Tác giả: Nguyễn Phương Linh
Thể loại: Ngôn Tình, Việt Nam, Truyện Khác
Nguồn: FB: Nguyễn Phương Linh
Trạng thái: Full
Số chương: 41
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- Trích đoạn :
Năm ấy,ba mẹ tôi li hôn,tôi theo ba về Hà Nội sống.Mẹ tôi ở lại dưới quê lo cho em gái tôi.
Ngày tôi đi,mẹ khóc,tôi khóc,em gái tôi khóc.Cuộc đời tôi cứ nghĩ đây sẽ là một cuộc chia li buồn nhất,nhưng không,hoá ra càng lớn lên,tôi mới ra, càng lớn chúng ta phải đối mặt với những cuộc chia li còn đau lòng hơn như vậy.
Hôm tôi đi,em gái tôi cứ mải miết chạy theo mặc kệ sự ngăn cản từ mẹ.Nó cố hét to giọng như sợ tôi không nghe thấy.
—Chị Sam,Chị Sam,chị đi Hà Nội rồi nhớ về mua quà cho Xương nhé.
Tôi không quay lại nhìn nó.Cũng chẳng buồn khóc.Hai vai tôi trĩu xuống vì phải xách đống đồ.Giọng cái Xương càng ngày càng lớn dần,nó hét lên như lần cuối nó được hét vậy,vang vọng cả quốc lộ.Tai tôi như ù đi,chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại có thể yếu đuối như ngày hôm nay.
Tiếng xe cô cứ thế đi lẫn dần tạp âm làm giọng cái Xương nghe không còn rõ nữa.Lúc này tôi mới cất giọng lên hỏi ba Hải.
—Ba...
—Ba
Phải đợi tôi gọi đến lần thứ hai,ba tôi với quay lại để trả lời.
sstruyen mời bạn đoc tiếp..
Tác giả : Nguyễn Phương Linh
Thể loại: Ngôn Tình, Việt Nam, Truyện Khác
Nguồn: FB: Nguyễn Phương Linh
Trạng thái: Full
Số chương: 41
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- Trích đoạn :
Năm ấy,ba mẹ tôi li hôn,tôi theo ba về Hà Nội sống.Mẹ tôi ở lại dưới quê lo cho em gái tôi.
Ngày tôi đi,mẹ khóc,tôi khóc,em gái tôi khóc.Cuộc đời tôi cứ nghĩ đây sẽ là một cuộc chia li buồn nhất,nhưng không,hoá ra càng lớn lên,tôi mới... nhận ra, càng lớn chúng ta phải đối mặt với những cuộc chia li còn đau lòng hơn như vậy.
Hôm tôi đi,em gái tôi cứ mải miết chạy theo mặc kệ sự ngăn cản từ mẹ.Nó cố hét to giọng như sợ tôi không nghe thấy.
—Chị Sam,Chị Sam,chị đi Hà Nội rồi nhớ về mua quà cho Xương nhé.
Tôi không quay lại nhìn nó.Cũng chẳng buồn khóc.Hai vai tôi trĩu xuống vì phải xách đống đồ.Giọng cái Xương càng ngày càng lớn dần,nó hét lên như lần cuối nó được hét vậy,vang vọng cả quốc lộ.Tai tôi như ù đi,chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại có thể yếu đuối như ngày hôm nay.
Tiếng xe cô cứ thế đi lẫn dần tạp âm làm giọng cái Xương nghe không còn rõ nữa.Lúc này tôi mới cất giọng lên hỏi ba Hải.
—Ba...
—Ba
Phải đợi tôi gọi đến lần thứ hai,ba tôi với quay lại để trả lời.
sstruyen mời bạn đoc tiếp..