Một Nắng Hai Sương Đến Ngủ Cùng Anh

Edit: Mướp

Mấy ngày đầu tựa như vẫn là mùa hè nóng nực vậy mà chỉ trong nháy mắt đã sang thu.

Buổi tối lúc Khúc Úy về nhà, bên ngoài trời vẫn còn đang mưa, những hạt mưa nhỏ bé rơi lộp độp xuống đất tạo thành những vòng tròn gợn sóng nho nhỏ.

Ở lối ra vào tàu điện ngầm, có một người đàn ông đang cầm túi và hét lớn: "Ô đây ô đây, mười tệ một cái!"

Người ta nói mưa thu mang lại cái lạnh, và cơn mưa này quả thực mang lại một chút mát mẻ trong những ngày oi ả.

Khúc Úy nhìn cơn mưa không ngớt bên ngoài, chợt nhớ ra cuộc gặp lần đầu tiên của cô với Thẩm Dung Dữ cũng là một ngày mưa như vậy.

Khúc Úy lắc đầu, sao phải nghĩ tới anh ấy chứ.

Cô mua một chiếc ô từ người bán hàng rong, rồi ung dung đi về nhà.

Lúc về đến nhà mở cửa, Khúc Úy vô thức nhìn vào cánh cửa số 1705, không ngờ Thẩm Dung Dữ lại không khóa cửa, cửa mở một khe nhỏ, Khúc Úy không biết bên trong đang xảy ra chuyện gì.

Cô suy nghĩ một lúc rồi gõ nhẹ vào cửa nhưng không ai trả lời.

Ban đêm không khóa cửa, Khúc Úy có chút lo lắng nên mở cửa bước vào. Căn phòng không lớn, sau khi bước vào cửa có thể nhìn toàn bộ căn phòng, Thẩm Dung Dữ đang ở nhà.

Anh mắc mưa, toàn thân trên dưới đều ướt như chuột lột, chiếc áo thun ướt nhẹp dính lên cơ thể rắn chắc của anh, nhưng anh lại không hề có cảm giác gì cứ vậy mà nằm trên giường.

Khúc Úy tiến lên lay người anh: "Này, anh muốn ngủ thì thay đồ trước rồi mới ngủ chứ."

Mặc đồ ướt đi ngủ như vậy không sinh bệnh mới lạ.

Thế nhưng Thẩm Dung Dữ vẫn nằm ở nơi đó mắt nhắm nghiền không nhúc nhích.

Khúc Úy nhíu mày nhìn anh, hai má ửng đỏ dị thường hình như rất khó chịu, cô giơ tay sờ trán anh, nhiệt độ thật sự rất nóng.

Anh bị sốt.


Cũng không biết anh mắc mưa như thế nào, do dự một lúc, Khúc Úy ngồi xuống bên giường định thay đồ giúp anh.

Đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào làn da nóng bỏng của Thẩm Dung Dữ khiến anh rên rỉ hai tiếng.

Tuy nhiên anh vẫn cực kỳ phối hợp, nháy mắt đã bị Khúc Úy lột sạch.

Cô đắp chăn cho anh, dém bốn góc chăn xong cô chuẩn bị đứng dậy đi tìm thuốc, ai ngờ chưa kịp bước chân đi thì bị Thẩm Dung Dữ kéo tay lại.

Anh kéo nhẹ một cái Khúc Úy ngay lập tức ngã ngồi trên giường, sau đó chỉ nghe thấy anh lẩm bẩm: "Đừng đi..."

...

Hiếm lắm mới thấy được thời điểm anh yếu ớt như vậy, trái tim Khúc Úy lập tức mềm nhũn theo.

"Em đi lấy thuốc cho anh." Cô nhẹ nhàng nói.

Thẩm Dung Dữ nắm chặt tay cô không buông như cũ, giống như đứa bé giữ chặt viên kẹo của mình, cực kỳ bướng bỉnh.

"Anh sốt rồi." Khúc Úy nhẫn nại giải thích với anh.

Lần này chẳng những anh không buông tay mà nhẹ nhàng kéo Khúc Úy vào lòng.

Thẩm Dung Dữ không mở mắt mà lật chăn ra, kéo Khúc Úy vào trong ôm chặt lấy cô...Cơ thể anh nóng bừng như thể có một ngọn lửa đang bùng cháy trên người cô.

Khúc Úy giơ tay đẩy nhẹ anh ra: "Anh đừng như vậy...Có bệnh thì nên ngoan ngoãn uống thuốc."

Thẩm Dung Dữ mở to mắt, ánh mắt dán chặt vào đôi môi mọng của cô, không hề chớp mắt cái nào.

Khúc Úy có dự cảm không lành, nhưng cô chưa kịp làm gì đã bị Thẩm Dung Dữ đè xuống, mút lấy cánh môi của cô.

Hơi thở của anh vì bị sốt mà nóng bỏng vô cùng, cộng thêm dục vọng nên càng trở nên mạnh mẽ hơn.


Cơ thể hai người dán chặt vào nhau, dương v*t không biết cứng lên từ lúc nào, cọ vào vùng bí mật của cô cách lớp quần mỏng manh.

Khúc Úy cảm thấy trong cơ thể có một chút ham muốn, giống như cô đã quen với sự vuốt ve, đụng chạm của anh...cô hoàn toàn không cảm thấy kháng cự chút nào, trái lại...cô rất muốn...nhưng lý trí mách bảo cô không nên làm điều này.

Đôi tay của cô dán trên ngực anh, hơi dùng sức đẩy anh ra: "Anh đang bị sốt!"

Thẩm Dung Dữ lại áp sát vào: "Anh muốn em..."

Hơi thở nóng hổi phả vào tai Khúc Úy khiến toàn thân cô nhũn ra.

Cánh tay của Thẩm Dung Dữ siết chặt lấy vòng eo mảnh khảnh, môi anh dính chặt vào vành tai cô rồi từ từ đi xuống: "Cho anh được không? Hửm?"

Hiếm khi anh mới nói chuyện với cô bằng giọng điệu dịu dàng như vậy...

Anh cuốn lấy chiếc lưỡi của cô không ngừng mút mát, dương v*t cũng không ngừng cọ xát vào nơi mẫn cảm của cô.

Khúc Úy bị hôn đến mức mất đi lý trí, một bàn tay không tự giác mà bắt đầu du ngoạn trên người anh, từ vòng eo săn chắc đến vị trí trung tâm của dục vọng...Ngón tay tinh tế của cô bao quanh dương v*t cứng như sát, Thẩm Dung Dữ rên lên một tiếng trầm khàn...Bàn tay cô mềm mại mát mẻ, sờ vào khiến anh cực kỳ thoải mái...Giây tiếp theo, bàn tay mềm mại không xương bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp.

"Ư..." Thẩm Dung Dữ kêu lên một tiếng than gợi cảm...

"Để anh cắm vào được không? Anh muốn cắm vào cái miệng nhỏ của em..."

Tiểu huyệt của Khúc Úy bắt đầu co rút lại, cô cảm nhận được nước trong hoa kính từ từ chảy ra...Cô...cũng...rất muốn...

"Bị bệnh...mà sao...anh... dâm quá vậy...ưm..." Khúc Úy thở hổn hển.

Thẩm Dung Dữ chôn mặt trên bờ vai mảnh khảnh của cô, cẩn thận gặm nhấm chiếc cổ thon dài để lại trên đó những dấu vết tình ái mờ ám.

Trên người cô có mùi thơm của hoa bưởi khiến anh đê mê, anh hít một hơi thật sâu rồi thì thầm: "Đừng chia tay..."


"Hả?" Trong lúc mê loạn, Khúc Úy không hiểu được ngay lời anh nói.

Bàn tay của Thẩm DUng Dữ luồn vào trong vạt áo thăm dò, anh bóp mạnh bộ ngực săn chắc của cô, "Anh chưa nói chia tay, em...vẫn là người phụ nữ của anh..."

"Hưm...ah..." Cô thấy đau vì bị nhéo, nhưng đồng thời làn sóng ham muốn mãnh liệt ập đến đánh úp cô.

Thẩm Dung Dữ cảm thấy càng thêm khó chịu, trong đầu chỉ có một suy nghĩ không ngừng lặp lại...Anh muốn cô...Muốn đ* cô thật mạnh mẽ...Khúc Úy phát giác dương v*t trong tay càng trở nên thô cứng, dường như tay cô khó có thể cầm hết được.

Thẩm Dung Dữ sốt ruột cởi khuy quần của cô, Khúc Úy đã bị anh lột sạch trần như nhộng.

Bàn tay to lớn của anh xoa nắn âm đ*o của cô vài cái, không ngoài dự đoán, một mảnh ẩm ướt...Thẩm Dung Dữ thở hổn hển, hơi hơi nhếch khóe môi, "Không phải nói ghét anh...mà sao mới sờ hai ba cái lại ướt như vậy..."

Khúc Úy xấu hổ quay đầu đi, không hề nhìn anh.

Kỳ thật ngày đó nói ghét anh phần nhiều là vì tức giận.

Anh cứ như vậy mà kéo cô vào phòng tắm một cách thô lỗ...Váy của cô bị anh xé nát, lại còn nói ra những lời nói đáng xấu hổ như vậy, cô thực sự cảm thấy anh vô lý vô cùng.

Lúc đang phân tâm, Thẩm Dung Dữ đã đè lên người cô, cơ thể của anh nóng rực, cảm giác khoan khoái trên làn da giống như chất dẫn khơi dậy dục vọng.

dương v*t thô to chèn ép vào huyệt nộn mềm mại, sẵn sàng lên nòng chờ phát động...

Thẩm Dung Dữ đứng thẳng người, dùng cả hai tay giữ lấy mắt cá chân của Khúc Úy, dang rộng hai chân của cô ra xa nhất có thể, sau đó nhẹ nhàng đẩy hông, quy đầu ngập sâu vào trong cơ thể cô...

"Ư...ưm..."

Âm đạo bị dương v*t thô cứng từ từ mở ra, anh như đang mở rộng lãnh thổ, thong thả cắm vào.

Cảm quan được khuếch đại vô hạn, nhiệt độ của dương v*t còn nóng hơn cả cơ thể anh, nghiền áp tầng tầng nếp nếp uốn cong trong hoa kính, cuối cùng cắm vào nơi sâu nhất trong âm đ*o.

Cảm giác khuếch trương này làm Khúc Úy không khỏi nắm lấy drap giường dưới thân cô...

Là cơ thể của cô quá dâm đãng hay sao mà giây phút anh cắm vào cô cảm thấy sung sướng cực kỳ, sướng đến mức ngón chân đều bị kéo căng ra.

Hành lang trong cơ thể Khúc Úy chợt co rút lại, kẹp chặt lấy dương v*t của anh...bằng cách này, cả hai đều có thể đạt được nhiều khoái cảm.

Tương lai thì sao ư, anh và cô chắc chắn sẽ không có tương lai, chẳng bằng cứ tận hưởng khoảnh khắc hiện tại.


Quy đầu trơn trượt chọc vào điểm nhạy cảm của cô, trứng dái đập vào môi âm hộ phát ra tiếng bạch bạch.

Khuôn mặt của Thẩm Dung Dữ đỏ bừng, trên trán rịn ra lớp mồ hôi dày mịn, từng giọt từng giọt rơi xuống bộ ngực nõn nà của Khúc Úy.

Bởi vì bị sốt nên cơ thể có hơi yếu ớt nhưng Thẩm Dung Dữ vẫn như cũ, không ngừng thúc eo, liên tiếp cắm dương v*t vào cơ thể Khúc Úy, làm cô chảy nước đầm đìa.

Cơ thể này thật sự mẫn cảm, một khi được đ* một lần là sẽ không bao giờ quên được.

Theo như lời anh, kiểu con gái ngoài mặt lạnh lùng trên giường dâm đãng thật sự sẽ khiến người khác muốn ngừng mà không được.

Anh đ* cô chưa đủ...

Càng không thể tưởng tượng được cảnh cô sẽ bị người khác đè dưới thân.

Nghĩ đến cảnh sẽ có người khác thâm nhập vào âm hộ chật hẹp này và hưởng thụ cơ thể xinh đẹp này, anh lại cảm thấy ghen tị đến phát điên...Thẩm Dung Dữ cưỡi trên người cô và thúc thật mạnh vào âm đ*o của Khúc Úy, dương v*t đỏ tím không ngừng rút ra rồi lại đâm vào lút cán, dâm dịch nằm trong lớp lông mao dày đặc rỉ ra theo từng nhịp thúc vào rút ra của anh.

"Hah...ưm...quá...quá sâu..."

Thẩm Dung Dữ càng hưng phấn hơn, đ* cô mạnh hơn: "Cmn...anh sẽ đ* chết em..."

"Nhớ kỹ...Anh là người đàn ông duy nhất của em, chỉ có anh mới có thể đ* em!"

Thẩm Dung Dữ kéo chân Khúc Úy, nâng mông cô lên để đưa dương v*t vào sâu hơn, quy đầu cực đại đâm thẳng vào tử cung.

"A...ah..ức..." Thật sự quá sâu, Khúc Úy điên cuồng rên rỉ...

"Em rên dâm quá..." Thẩm Dung Dữ cúi đầu mút vú cô, động tác dưới thân càng thêm càn rỡ.

Khúc Úy ngẩng đầu lên, cảm nhận từng đợt sóng triều trong cơ thể mình...

"Sắp ra...hức ưm...em sắp ra..." Cả ngực và âm đào cùng lúc bị đùa bỡn, cao trào nhanh chóng đến.

Một đợt d*m thủy ào ra, tất cả tới hết lên quy đầu trơn nhẵn, Thẩm Dung Dữ cảm nhận được âm đ*o của Khúc Úy đang co rút, cũng bắt đầu muốn xuất tinh, anh kéo chân Khúc Úy tạo thành chữ mã rồi bắt đầu tăng tốc độ đ* cô.

Khúc Úy còn chưa hồi phục sau cơn khoái cảm, lại bị Thẩm Dung Dữ đ* một cách tàn nhẫn. Phụ nữ thực sự có thể cảm nhận được khi một người đàn ông chuẩn bị xuất tinh. Trong lúc anh chọc vào rút ra liên tiếp, cảm giác khuếch trương càng thêm rõ ràng, Khúc Úy vòng tay qua cổ Thẩm Dung Dữ, run rẩy siết chặt lấy dương v*t to lớn.

Anh đâm thẳng vào tử cung, hung mãnh thúc vào mấy chục cái sau đó nhanh chóng rút ra, bắn toàn bộ tinh binh trắng đục lên khắp bộ ngực săn chắc và gương mặt xinh đẹp của Khúc Úy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận