Mộng yêu

 

Edit: Diana
 
Lâm Kim nghe thấy tên mình được phát ra từ miệng người đàn ông này thì ngẩn cả người.
 
"Nói đi, cô tiếp cận tôi có ý đồ gì?" Rõ ràng dương vật người đàn ông còn đang chôn trong thân thể của cô, hỏi đến vấn đề như vậy mà cũng không có ý định rút ra.
 
"..." Có thể có ý đồ gì? Bị bắt rồi sao? Người đàn ông này rốt cuộc là ai?
 
Bây giờ Hướng Ca mới có cơ hội quan sát kĩ người phụ nữ dưới thân. Lúc này đêm đã khuya, chỉ còn một ngọn đèn màu tím tỏa ánh sáng mập mờ ở đầu giường.
 
Thế nhưng điều này không gây khó khăn gì cho sự quan sát của Hướng Ca, bởi khả năng nhìn vào ban đêm của anh vô cùng tốt.
 
Anh thấy kẻ tình nghi cưỡng gian mình kiêm tội phạm đang bị truy nã có khuôn mặt tròn nhỏ đáng yêu, da dẻ trắng nõn, đôi mắt cũng tròn trịa, đuôi mắt hơi nhếch lên, vì sợ nên hơi phiếm hồng. Này đây chiếc mũi xinh xắn, miệng cũng nhỏ xinh. 
 
Trông giống một thiếu nữ ngây thơ không chịu lớn.
 
Mái tóc đỏ dài gợn sóng vừa nãy cô xõa tung xuống gối giờ đã biến thành đen thẳng. Duy chỉ có độ lớn nhỏ của bộ ngực và da thịt trắng nõn là không thay đổi.
 
"Anh là ai?" Bây giờ Lâm Kim đang điên cuồng động não, cố nghĩ xem nên chạy trốn thế nào.
 
"Thượng tá bậc nhất của quân đội trung ương, Hướng Ca."

 
Lâm Kim thật muốn mắng người. Sao tùy tiện đi cướp sắc thôi cũng đụng được thượng tá luôn vậy trời?
 
Lúc này, cô bỗng cảm nhận được cây gậy thịt Hướng Ca chôn trong người mình lại ngóc đầu dậy. Hướng Ca cũng không bạc đãi bản thân, bắt đầu rút ra cắm vào nhịp nhàng.
 
Lâm Kim bị thân thể cường tráng kia đè chặt, hai chân bất giác quấn bên hông anh. Hô hấp hai người trở nên dồn dập. Tay anh ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
 
Lần này cô chết chắc rồi.
 
Sau khi anh phóng lần thứ hai xong thì rốt cuộc cũng chịu buông cô ra, đôi mắt hoa đào xinh đẹp nhắm lại.
 
Nhưng mà Lâm Kim không có thời gian để ngủ, cô rón rén trốn khỏi ngực anh, sau đó nhanh nhẹn bò lên đầu giường.
 
"A?" Có người hành động còn nhanh hơn cả cô, cổ chân mảnh khảnh của cô bị bắt được. Cô bị túm chân về sau, ngã nhào xuống ngực người đàn ông.
 
Nếu như bình thường thì còn có thể gọi là tình thú, nhưng lần này chỉ có kinh sợ.
 
"Không nên chạy loạn."
 
Nghe rất bá đạo phải không?
 
Nhưng mà lúc người đàn ông này nói vậy, một tay đã túm được cổ tay cô, một tay lấy còng trong chiếc quần vừa cởi, khóa ngược hai tay cô ra sau lưng.
 
Cô còn chưa kịp phản ứng, tay đã bị còng lại.
 
Người đàn ông mặc lại áo dây, quần ngắn cho cô, thậm chí cả quần lót nữa. Có điều tinh dịch ở trong người không ngừng chảy xuống khiến cô cảm thấy nhớp nháp.
 
Kể từ khi Lâm Kim bắt đầu có nhận thức, đây là lần đầu tiên có người mặc quần áo cho cô.
 
Nhưng Lâm Kim không hề cảm động! Đương nhiên, cô cũng không dám động.
 
Trời còn chưa sáng mà cô cứ bị khóa tay như vậy bước vào ngục giam, quả thực rất đáng thương.
 
Người đàn ông này, chậc chậc, dáng dấp xinh đẹp như hoa, nhưng mà lòng dạ thì không tốt chút nào.
 
May mà dáng dấp đẹp, cô bị một tên đàn ông cực phẩm bắt lại cũng không phải quá thiệt thòi.
 
Lâm Kim ngồi trong ngục, suy nghĩ vu vơ để mua vui trong cay đắng.
 
Cô nhìn căn phòng ngục gió thổi không lọt này, ngay cả một ô cửa sổ cũng không có, chỉ có một cánh cửa kim loại đang đóng thật chặt.

 
Ha, lần này hỏng bét rồi. Dù cô có biến thành con bướm cũng không ra ngoài nổi.
 
Lâm Kim căn cứ vào thời gian di chuyển ngắn ngủi để đoán rằng nơi cô bị giam là nhà ngục trong trấn nhỏ. Cô biết kẻ đáng thương như mình sắp bị giải đến ngục giam trung tâm rồi.
 
Cô vẫn suy nghĩ xem nên vượt ngục như thế nào.
 
Đây không phải lần đầu cô vượt ngục, nhưng là lần đầu tiên cô bị hiện nguyên hình. Mọi người đều không biết lực chiến thực sự của phạm nhân chuyên đào tẩu danh tiếng lẫy lừng - Lâm Kim - hết sức tệ hại.
 
Lần nào cô cũng tẩu thoát suôn sẻ không chỉ vì khả năng biến hình đa dạng thành những người có tướng mạo, tuổi tác khác nhau mà còn có thể biến thành hoa ven đường, chim bay trên trời trong chốc lát. Điều kiện tiên quyết là cô phải thấy được những người, vật ấy.
 
Vừa nãy trên đường đi, cô luôn bị người đàn ông kì lạ đó nắm chặt tay, cô có muốn biến thân cũng không thể động đậy.
 
Lâm Kim ngồi trong ngục suy tư hồi lâu mà vẫn chưa hiểu được. Hình như khi tinh dịch người đàn ông đó phun vào trong cơ thể cô, năng lực của cô liền bị mất đi, khiến tất cả ngụy trang biến mất.
 
Cánh cửa kim loại bị khóa chặt bỗng mở ra, một người đàn ông mặc quân trang màu trắng chậm rãi bước vào —— đó chính là tên đã tóm cổ cô vào đây, Hướng Ca.
 
Hướng Ca đúng là có tướng mạo rất tốt, nhưng lại mang vẻ nghiêm túc đứng đắn. Nếu không phải tối qua Lâm Kim lên giường với anh, cô sẽ không tin người này có thể đâm vào rút ra vô tình đến vậy.
 
Lâm Kim không kì vọng gì nhiều với nhân sinh, chỉ là không muốn bó tay chịu trói.
 
Cô chớp mắt, dùng lời có vẻ ngây thơ vô tội nói: "Sếp, sao sếp lại muốn bắt tôi? Xin hỏi tôi đã phạm tội gì?"
 
"Đây là diện mạo thật của cô nhỉ." Tay Hướng Ca xòe ra một tờ giấy truy nã cũ kĩ —— trong đó là hình Lâm Kim lúc chưa biến đổi hình dáng. Mặt tròn nhỏ, mắt to tròn xoe, là cô, đích thị là cô.
 
Lâm Kim bỗng cứng họng.
 
Cô không biết có người nào cũng sở hữu năng lực biến thân như mình không, nhưng biến hóa cao siêu như vậy e chỉ có mình cô.

 
Đi đêm lắm có ngày gặp ma.
 
"Dáng dấp giống tôi thật đấy. Nhưng mà sếp à, thật sự không phải tôi đâu." Giọng cô gái ngây thơ như đang hờn dỗi khiến Hướng Ca phải nhướn mày. Anh nhớ tối qua cô cũng dùng cái giọng như vậy rên rỉ dưới thân mình.
 
"Tội phạm bị truy nã số 1087 - Lâm Kim, ít ngày nữa cô sẽ bị đưa đến tòa án trung ương tiến hành định án." Dường như anh không muốn cho cô cơ hội tranh cãi. Lâm Kim không nói gì được nữa.
 
"..." Một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa xem ra đều là giả.
 
Lâm Kim biết sắp phải chia tay món đùi lợn nướng giòn tan ở quán bar trấn trên, nước mắt rơi lã chã. Cô luôn cho rằng vận số mình không tệ, không ngờ lần này vận số sắp phải mai táng ở đây.
 
Hướng Ca vẫn lạnh lùng nhìn cô, sau đó lững thững ra khỏi ngục giam.
 
Người phụ trách áp giải Lâm Kim lên ngục giam trung ương vẫn là người bắt cô về quy án, Hướng Ca. Tuy nhiên, Hướng Ca không ngồi chung phương tiện di chuyển với cô, giờ bọn họ phải lên đường đến sân bay chuyên chở của trấn nhỏ.
 
Cô không ngờ vận số mình lại tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng, trên đường áp giải, bọn họ gặp phải một cuộc bạo loạn. Mục đích cuộc bạo loạn này là để cướp ngục, nhưng đương nhiên, đối tượng không phải là cô.
 
Mấy ngày Lâm Kim bị bắt có biểu hiện rất tốt, ngay cả dấu hiệu muốn bỏ trốn cũng không có. Mọi người đều nghi ngờ Lâm Kim đã mất năng lực biến thân rồi. Bằng không thì tại sao Lâm Kim chưa ai thấy mặt trong truyền thuyết cứ xuất hiện trước mắt mọi người như vậy được, chẳng hề có chút ngụy trang nào.
 
Chính cô cũng không ngờ mình lại thoát được thật.
 
Sau khi cô trốn xong liền thề rằng không bao giờ tùy tiện làm chuyện tình ái với người khác nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận