Mạt Thế Đến Rồi Làm Ruộng Thôi !
2 người tiểu Tráng tiểu Tú thấy Kim Mãn Hề đi tới thì dừng công việc trong tay lại đứng dậy chào hỏi: “Tiểu thư người về rồi ạ, để em đi nấu cơm trưa luôn ạ.”
“Đồ cứ để ta giặt cho ngươi đi nấu cơm cho tiểu thư đi.” Tiểu Tráng cũng nói.
“Được rồi hiện tại mới 9 điểm còn sớm cứ làm việc đi ta vô làm khô một chút dược liệu.” Nói xong nàng đi thẳng vào bếp nhanh nhẹn nhóm lửa chờ chảo nóng bỏ dược liệu đã được hiệu thuốc làm sạch vào, cứ mỗi 15 giây đảo 1 lần, đảo tầm 5 phút thì đã khô rang.
Đổ ra một cái mẹt để nguội, lát nữa sẽ đem đi giã nát.
Xong xuôi nàng uống nước mơ mà tiểu Tú đã làm sẵn một bình thật to cho nàng.
Tầm 5 phút thảo dược cũng nguội hẳn, nàng lấy cối ra giã nát, 5 lượng cũng chỉ được 10 lạng, sấy khô chỉ còn 8 lạng, có một chút đỉnh nên nàng tự mình giã lấy, hoàn tất cất vào trong lọ nhỏ phong kín.
Mãn Hề ra bên ngoài nhìn xem 2 người kia thì thấy đã giặt xong đang giũ phơi.
Màu sắc chủ yếu của ra mền lấy màu xanh da trời đậm là chính vì nàng thích màu đó a…. haha….
Ăn qua cơm trưa, nghỉ ngơi trong chốc lát, cũng có một vài người tới tìm nàng đều trị.
Nhưng chủ yếu như trật khớp, có một số người để vết thương bị hoại tử làm nàng phải dùng dao cắt bỏ một số thịt thối rắc thuốc chống sưng viêm lên, tóm gọn một buổi chiều cũng kiếm được 30 lượng.
Tới tối sau khi nhà nàng ăn xong thì Mễ đại nhân cũng tới.
“Tiểu Tú đi thắp đèn dầu với trải chăn mền ra đi để cho Mễ phu nhân vào ở.” Mãn Hề dặn nói.
Còn bản thân nàng thì đi ra ngoài đón người.
Thấy Mễ đại nhân xuống xe nàng mở lời chào đón: “Mễ đại nhân buổi tối hảo.”
‘Kim đại phu buổi tối tốt lành.” Mễ Phú nói xong thì bận bịu đỡ phu nhân của mình xuống.
Mãn Hề thấy là một phụ nữ da dẻ hồng hào mặt hình trái xoan, chắc là được chăm sóc quá tốt nên nhìn cực kỳ trẻ trung so với tuổi.
Sau đó nàng nhìn xuống bụng, bụng quá lớn nàng dự đoán có thể là song thai tại vì không có máy móc siêu âm nên nàng cũng không nói ra ngoài.
“Mễ phu nhân chắc ngài đi đường cũng mệt rồi, để ta cho người dẫn ngài về phòng nghỉ ngơi lát nữa ta sẽ đi qua xem.”
“Tiểu Tú dẫn đường.”
“Mễ đại nhân ngài có thể ở lại đây chăm sóc cho phu nhân nhưng ta phải nói rằng tiểu viện này đã hết phòng trống rồi cũng chỉ cho phép 1 người ở lại chăm sóc mà thôi, có thể chứ?” Mãn Hề không thích trong viện mình ở có quá nhiều người lạ.
“Được Kim đại phu ta có thể ở lại ta sẽ để những người khác đi về.”Mễ Phú hấp tấp nói.
“Các ngươi đi về đi khi nào ta về sẽ nhờ người nói cho các ngươi.” Mễ Phú nói với người của mình.
Vì vậy nên Mễ Phú cũng đi theo vợ về phòng. Mãn Hề vẫn tiếp tục uống nước mơ đi dạo tiêu tiêu thực.
Tầm 8 điểm tối nàng đi vào phòng Mễ phu nhân thăm khám.
“Mễ phu nhân có thấy thân mình khó chịu đau đớn giống như chuẩn bị sinh rồi hay không.” Mãn Hề hỏi.
“Từ sáng hôm nay ta đã thấy khó chịu và đau râm râm rồi thưa đại phu.” Mễ phu nhân trả lời.
“Vậy người cứ đi đi lại lại trong phòng đi, khi nào vỡ nước ối hãy nói với ta, theo ta được biết phu nhân sẽ sinh sớm hơn dự định, và việc đi lại sẽ giúp cho việc quen dần với nỗi đau, phải nói trước lúc ta thực hiện phẫu thuật phu nhân sẽ được dùng thuốc mê, khi hết thuốc sẽ cực kỳ đau đớn, mọi người phải chuẩn bị tinh thần trước.” Mãn Hề nói luôn.
“Ta chịu đựng được chỉ cần ta hài tử bình an sinh ra, đau đớn không là gì với ta cả.” Mễ phu nhân nói vậy để cho Kim đại phu yên tâm phẫu thuật còn Mễ Phú có thể yên lòng không cần quá lo lắng cho nàng.
“Vậy được khi nào vỡ ối phải báo cho ta ngay.” Mãn Hề nói xong đi ra ngoài để lại không gian cho hai người.
Bên cạnh phòng 2 người là phòng của tiểu Tráng có gì để tiểu Tráng chạy báo cho nàng cho nhanh vì thế nàng ghé qua phòng tiểu Tráng gõ cửa.
“Tiểu Tráng.”
“Em đây tiểu thư.” Tiểu Tráng mở cửa phòng.
“À lát nữa ngươi để ý bên phòng Mễ đại nhân một chút nếu có gì thì báo cho ta.” Nàng nói.
“Vâng ạ.” Tiểu Tráng đáp.
Nàng lại qua phòng tiểu Tú dặn nấu nước sôi rồi cứ để củi đó tới lúc cần là có luôn.
Nàng quay về phòng chuẩn bị dụng cụ phẫu thuật, lát nữa dùng đến thì ngâm qua rượu thêm một lần nữa.
Sau đó tắm rửa nghỉ ngơi có khi tối nay phải trắng đêm.
Đêm đen yên tĩnh, tầm 1 giờ sáng tiểu Tráng gõ cửa phòng nàng.
“Tiểu thư Mễ phu nhân đã bị vỡ nước ối rồi ạ.”
Nàng mở bừng mắt lật đật ngồi dậy cầm lấy hộp dụng cụ đi ra nói:
“Ngươi đi nói cho tiểu Tú chuẩn bị khăn, rượu và nước sôi vào phòng làm trợ thủ cho ta.”
“Vâng.” Tiểu Tráng chạy nhanh qua nói cho tiểu Tú thì đã thấy tiểu Tú chuẩn bị gần xong rồi.
“Tiểu Tráng xuống bếp đổ nước sôi vào chậu bê vào dùm ta nha.” Tiểu Tú 2 tay đã cầm đủ thứ vì thế nàng nhờ tiểu Tráng.
“Được ngươi đi qua trước đi, để ta.” Tiểu Tráng nghe thế đi làm.
Mãn Hề vào phòng Mễ phu nhân thấy đã vỡ ối liền nói:
“Phiền Mễ đại nhân qua phòng bên cạnh bê thêm một cái bàn qua đây, nhân thủ không đủ nên phiền ngài.” Thấy Mễ Phú loay hoay đi quanh, nàng đành mở miệng nhờ vả.
Mễ đại nhân đi ra thì tiểu Tú cũng vào tới.
“Sắp xếp mọi thứ lên ghế đi, đổ rượu ra nhúng bộ dụng cụ bằng vàng của ta vào tầm 2 phút lấy ra lau khô bày biện gọn ra trên 1 chiếc khăn sạch khác.”
Nói xong tiểu Tráng cũng đi vào nàng lại nói tiếp.
“Bỏ chậu nước sôi lên một chiếc ghế khác rồi để cạnh chiếc ghế mà tiểu Tú đang làm để khoảng trống ở giữa phòng cho ta lát nữa có chỗ để ghép 2 cái bàn.”
Sau đó nàng lấy khăn nhúng nước sôi, vắt sạch nước chỉ để ẩm ẩm sau đó bóp nát một viên thuốc mê cho thuốc thấm vào khăn rồi nói: “Mễ phu nhân hiện tại người phải bị gây mê vì vậy lát nữa lúc ta để khăn lên mũi ngài xin hãy hít sâu để thuốc có tác dụng nhanh nhất.”
“Được.” Mễ phu nhân gắng gượng nói.
Lúc đó Mễ Phú cũng bưng bàn qua.
“Tiểu Tráng phụ Mễ đại nhân ghép 2 cái bàn lại cho ta.” Nói xong quay qua đắp khăn lên mũi Mễ phu nhân, quá trình gây mê bắt đầu.
“Khi thuốc có tác dụng Mễ đại phu và tiểu Tráng di chuyển phu nhân cho nàng nằm lên bàn. Sau đó phiền 2 người ra ngoài.”Mãn Hề tiếp tục nói.
Tầm 15 phút sau hơi thở phu nhân bắt đầu nặng dần có nghĩa là thuốc đã có tác dụng.
“Mễ đại nhân tiểu Tráng di chuyển Mễ phu nhân.”
2 người được điểm danh nghe thế nói: “Được.”
Cẩn thận di chuyển nhẹ nhàng đặt lên, hoàn tất.
“Được rồi 2 người ra bên ngoài đợi đi, nếu đói cứ việc nấu đồ ăn ăn, tiểu Tráng nhớ chuẩn bị đồ ăn sáng cho ta với tiểu Tú, xong việc chắc chắn chúng ta sẽ rất đói.” Mãn Hề đuổi người còn dặn dò tiểu Tráng nói.
“Vâng cứ dao cho em tiểu thư.” Tiểu Tráng nghiêm túc đáp sau đó 2 người đi ra ngoài tự giác đóng cử lại.
Kim Mãn Hề bắt đầu sắn tay áo buộc lên, bối tóc gọn lên lấy một cái khắn quấn cả đầu lại, sau đó lấy cái khẩu trang nàng mới khâu ra đeo lên cũng đưa cho tiểu Tú 1 cái, cuối cùng rửa tay qua rượu rồi lau khô.
“Tiểu Tú cởi đồ của Mễ phu nhân ra.” Nói xong nàng quay sang lấy dao cầm sẵn trên tay.
Cởi hoàn toàn đồ xong thì Mễ phu nhân đã hôn mê không biết gì có thể động dao được rồi.
“Tiểu Tú lấy 2 miếng khăn sạch trải sẵn trên giường để lát nữa bọc lại em bé.”
Chuẩn bị xong hết bắt đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...