Mua Gái Thành Phố Về Làm Vợ



Đồ ăn ở đây thực sự không ra gì, món ngon nhất mà cô từng được ăn là trứng chưng đường phèn, đồ ăn chủ yếu mà cô ăn trong hai ngày qua là khoai lang hấp và ngô luộc mà không có tý thịt nào.
Trần Kiều ngồi ở mép giường không nhúc nhích, vừa nhìn thấy bắp ngô trong bát liền nghĩ đến hành vi biến thái của Lý Tồn Căn liền cảm thấy ghê tởm, cô quay mặt đi không muốn nhìn nó nữa.
Hoa nhi đang ngồi đợi Trần Kiều ăn xong và khi cô ấy ngó qua cửa sổ thì nhìn thấy vẫn còn thừa một nửa bắp ngô trong bát, cô ấy liền nhìn người phụ nữ bên cạnh nói "Mẹ, chị vẫn chưa ăn xong.

“Con không cần quan tâm chị ta, có lẽ là không đói, mà đói thì chị ta ăn được ba bát lớn kìa.” Bà mẹ trả lời lại.
Thật ra bà rất bất mãn với Trần Kiều, bây giờ chị ta như là một con ma ốm yếu, trong nhà đã lãng phí rất nhiều trứng, cô còn lợi dụng lúc tắm để chạy trốn, làm người ta không thể bớt lo lắng mà.
Mấy ngày nay, con trai vất vả đi làm việc trên cánh đồng gần nhà và đến tối mịt mới về.


Những việc này tất cả cùng là vì Trần Kiều.
Mua được người con dâu như vậy đã tiêu tốn hơn nửa tài sản trong căn nhà của họ, đã một tháng rồi, nhà em dâu ở đầu thôn cũng đã mua được con dâu, nghe nói cô ta đã ngoan ngoãn rồi, còn biết đối nhân xử thế.
Ngón tay của Hoa nhi bấu chặt vào tường khiến bùn đất rơi xuống “Anh con nói chúng ta đừng khóa cửa, sức khỏe chị dâu không tốt sẽ không chạy đi được, để chị ấy hít thở chút không khí thì sẽ nhanh chóng có thai đấy”.Bà mẹ lau tay vào tạp dề, vội vàng đi cho lợn ăn, rồi mắng Hoa nhi “Nói thật, bây giờ ở nhà còn bao nhiêu việc, con còn phải làm bài tập, ai rảnh mà trông cô ấy.”
Trần Kiều lại ngủ nguyên một ngày nữa, chắc là cô bị thương rồi, bụng cô đã tê rần, mà chỗ kín cũng sưng lên vô cùng khó chịu, toàn thân không có chút sức lực nào.
Khi tỉnh lại, cô nheo mắt nằm trên giường, nhớ đến cha mẹ và bạn trai, khi nào cô có thể trở về gặp lại họ, Mạnh Dực có đi tìm cô không? Liệu bố mẹ phát hiện cô đã bị bắt cóc không?
Càng nghĩ về điều đó, cô càng buồn, cô là con một, được bố mẹ cưng chiều như một cô công chúa nhỏ, nếu mà cô muốn có ngôi sao thì chắc chắn họ sẽ tìm cách hái ngôi sao cho cô.

Họ cũng không áp lực cô trong việc học tập, hay phải có tiền đồ xán lạn.

Vì vậy, cô đi có thể tự do lựa chọn ngành nghề cô thích là mỹ thuật - ngành nghề mà nhiều người cảm thấy không có tương lai.Bố mẹ cô chỉ muốn cô ở bên cạnh họ một cách bình yên và tĩnh lặng.


Nhưng một mong muốn đơn giản như vậy, bây giờ lại tan thành mây khói.
Ngoài ra còn có bạn trai của cô, hai người đã quen nhau ba năm và đang yêu nhau rất nồng nhiệt.

Hai người đã dự định ra mắt hai bên gia đình và khi tốt nghiệp đại học sẽ kết hôn.
Anh ta rõ ràng rất ham muốn cô, nhiều lần đã suýt lau súng cướp cò, nhưng mà cô không muốn nên anh ta cố gắng chịu đựng.

Bây giờ nghĩ lại, lúc đó cô đã làm với Mạnh Dự và nếu cô trở về vẫn còn có thể ở bên anh ta một lần nữa.Cô suy nghĩ miên man và không hiểu tại sao lại cô lại đi chuyến tàu đó, cứ nghĩ rằng đi chung xe sẽ an toàn, nhưng để tiết kiệm chút thời gian ít ỏi đó, cô đã hoàn toàn tự hủy hoại bản thân mình.

Không được, cô không thể ở lại đây, cô muốn trở về báo hiếu với bố mẹ, cô cũng muốn ở bên Mạnh Dực, cô không muốn bị nhốt ở một nơi xa xôi hẻo lánh này rồi có con với một người đàn ông xa lạ.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui