Tác giả: Lãnh Tịch
Thể loại: Truyện Sắc, Đam Mỹ
Nguồn: hekijaviko.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 33
Tần suất cập nhật: 17 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 3 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, niên hạ công, ngọt văn, sinh sư luyến, huynh đệ, sắc nặng.
Edit: Javico
Tần Tư nhìn gương mặt tuấn mỹ tràn đầy nước mắt không khỏi lo lắng, đem người bên dưới kia khẽ kéo vào ngực, bỏ thứ đang làm Bạch Niên Phàm đau đớn ra.
Bạch Niên hơi cong lưng, thân thể run rẩy, không còn thứ kia trong cơ thể thế nhưng khiến y thực khó chịu, thứ đó càng thêm nóng bỏng, tựa như dùng phải độc vật a.
"Hừ hừ" Tần Tư khẽ rên nhẹ, nhìn thân thể đỏ ửng của Bạch Niên Phàm, tay khẽ vuốt nhục bổng lên xuống một cách có nhịp điệu.
"A____" Bên dưới Bạch Niên Phàm co rút một trận, yết hầu khẽ vang lên tiếng rên rỉ, khẽ rướn người xuất ra nhưng lại bị Tần Tư hung hăng ép xuống.
"A! đau quá, tiểu Tư mau buông ta, ta chiu không được" Bạch Niên Phàm thống khổ kêu lớn, chiếc caravat vốn thít chặt lại bị lỏng ra.
Tần Tư ột tay vuốt côn thịt, một tay ôm Bạch Niên Phàm vào lòng khẽ nói:"Cầu ta, ta sẽ tha cho ngươi. Ngươi biết là ta muốn cái gì"
Bạch Niên Phàm thế nhưng lại cắn chặt răng không nói một lời, tỏ vẻ nhất quyết không bị thuyết phục.
Thấy thế Tần Tư bất đắc dĩ nói:"quên đi, làm ngươi khó chịu ta cũng sẽ đau lòng mất...4 năm..chúng ta còn nhiều thời gian a". nói xong ngón tay khẽ niết chặt côn bổng khiến cho Bchj Niên Phàm không chịu được mà xuất hết ra ngoài.
"Tinh hoa quả nhiên là nhiều a" Nói xong Tần Tư lại dùng vật thô đen kia của mình nhét vào nơi ẩm ướt của Bạch Niên Phàm, chậm rãi chuyển động khiến cho Bạch Niên Phàm lại một lần nữa kêu lên:"Tần Tư, ta không muốn, quá lớn đi"
Tác giả : Lãnh Tịch
Thể loại: Truyện Sắc, Đam Mỹ
Nguồn: hekijaviko.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 33
Tần suất cập nhật: 17 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 3 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, niên hạ công, ngọt văn, sinh sư luyến, huynh đệ, sắc nặng.
Edit: Javico
Tần Tư nhìn gương mặt tuấn mỹ tràn đầy nước mắt không khỏi lo lắng, đem người bên dưới kia khẽ kéo vào ngực, bỏ thứ đang làm Bạch Niên Phàm đau đớn ra.
Bạch Niên... Phàm hơi cong lưng, thân thể run rẩy, không còn thứ kia trong cơ thể thế nhưng khiến y thực khó chịu, thứ đó càng thêm nóng bỏng, tựa như dùng phải độc vật a.
"Hừ hừ" Tần Tư khẽ rên nhẹ, nhìn thân thể đỏ ửng của Bạch Niên Phàm, tay khẽ vuốt nhục bổng lên xuống một cách có nhịp điệu.
"A____" Bên dưới Bạch Niên Phàm co rút một trận, yết hầu khẽ vang lên tiếng rên rỉ, khẽ rướn người xuất ra nhưng lại bị Tần Tư hung hăng ép xuống.
"A! đau quá, tiểu Tư mau buông ta, ta chiu không được" Bạch Niên Phàm thống khổ kêu lớn, chiếc caravat vốn thít chặt lại bị lỏng ra.
Tần Tư ột tay vuốt côn thịt, một tay ôm Bạch Niên Phàm vào lòng khẽ nói:"Cầu ta, ta sẽ tha cho ngươi. Ngươi biết là ta muốn cái gì"
Bạch Niên Phàm thế nhưng lại cắn chặt răng không nói một lời, tỏ vẻ nhất quyết không bị thuyết phục.
Thấy thế Tần Tư bất đắc dĩ nói:"quên đi, làm ngươi khó chịu ta cũng sẽ đau lòng mất...4 năm..chúng ta còn nhiều thời gian a". nói xong ngón tay khẽ niết chặt côn bổng khiến cho Bchj Niên Phàm không chịu được mà xuất hết ra ngoài.
"Tinh hoa quả nhiên là nhiều a" Nói xong Tần Tư lại dùng vật thô đen kia của mình nhét vào nơi ẩm ướt của Bạch Niên Phàm, chậm rãi chuyển động khiến cho Bạch Niên Phàm lại một lần nữa kêu lên:"Tần Tư, ta không muốn, quá lớn đi"