dung hợp Hàn khí trong cơ thể, thế nhưng không hiểu vì sao Long Phương Hoan Hỉ Chân Kinh lại tiến hành hấp thu Âm lực hoá thành hàn khí chảy vào cơ thể hắn, hàn khí này theo dòng máu bắt đầu tụ về trái tim. Trần Tinh chỉ cảm thấy được hướng di chuyển của nó là như vậy chứ hắn không thể nhận ra hàn khí này đang hội tụ thành một hạt châu nhỏ dung hợp với trái tim hắn.
Quá trình này hoàn tất cũng chính là Thiên Sơn Lục Dương chưởng không có tác dụng gì ngoài việc giữ ấm cho Lý Thanh Lộ. Phán đoán của hắn có thể đúng hoặc đã sai, ai biết được nếu như hắn không có Long Phượng Hoan Hỉ Chân kinh thì sẽ có tác dụng gì?
Thế nhưng điều này hắn cũng không quan tâm bởi vì Trần Tinh có thể cảm nhận được cơ thể Lý Thanh Lộ đã ấm áp trở lại.
Chữa trị cũng đã kết thúc, cũng là lúc cả hai bắt đầu tận hưởng lạc thú khi tiến hành vận động nguyên thuỷ.
Trần Tinh hai tay giữ lấy chiếc eo thon gọn của Lý Thanh Lộ, hông lùi phía sao đến khi tiểu đệ dính lại ở khấc thì hông hắn tiến về phía trước. Ban đầu là vận động từ từ đến khi tiếng thở dốc rên rỉ cùng tiếng cầu xin của Lý Thanh Lộ vang lên không ngừng. Trần Tinh lúc này mới chịu buông tha cho nàng, hắn kết thúc bằng việc phun sữa vào bên trong.
-Trước khi ngọn đuốc tắt, có thể để ta nhìn thấy khuôn mặt chàng có được không?
Lý Thanh Lộ sau khi nếm thử trái cấm cũng trở nên quyến rũ hơn, nàng nhìn sàng Trần Tinh rồi nói, biểu hiện của nàng cứ như sợ Trần Tinh tan biến vậy.
Dưới ánh sáng nhấp nháy sắp tắt, Trần Tinh tháo xuống mặt nạ mình. Hắn nhìn Lý Thanh Lộ rồi mỉm cười nói
-Sau này nàng cứ đi theo ta đi. Được chứ?
Lý Thanh Lộ chỉ gật gật đầu sao đó tựa vào lòng hắn mà ngủ. Cảm giác lạnh lẽo cũng biến mất, lần đầu tiên nàng biết đến cái gì mới gọi là ấm áp. Đêm nay, nàng mơ một giấc mơ đẹp nhất từ khi bị bệnh tình hành hạ.
Sáng hôm sau, Trần Tinh đã thức dậy theo đúng giờ sinh học của hắn. Trong căn hầm băng tối om nhìn thấy gì. Hắn chỉ có thể dựa vào trí nhớ đi lại hướng ra vào rồi mở cửa, sau đó trở lại mặc quần áo vào và đưa Lý Thanh Lộ trở về tẩm cung. Tiện thể hắn cũng thu luôn giường đá kỳ quái này để lúc rảnh rỗi tiến hành nghiên cứu. Năng lực mô phỏng giả lập vẫn còn 1 slot nên vừa đủ chỗ
Bởi vì mất tích thời gian không lâu thêm vào đó là chỉ có 2 cung nữ biết có kẻ xâm nhập nhưng từ sớm đã bị Đồng Lão dàn xếp rồi nên cũng không làm kinh động bất cứ ai.
Đặt Lý Thanh Lộ đang ngủ say lên giường, Trần Tinh ra phía trước bình phong tiến hành chờ đợi. Trong lúc chờ đợi hắn cũng không quên việc tu luyện, việc học là không có điểm dừng, uy lực của các môn võ công cần nội lực thúc đẩy Trần Tinh cảm thấy không hài lòng cho lắm.
Bởi vì một môn võ học tầm thường thiên về ngoại công như Pháo Quyền lại có thể mang lại sức phá hoại gấp trăm lần Môn đỉnh cấp võ công Hàng Long Thập Bát chưởng. Điều này đương nhiên là phải xem lại bản thân mình rồi.
Trần Tinh thân mang rất nhiều võ công, bao gồm rất nhiều chiêu thức, thế nhưng những môn võ công này uy lực không đạt yêu cầu của hắn. Nhìn một cách khách quan, Tuyệt thế võ công lại quá phế với hắn.
Những chiêu thức ngoại công hay nội công Trần Tinh thấy không còn theo kịp tiến độ tu luyện của bản thân nữa nên bắt buộc hắn phải tiến hành chuyên sâu cải tiến lại.
Quyền pháp, Trần Tinh sử dụng nhiều Pháo Quyền, uy lực thì không cần phải nói, thế nhưng chỉ là do lợi thế về thể chất mới đạt hiệu quả như vậy. Hắn muốn càng mạnh hơn nữa.
Tuy nhiên, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, là một môn ngoại công tầm thường, không đủ chuyên sâu, lý luận không quá rõ, uy lực thì hạn chế làm sao Trần Tinh có thể dựa vào nó mà tiến hành cải tiến đây? Bởi vì lực phá hoại khi hắn thi triển ra Pháo Quyền đã vượt xa nhận thức của người sáng tạo ra chiêu thức này rồi.
Chưởng pháp, Trần Tinh có Hàng Long Thập Bát chường, Thiên Sơn Lục Dương chưởng, thế nhưng Thiên Sơn Lục Dương chưởng chỉ mới học còn chưa có dịp thi triển nên hắn tạm thời bỏ qua một bên. Hàng Long Thập Bát Chưởng là môn khiến Trần Tinh cảm thấy thất vọng nhất.
Vì sao? Gấp đôi nội lực Tiêu Phong, không dựa vào lợi thế thân thể cũng chỉ có khiến đối phương ói máu nhẹ cùng lùi về sau một bước, không nói đến việc Tiêu Phong đã thua. Trong mắt Trần Tinh chỉ có việc bản thân mình cải tiến Giáng Long Nhị Nhập Bát Chưởng thành Hàng Long Thập Bát chưởng vẫn còn quá yếu kém.
Như thế nào mới được gọi là mạnh mà Trần Tinh mong muốn? Đương nhiên là một môn tuyệt thế võ công khi thi triển phải có uy lực phá hoại từ Pháo Quyền trở lên rồi. Như vậy mới xứng với cái danh xưng tuyệt thế?
Trần Tinh bỏ ra rất nhiều thời gian để tiến hành mô phỏng nhằm tìm ra cách cải tiến, từ rạng sáng cho đến giữa trưa khi mặt trời lên cao và Lý Thanh Lộ tỉnh lại, hắn mới dừng lại, trên lý thuyết hắn đã sửa đổi lại Hàng Long Thập Bát chưởng thành 18 chiêu như sau
1. Phi Long Tại Thiên
2. Kiến Long Tại Điền
3. Hồng Tiệm Vu Lục
4. Tiềm Long Vật Dụng
5. Lợi Thiệp Đại Xuyên
6. Thần Long Bãi Vĩ
7. Đột Như Kì Lai
8. Song Long Thủ Thủy
9. Thời Thừa Lục Long
10. Long Chiến Vu Dã
11. Lí Sương Băng Chí
12. Cang Long Hữu Hối
13. Tả Hữu Thần Long
14. Bàn Long Phiên Giang
15. Cuồng Long Loạn Vũ
16. Thần Long Hàng Thế
17. Long Du Thiên Địa
18. Long Đằng Ngũ Nhạc
18 chiêu này mỗi một chiêu đều có uy lực từ phá hoại từ Pháo Quyền trở lên, vì sao hắn lại làm được? Đơn giản là Trần Tinh tiến hành thiên về ngoại công hơn là nội công khi thi triển, Hắn giảm bớt những chỗ những chiêu thức cần nhiều nội công khi ra đòn.
Về thân pháp thì hắn có Lăng Ba Vi bộ là đã đủ dùng rồi, dù sao Trần Tinh cũng chưa luyện max Lv được. Dụng tốc bất đạt mà... 16 bộ còn lại hắn không tìm ra nguyên lý cho dù có năng lực mô phỏng đi chăng nữa.
Phảng phất hề nhược khinh vân chi tế nguyệt,
Phiêu diêu hề nhược lưu phong chi hồi tuyết.
Viễn nhi vọng chi, hạo nhược thái dương thăng triêu hà,
Bách nhi sát chi, chước nhược phù dung xuất lục ba.
Dương khinh khuê chi kỳ mỹ hề,
Ế tu tụ dĩ duyên trữ.
Thể tấn phi bằng,
Phiêu hốt nhược thần.
Lăng ba vi bộ,
La miệt sinh trần.
Động vô thường tắc, nhược nguy nhược an.
Tiến chỉ nan kỳ, nhược vãng nhược hoàn.
Chuyển phán lưu tinh,
Quang nhuận ngọc nhan.
Hàm từ vị thổ,
Khí nhược u lan.
Hoa dung a na,
Linh ngã vong xan.
Trần Tinh mở miệng lẩm bẩm, sau đó cũng lắc đầu.
Về ám khí thì Trần Tinh rất hài lòng với Sinh tử Phù mới học được, nên hắn cũng chưa muốn cải tiến gì.
Về Kiếm thuật thì hắn đã có Lục Mạch Thần Kiếm thế nhưng uy lực thì không được ưng ý lắm, vả lại nội công của hắn hiện tại cũng không kích phát được. Chỉ có thể tu luyện kiếm đạo trước rồi hẳn tính.
Những binh khí khác Trần Tinh cũng muốn tập luyện khi nào có thời gian. Bởi vì hắn không thích sử dụng kiếm cho lắm. Nhưng mà tay không thì có vẻ hơi khoa trương. Cho dù thân thể hắn có mạnh cỡ nào đi chăng nữa thì cũng phải sử dụng thành thạo binh khí, tại vì đó là lợi thế mà.
Một số nội công tâm pháp thì Trần Tinh đầu tiên phải kể đến Đoạt Thiên Tạo Hoá Quyết, Dịch Cân Kinh, Bắc Minh Thần Công, Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công.
Ngoài Quyền pháp, Chưởng pháp, Kiếm Pháp, thân pháp, Ám khi ra. Trần Tinh còn biết một số môn khác nhu Trảo Pháp, cước pháp, thế nhưng những cái này đều là tạp nham không đáng kể.
Nói là tạp nham nhưng không có nghĩa là phế, bởi vì trong đó có Long Trảo thủ nữa...
Bên cạnh đó còn có kho tàng võ học mà hắn chưa có thời gian xem tới cũng như tu luyện.
Tạm thời dừng lại một chút để lo lắng cho Lý Thanh Lộ, hiện tại hắn cũng coi như không thiếu thời gian, không cần thiết phải chú tâm quá nhiều vào việc tu luyện mà bỏ bê mấy nữu.
-Thanh Lộ, nàng cảm thấy đã khoẻ hơn chút nào chưa? Có cần nghỉ ngơi thêm không?
-Ta không sao, cơ thể đã tốt hơn. Có phải ta đã khỏi bệnh?
-Có lẽ là vậy, thật ra ta cũng không biết như thế nào nữa.
Trần Tinh nhún vai, hắn thật sự cũng không biết phải nói như thế nào.
-Nhưng sao ta lại cảm thấy trong cơ thể mình hình như có thêm cái gì đang lưu chuyển.
Lý Thanh Lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi,
-Như thế nào? Còn có chuyện đó. Hiện tại nàng có cảm thấy cơ thể không ổn chỗ nào không?
Trần Tinh lo lắng hỏi, cũng bởi vì là lần đầu gặp người thân mang thể chất đặc biệt, nên hắn cũng không có quá nhiều Kinh nghiệm xử lý.
-Không sao cả, ta cảm thấy cơ thể không còn lạnh như trước nữa, nhưng có điều hình như cơ thể có gì đó là lạ, ta có thể điều khiển thứ này....
Lý Thanh Lộ dứt lời dùng ngón tay chạm vào khung gỗ mép giường, điều bất ngờ xảy ra là khung gỗ đó từ từ dưới mắt thường có thể thấy được nó đóng kết một tầng băng sương.
-Chuyện này....
Trần Tinh nhìn không chớp mắt, điều này cứ như phim viễn tưởng về những người có siêu năng lực vậy, thế nhưng Trần Tinh biết đây là không phải siêu năng lực gì cả.
-Ta nghĩ đây là thể chất đặc biệt của nàng mang lại, lúc trước nàng không thể khống chế nên nó mới dằn vặt cơ thể nàng, nhưng bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết nên nàng có thể tự do sử dụng nó. Nhưng mà nàng cũng đừng tuỳ tiện sử dụng, để ta tìm hiểu chính xác nó là gì rồi hãy sử dụng.
Trần Tinh vuốt cằm nói, hắn nghĩ tới một vấn đề đó là hắn nhớ được trong lúc Long Phượng Hoan Hỉ chân kinh được vận chuyển, nó đã hút đi hàn khí trong cơ thể Lý Thanh Lộ, thế nhưng hiệu quả của Long Phượng Hoan Hỉ chân kinh là đem lại cho đối tượng cùng song tu 1/3 năng lượng.
-Vậy cũng có nghĩa là ta cũng có năng lực giống vậy? Như vậy thể chất của Thanh Lộ có hao hết hàn khí hay không? Hay là vẫn còn?
Trần Tinh thầm suy nghĩ, hắn để Thanh Lộ nghỉ ngơi thêm chút nữa.
Bản thân Trần Tinh cũng tiến hành việc nghiên cứu của mình. Thời gian cứ thế trôi qua 3 ngày. Trong 3 ngày này, hắn sinh hoạt vô cùng đơn giản. Bởi vì muốn thử uy lực của võ công nên hắn cũng không ở lại hoàng cung gì mà đi ra nhà trọ. Đồng lão cũng ở đây, kể cả Mai Lan Trúc Cúc đều có mặt.
Từ khi 4 tỷ muội được Trần Tinh cho môn hợp thể kiếm trận là Tứ Phương Tuyệt Sát Trận, các nàng không hiểu vì sao rất cố gắng luyện tập. Mặc dù uy lực có yếu kém nếu như đối mặt với Trần Tinh nhưng cũng đã có chút thành tựu về mặt phối hợp. Chỉ là do bản thân các nàng đối với kiếm đạo không hiểu nhiều thôi.
Đồng lão trong 3 ngày này cũng rất an phận tịnh dưỡng.
Thời gian 3 ngày đủ để Trần Tinh thử nghiệm uy lực của Hàng Long Thập Bát chưởng, không có con đường nào bằng phảng cả. Hắn thừa biết điều đó, thế nhưng việc bản thân thấy thất vọng là điều không thể tránh khỏi. Đúng thôi, có hy vọng khi thành công thì phải chấp nhận thất vọng khi thất bại. Thất bại không có nghĩa là từ bỏ mà là tiền đề để bản thân cố gắng hơn nữa khi thành công mới thôi.
Điều này chứng minh bằng việc Trần Tinh đã hoàn thành sửa đổi cải tiến cũng như hài lòng với uy lực của chiêu đầu tiên trong Hàng Long Thập Bát Chưởng.
-Phi long tại thiên!
Trần Tinh hét lớn một tiếng rồi chưởng ra một chưởng, sự kết hợp của một chưởng này bao gồm trong đó là 6 phần ngoại công cùng 4 phần nội công.
Một con rồng trong suốt được tạo thành bằng ngoại lực kích thích không khí bay ra từ bàn tay Trần Tinh, nội lực thì dùng để tạo hình dáng cùng sự ổn định của nó khi bay trong không trung trước khi va chạm với mục tiêu, con rồng tuy trong suốt nhưng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó là những đường gợn sóng kết nối với nhau tạo thành hình rồng. Lần này nó cũng khá sống động hơn lần Trần Tinh giao thủ với Tiêu Phong rồi. Có điều chiều dài cùng đường kính hơi khiêm tốn một chút.
Nhưng uy lực thì...
-Ầm ầm đùng~
Một tiếng vang lớn kèm theo đó là đám mây đường kính vài dặm bị xuyên một lổ thủng to.
Trần Tinh không dám sử dụng trên mặt đất, vì hắn không biết uy lực thế nào. Như vậy sẽ mang đến một số phá hoại không cần thiết.
Ngày hôm nay, Trần Tinh nhận được một bức thư, nội dung là Lý Thu Thuỷ đã trở lại, đúng như Thanh Lộ nói, Lý Thu Thuỷ rời đi là vì tìm một số dược liệu để nhằm trị liệu hàn khí trong cơ thể nàng.
-Đồng lão, Lý Thu Thuỷ đã trở lại, ngươi có muốn cùng ta đi vào hoàng cung không?
Trần Tinh tìm Đồng lão để hỏi ý kiến một chút; thật ta hắn cũng muốn giúp hai người hoá giải thù oán khi xưa, chứ nếu cả 2 như trong nguyên tác đều chết, không nói đến Ngữ Yên chỉ riêng Thanh Lộ cũng đau lòng rồi, ngoài ra còn có 4 nữu Mai Lam Trúc Cúc nữa.
-Tại sao không đi? Ta muốn gặp mặt tiện nhân đó để xem ngươi đối phó ả như thế nào, haha, ta biết tính tình tiện nhân đó, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.
Đồng Lão mở mắt ra rồi cười haha nói, chắc có lẽ con hàng này đang yy tự sướng khi nhìn thấy cảnh tượng Lý Thu Thuỷ bị Trần Tinh dằn mặt.
-Haizz, lên đường thôi.
Trần Tinh cũng lười giải thích, hắn nhanh chóng xoay người tiến tới hoàng cung.
Cần sự ủng hộ của bạn đọc, Nguyệt phiếu, kim đậu, kim sa châu,... Anh chị em có gì cứ đề cử giúp mình nếu cảm thấy truyện hay, hoặc vote 10 sao để lại bình luận. Cảm thấy không có động lực viết vì bận rộn lu bu nhiều chuyện vả lại khi nhìn thấy số lượt đề cử vs cmt quá ít thì càng nản hơn:((((
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...