1.
Giữa tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc, giữa những thanh thiếu niên uốn éo điên loạn - Oscar tìm thấy Châu Kha Vũ đang ngồi một góc, trước mặt cậu la liệt những chai rượu nồng độ cao. Không biết cậu đã uống bao nhiêu nhưng hiện tại Châu Kha Vũ đã say đến mức nằm nhoài người trên bàn, ánh mắt mơ màng nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại, bộ dạng tàn tạ khiến Oscar không nỡ nhìn.
Vất vả lắm Oscar mới có thể đưa con ma men kia về đến phòng, quăng người lên giường, anh chống hai tay vào hông thở phì phò -"Cũng không phải mình yêu đương mà sao người mệt lại là mình vậy trời!"
Châu Kha Vũ ngủ không yên ổn, cậu gặp ác mộng, trong giấc mơ cậu chỉ là một người ngoài cuộc trong cuộc đời Lưu Chương. Anh vui vẻ xây đắp hạnh phúc mà Châu Kha Vũ cậu chỉ có thể đứng nhìn.
Mồ hôi cậu vỡ ra như tắm, cậu biết đây chỉ là mơ nhưng lại không cách nào thoát khỏi, cảm giác đau lòng cùng bất lực lan đến tận xương tủy khiến cậu nhức nhối không thôi.
- "Châu Kha Vũ, nhanh tỉnh!" Oscar gọi cậu đi kèm theo đó là vài cái tát nhẹ vào má.
Cậu bật người ngồi dậy nhưng trong tìm thức vẫn hoảng sợ không thôi, tóm lấy tay Oscar thấp giọng
- "Em mơ thấy một giấc mơ rất đáng sợ, trong mơ em chỉ là một người chứng kiến từng mốc thời gian trong cuộc đời của anh ấy, em không có tư cách tham dự, em chỉ có thể đứng nhìn..."
- "Năm đó anh hỏi cậu nhưng cậu vẫn rất kiên quyết, bây giờ hối hận rồi sao?"
- "Em hối hận rồi, Oscar, em hối hận rồi...bây giờ em đã hiểu cảm giác của anh ấy."
Oscar thở dài, những người yêu nhau sao cứ phải tự làm khổ mình thế nhỉ? Sao không chịu thẳng thắn với nhau.
2.
"Châu Kha Vũ, tôi không hận cậu nữa. Chúng ta nên trở về nơi bắt đầu thôi."
Tin nhắn Lưu Chương gửi cho cậu chỉ vỏn vẹn có hai câu, cậu đã đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần.
Lưu Chương như bóc hơi khỏi cuộc sống của cậu. Công ty nói rằng anh nghỉ phép dài hạn, không báo lại là mình đã đi đâu cũng không nói bao giờ sẽ trở lại. Tài khoản Bili của anh ra thông báo dừng ra sản phẩm để nghỉ ngơi. Không một ai biết anh đang ở nơi nào, kể cả Lâm Mặc.
Châu Kha Vũ không ngừng tìm kiếm anh nhưng một chút tin tức cũng không có.
Một năm trôi qua, cậu vẫn chưa từ bỏ. Cậu không còn đắm mình trong men say nữa, Châu Kha Vũ quay về với guồng sống hằng ngày, làm việc, cập nhật weibo, thỉnh thoảng ra một vài bài nhạc và...gửi voice chat cho anh.
Đều đặng mỗi ngày, Châu Kha Vũ kể cho anh nghe về cuộc sống của mình, về những mối quan hệ xung quanh cậu, về những mục tiêu trong tương lai hay đôi khi chỉ gửi cho anh một tấm ảnh thú vị mà cậu vô tình chụp được, dù cho anh không hề xem bất cứ một tin nhắn nào trong số chúng.
Hôm nay Châu Kha Vũ mua được một bó hoa tulip trắng, theo thói quen chụp lại sau đó gửi vào wechat của người kia
- "Lưu Chương, tulip trắng đẹp lắm, cũng thơm nữa."
- "Đẹp thật" - Đột nhiên người kia trả lời, cậu kích động đến mức làm rơi điện thoại.
- "Anh đang ở đâu? Hiện tại anh đang ở đâu?" Châu Kha Vũ hồi hộp nhắn lại nhưng không nhận được câu trả lời, nhắn thêm một vài tin nữa, người kia vẫn im lặng, cậu tự an ủi bản thân, anh hồi âm là tốt rồi, đây là một tín hiệu tốt.
3.
- "Anh hẹn bọn em ra đây chỉ để cho bọn em xem anh ôm điện thoại cười khờ khạo thế hả?" - Trương Gia Nguyên nhìn chủ nhân cuộc hẹn bức xúc lên tiếng.
- "Em thông cảm cho nó, AK chịu trả lời tin nhắn của nó rồi." Oscar tay khuấy tách cà phê, giải thích.
- "Chỉ một tin nhắn mà vui đến vậy sao? Sau đó ảnh cũng có nói gì nữa đâu, chắc là nhắn nhầm thôi."
Châu Kha Vũ quắc mắt nhìn người vừa phát ra câu nói kia, Trương Gia Nguyên rùng mình một cái ôm lấy cánh tay Lâm Mặc lắc lắc
- "Mặc Mặc, anh ấy đáng sợ quá..."
Lâm Mặc đau đầu - "Được rồi, em nên thông cảm cho kẻ vừa được hít ke một chút, không thấy Châu Dan rất đáng thương sao."
Châu Kha Vũ cạn lời, không thèm quan tâm hai người kia, đoạn quay sang nói với Oscar - "Vẫn chưa có tin gì hả anh?"
- "Mày nghĩ anh quan hệ rộng lắm hay sao mà tìm được nhanh thế, Trung Quốc rộng lớn như vậy tìm một người đâu phải dễ."
- "Nhưng một năm rồi còn gì, nếu anh ấy muốn để chúng ta tìm được ắt hẳn là đã tìm được lâu rồi. Người chứ có phải nước đâu mà nói bốc bơi là bốc hơi." - Trương Gia Nguyên nói một phát đúng trọng tâm, bầu không khí rơi vào trầm mặc...
Ba người hiện đang có mặt ở đây chính là những người trong group chat "Bắt Vịt" kia, ngoài ra còn có Riki và Santa hiện đang ở Nhật. Kể từ khi kế hoạch thất bại, mọi người luôn sốt sắng tìm kiếm Lưu Chương nhưng kết quả vẫn là con số 0 tròn trĩnh.
- "Hãy gọi tôi là AK ra bài hát mới kìa, nhanh vào xem." Một giọng nói nào đó vang lên phá tan bầu không khí.
Châu Kha Vũ gấp gáp vào xem...không phải một bài hát mới, chỉ là một đoạn clip ngắn chừng 1' không có hình, chỉ có giọng nói của anh cùng tiếng sóng biển
- "Tháng 8 nơi này nóng quá nhưng biển rất đẹp, có dịp sẽ chụp một vài ảnh cho mọi người xem, hay tôi sẽ ra một bài hát về biển nhé, mọi người thấy sao? Cho tôi ý kiến nào!"
Trong khi mọi người vẫn còn chăm chú xem hết đoạn clip, Châu Kha Vũ đã chạy như bay ra khỏi quán.
Cậu biết anh đang ở đâu rồi! Sao cậu có thể ngốc như vậy?
- "Châu Kha Vũ, tôi không hận cậu nữa. Chúng ta nên trở về nơi bắt đầu thôi."
- "Tháng 8 nơi này nóng quá nhưng biển rất đẹp."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...