Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Ở giữa những khối măng ngọc có đan xen vài mảnh Lạt Điều nhỏ, giống như hai cái liền thành một khối, nhưng thật ra có chút mới lạ.

Đảo đồ ăn một lần cuối cùng, thêm vào một tầng nước canh, tiếng "xuy xuy" vang lên cho thấy canh trong nồi nóng hôi hổi không dứt.

Ngay sau đó, mùi thơm thuần hậu mà nồng đậm cũng lan tỏa ra bên ngoài.

Trong nồi, giữa hơi nóng bốc khói nghi ngút, lại có món ăn cuồn cuộn sôi trào, món ăn này tỏa ra ánh sáng lung linh đầy màu sắc, mang theo một chút màu sắc bắt mắt mê người, có chút xinh đẹp.

Lấy ra một cái đĩa sứ Thanh Hoa đã được rửa sạch, đĩa sứ trong lòng bàn tay của Bộ Phương cứ liên tục xoay tròn, sau đó bị hắn giữ lại trước mặt.

Khẽ nhấc cái nồi lên.

Món ăn nóng hổi bên trong nồi đều lần lượt được múc ra ngoài, đổ lên đĩa sứ Thanh Hoa, nước canh đặc sệt cũng được đổ ra, mang theo sức sống mãnh liệt.

Bộ Phương lấy ra một phần Tinh Nguyên Tử Tủy, cẩn thận nhỏ xuống từng giọt vào trên món ăn, Tinh Nguyên Tử Tủy trong nháy mắt đã dung nhập vào bên trong món ăn, hồn nhiên mà hòa vào một thể.

Hương thơm thoang thoảng hình như đã thay đổi rất nhiều.

Dường như có một tinh khí đang trào dâng kèm theo đó là sức sống vô tận.

- Cuối cùng cũng hoàn thành, tràn đầy sức sống, tên món ăn gọi là Vạn Vật Sinh đi.


Bộ Phương nhìn đĩa sứ Thanh Hoa đang được nâng trên tay, khóe miệng hơi kéo lên, lúc sau tự nói một mình.

Vạn Vật Sinh, tượng trưng cho mùa xuân là lúc vạn vật sinh sôi nảy nở, tràn ngập cái cảm giác thăng cấp này, so sánh với món xào trước mắt, tuy tên gọi tao nhữ hơn một chút, nhưng mà phương thức nấu nướng của món ăn này lại vô cùng táo bạo, phức tạp.

Bởi vì nó được xào với nhiệt độ cao, món ăn trong nháy mắt đã chín mọng, ẩn chứa linh khí bên trong vô cùng nồng đậm.

Sức sống tiềm tàng, đây chính là huyền cơ của món ăn này.

Cộng thêm Lạt Điều được ninh cho ra nước và nhân Lạt Điều, kia chính là Lạt Điều khiến cho người khác ăn được nó thì sức sống đều tỏa ra bốn phía, càng tô đậm thêm phẩm vị và tính hoàn mỹ của món ăn này.

Món ăn của Bộ Phương đã hoàn thành, hắn bưng món ăn nóng hôi hổi, đi qua bếp lò, hướng về phía ghế giám khảo mà đi tới.

Khi hắn nhìn thấy Minh Vương bình chân như vại ngồi ở ghế của giám khảo, lông mày ngay tức khắc nhếch lên một cái.

Người này tại sao lại trở thành giám khảo rồi?
Hơn nữa biểu cảm trên mặt của hắn ta vì sao lại chân thực như vậy?
Món ăn nóng hổi được bày lên bàn, sóng nhiệt cuộn trào, nhanh chóng ngưng tụ ở trên bầu trời, sinh khí vô tận bộc phát, khiến cho mọi người nhất thời cảm thấy mê muội.

Vương Thông đứng ở bên cạnh người của Bộ Phương, tất nhiên hắn ta cũng nhìn thấy món ăn của Bộ Phương.

Tuy rằng sâu trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng mã vẫn bình tĩnh như cũng không hề quan tâm.

Tư thế trên người của hắn cũng bị một bàn tay của Minh Vương phá vỡ, thế nhưng món ăn của hắn vẫn ở nguyên vị trí, muốn chiến thắng Nguyệt Lạc Ô Đề của Vương Thông, Vạn Vật Sinh của Bộ Phương nhất định phải phải tiêu diệt hoàn toàn thế của món ăn.

Lục Trưởng lão thấy hai món ăn đối chọi gay gắt, vuốt vuốt bộ râu chữ bát tự vểnh lên của minh, sau đó khoát tay nói:
- Vậy bây giờ bắt đầu thưởng thức đi!
Nói xong, ban giám khảo cũng cầm lấy đôi đũa, chuẩn bị thưởng thức.

- Trước tiên phải nếm thử món ăn này, bởi vì món này được bày lên trước.

Mộc Chanh nhìn thấy đôi đũa của Minh Vương đang định hướng về phía Vạn Vật Sinh của Bộ Phương mà gắp, tranh thủ thời gian ngừng lại, mở miệng nói.

Minh Vương sững sờ, còn có thao tác thế này nữa.

Thế nhưng hắn ta đến làm giám khảo cũng chỉ vì muốn thưởng thức món ăn của Bộ Phương mà, chính xác là vì hương vị của Lạt Điều ở trong món ăn này.

Nếu không có Lạt Điều thi một ngày của hắn ta thực sự rất nhàm chán.


Cho nên hắn ta cần có Lạt Điều, giây một phút hắn ta cũng không đợi được!
- Được rồi, mọi người đều muốn ăn món ăn này trước, vậy thì bản vương cũng nếm thử một chút đi.

Cái mũi của Minh Vương hít một hơi, nói
Nói xong, hắn ta liền cầm đôi nữa đang hướng về phía Vạn Vật Sinh chuyển hướng sang Nguyệt Lạc Ô Đề.

Nguyệt Lạc Ô Đề là một tháp măng trong suốt đồng thời sử dụng những cây măng nhỏ lít nha lít nhít để dựng lên, trong suốt, vô cùng mỹ lệ.

Minh Vương gắp một vài gốc, sau khi múc thêm một thìa nước canh màu lam nhạt, thì đưa vào trong miệng.

Thức ăn vừa được đưa vào miệng, hương vị tuyệt đỉnh của măng liền bộc phát ra ngay lập tức, giống như bầu trời đang sáng sủa, bỗng dưng mây đen dày đặc kéo tới, tâm trạng đang vui vẻ lập tức trở nên vô cùng chật vật.

Hắn ta hình như cảm nhận được người đầu bếp này có chút bi thương, nếu là người bình thường, sau khi ăn một miếng đồ ăn này, chính là lâm vào thế trận của người chế tạo món ăn này không thể tự kiềm chế!
- Đây là món ăn gi! Để so sánh với Lạt Điều, quả thật chính là rác rưởi!
Minh Vương ăn một đũa, sau đó đập thẳng đũa xuống bàn, bất mãn thở hổn hể mà nói.

Hắn ta thật sự rất không hài lòng, so sánh với biểu hiện của những vị giám khảo xung quanh đang say mê trong bi thương, quả thực chính là một người ngoài cuộc.

- Ngụ ý ẩn chứa trong món ăn này có ý gì? Cái loại bi thương như thế này mà dung nhập vào bên trong món ăn! Ngươi làm sao không đi lên trời luôn đi! Món ăn tồn tại với mục đích chính là để khiến thực khách hài lòng, để cho thực khách cao hứng!
Mà cái loại bi thương tràn ngập trong món ăn này, ngươi căn bản không sợ bị động đến.

Những người khác quay mặt nhìn nhau, tất cả đều có chút im lặng.

Món ăn này của Vương Thông có thể nói là gần như hoàn mỹ.

Kế tiếp chính là Vạn Vật Sinh của Bộ Phương.


Ánh chiếu trận pháp xoay ngược món ăn nóng hôi hổi này, hình ảnh kia, vô cùng tinh xảo, còn có Yên Khí bao phủ, sống động như thật, khiến cho không ít người đều cảm thấy sợ hãi thán phục.

Minh Vương đã sớm thèm đến mức nhỏ nước miếng, Lạt Điều, hắn ta ngửi được hương vị nồng đậm của Lạt Điều!
Có Lạt Điều trước mặt mọi thứ đều là rác rưởi!
Bỗng nhiên.

Thời điểm mọi người ở đây chuẩn bị thưởng thức món ăn.

Mặt đất bỗng chấn động, tinh thần của tất cả mọi người đều run lên.

Ngay sau đó, bên kia Thao Lâu, bỗng đột nhiên xảy ra một tiếng nổ cực mạnh, bụi cuốn lên mù mịt, phế tích bay tán loạn, cùng với tiếng rống giận cuồng nộ, một bóng người từ bên ngoài bắn ngược trở lại, ngã ở chính giữa hai bếp lò đang thi đấu ở quảng trường của Thao lâu.

Sự cố đột ngột phát sinh, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, ngay sau đó, quay đầu lại nhìn về phía Thao Lâu bị đập thành một cái động lớn.

Chỗ ấy hiện lên hai bóng người.

Một người cầm trường kích, một người cầm trường cung, khí thế tỏa ra cuốn lên vạn thiên phong bạo, bá khí và sát khí trực tiếp chỉ vào Sở Trường Sinh đang ngã trên mặt đất.

 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui