Mẫn Nhi Em Đừng Hòng Chạy Thoát!

Long Ngạo Vương vỗ nhẹ vai con trai mình an ủi, “Đừng quá lao lực, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Việc hiện giờ con cần làm là không được gục ngã, hai đứa nhỏ vẫn còn cần con chăm sóc.”

Đúng vậy, Long Ngạo Thiên không được gục ngã ngay lúc này. Đây là thời cơ những kẻ có lòng dạ tham lam sẽ lợi dụng chuyện này mà đánh chiếm địa bàn Hắc Long Ưng, cũng sẽ có những người ở giới chính trị sẽ gây khó dễ nếu như Long Ngạo Thiên sơ suất. Từ lâu bọn họ đã muốn lật đổ anh, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.

Từ năm năm trước nhiều người có thể suy đoán A Mẫn chính là điểm yếu chí mạng của Long Ngạo Thiên. Những lần A Mẫn thập tử nhất sinh khiến Long Ngạo Thiên gần như suy sụp đã cho thấy rõ sự quan trọng của A Mẫn ở trong lòng Long Ngạo Thiên.

“Con hiểu rồi!” Long Ngạo Thiên từ tốn trả lời, sau vài lần thì anh và ba mình cũng đã có chút hiểu nhau chứ không còn bằng mặt mà không bằng lòng nữa.

Nói đến công lao thì A Mẫn chính là người kết nối lại hai người này, nhờ vậy mà Long Ngạo Thiên mới thấy hối hận khi để A Mẫn rời đi. Nhìn A Mẫn nằm trên giường anh chỉ ước bản thân có thể thay cô gánh vác hết mọi thứ.

Cửa phòng bệnh lại mở ra, Vương Thiên An và Vương Mẫn An bước vào lễ phép chào ba mẹ Long Ngạo Thiên.


“Chào ông bà nội, hai người đến thăm mẹ con sao?” Vương Thiên An cúi chào lịch sự sau đó nhìn hai người kia. Kỳ Thiên Như và Long Ngạo Vương nhìn nhau có chút bất ngờ.

Bà vuốt tóc Vương Thiên An một cái sau đó cười, “Ừm! Thời gian này cứ ở lại đây đi, nếu có vấn đề gì cháu cứ tìm bà hoặc ông. Ba cháu dạo này rất bận, đừng khiến ba cháu áp lực.”

“Bà ơi, sau khi mẹ khỏe thì gia đình chúng ta đi du lịch nha.” Vương Mẫn An lại gần nắm lấy cánh tay Kỳ Thiên Như lay lay, bà cũng chỉ cười cười gật đầu.

Long Ngạo Vương nhìn con trai mình sau đó gật đầu ra hiệu, anh hiểu ý ba mình muốn gì. Việc ở Long Gia có ba anh giải quyết, anh chỉ cần chuyên tâm vào việc của A Mẫn mà thôi.

“Ba, con với em qua chỗ ông bà nội chơi. Ba nhớ giữ sức khỏe, bọn con sẽ thường sang thăm ba mẹ.” Vương Thiên An nhìn ba mình nói, con bé biết không nên mãi làm phiền ba chăm sóc, nếu không ba sẽ rất mệt.

“Ba đã dặn Đại Lan và Tiểu Lan làm thêm một số món thanh đạm cho con rồi. Nếu mệt quá thì nghỉ ngơi đi, có Đại Lan và Tiểu Lan canh chừng thì A Mẫn sẽ không sao đâu.” Long Ngạo Vương đứng lên vỗ nhẹ vai con trai mình sau đó rời đi cùng mọi người.

Hiện tại chỉ có thể an ủi như vậy, sau khi A Mẫn tỉnh lại có lẽ Long Ngạo Thiên sẽ phải đối mặt thêm với rất nhiều chuyện. Không sớm thì muộn những chuyện năm xưa cũng sẽ rõ chân tướng, không biết lúc đó A Mẫn sẽ chọn rời đi hay ở lại. Long Ngạo Vương không can thiệp mà muốn đứng ở ngoài, bởi vì can thiệp vào chỉ làm mọi chuyện thêm rắc rối mà thôi.

Ngày qua ngày A Mẫn vẫn cứ không tiến triển là bao, vẫn nằm đó và không hề cử động. Long Ngạo Thiên chăm lo cho A Mẫn đến mức ăn uống không điều độ, cơ thể cũng gầy đi nhiều. Mỗi ngày người quen của A Mẫn đều đến để thăm và kể chuyện cho cô nghe.

Kill và Kiều Vy vì điều tra chuyện mà Long Ngạo Thiên nhờ nên phải đi tận nước S mà không có thời gian nghe ngóng tin tức bên này. Sau khi điều tra xong mới nhận được tin A Mẫn gặp nạn, cả hai lập tức bay về thăm.

Kiều Vy nhìn tình trạng của A Mẫn sau đó lại nhìn sang Long Ngạo Thiên, “Hơn một tháng rồi A Mẫn sao chưa chịu tỉnh lại? Liệu có khi nào A Mẫn không muốn tỉnh lại hay không?”

“Sẽ không đâu! Đối với A Mẫn hai đứa nhỏ quan trọng như vậy, không lý nào lại không để tâm tới.” Long Ngạo Thiên phản bác lại lời Kiều Vy nói, mặc dù anh biết câu hỏi của Kiều Vy cũng có khả năng.


Kill lại gần xem tình trạng của A Mẫn sau đó lại ngồi đối diện với Long Ngạo Thiên hỏi: “Long Ngạo Thiên, tôi có nghe chuyện A Mẫn bị ngã từ sân thượng. Hôm đó anh có nhìn rõ là ai hẹn A Mẫn lên sân thượng không?”

“Không rõ! Mẫn Nhi tuy có lường trước sự việc nhưng vẫn xảy ra sự cố. Nếu như cô ấy không tính toán trước, e là…”

Đúng như Long Ngạo Thiên nói, nếu A Mẫn không tính toán và lường trước sự việc thì bây giờ cô không phải hôn mê trên giường bệnh mà là nằm dưới nấm mồ. Kiều Vy không dám suy đoán, vì nếu đúng là người đó thì thật quá độc ác rồi.

“A Mẫn sẽ ổn thôi nên anh cũng đừng quá lo lắng, có lẽ là do cô ấy còn chưa muốn tỉnh lại. Tạm thời cứ quan sát thêm xem sau.” Kiều Vy an ủi Long Ngạo Thiên, ngoài chuyện này ra cô ấy cũng không biết phải làm sao.

A Mẫn tuy tính cách có phần ngang ngược nhưng không phải không biết nói lý lẽ. Chỉ là có đôi lúc A Mẫn hay tự hành động theo ý mình mà không màng tính mạng. Từ sau khi có con A Mẫn cũng đã không còn như vậy nữa, nhưng chính điều đó lại là điểm yếu khiến A Mẫn suýt mất mạng vì bảo vệ con mình.

Kill nhìn Long Ngạo Thiên đang cặm cụi lo việc của Hắc Long Ưng thì lên tiếng, “Sao cậu không nói cho tôi biết tình hình hiện tại? Nếu không phải tin tức lan truyền thì cậu cũng sẽ giấu hết phải không?”

“Tôi không muốn A Mẫn gặp nguy hiểm thêm lần nào nữa. Với lại giấu mọi người, là vì tôi muốn tìm ra kẻ đứng đằng sau chuyện này.” Long Ngạo Thiên ngừng thao tác bàn phím mà quay sang nhìn Kill, ngữ khí vẫn không lạnh không nóng.


Kill nghe vậy cũng cảm thấy có lý, nhiều người sẽ nghĩ rơi ở độ cao đó thì chỉ có chết mà thôi. Long Ngạo Thiên che giấu tung tích A Mẫn là muốn kẻ hại A Mẫn lộ diện. Vậy mà vẫn có người tính toán, tung tin tức A Mẫn gặp nạn khắp nơi khiến việc truy vết càng khó. đam mỹ hài

Thời gian qua Long Ngạo Thiên cũng đã vì chuyện này mà không ngủ nghỉ gì. Kill vốn định đưa hồ sơ mà bản thân điều tra được cho Long Ngạo Thiên, nhưng với tình hình hiện tại thì cậu quyết định im lặng. Đợi khi Long Ngạo Thiên giải quyết vấn đề hiện tại xong thì đưa cũng không muộn.

Ngoài điều tra được sự việc cô nhi viện bị phóng hỏa năm xưa thì Kill còn tình cờ điều tra ra được vụ gia đình A Mẫn bị sát hại. Nhưng chuyện này cần phải kiểm chứng lại cậu mới có thể đưa cho Long Ngạo Thiên. Nếu là sự thật thì thật không thể ngờ, nhưng nếu không phải thì e là sẽ có hiểu lầm.

“Tới giờ rồi, bọn tôi về trước. Khi khác chúng tôi sẽ đến thăm A Mẫn.” Kill nhìn đồng hồ sau đó đứng dậy nhìn Long Ngạo Thiên nói. Kiều Vy đặt một túi quà lên bàn sau đó cũng đứng lên nhìn Long Ngạo Thiên, “Anh chăm sóc A Mẫn thì cũng phải để ý bản thân đấy. A Mẫn… Trước giờ vẫn coi anh là quan trọng.”

Kiều Vy nói xong thì nắm tay Kill rời đi, đây là điều duy nhất mà Kiều Vy thất hứa với A Mẫn để nói cho Long Ngạo Thiên biết. Năm năm trước Kiều Vy từng hỏi A Mẫn vì sao không suy xét lại mà cho A Tam hoặc Cáp Lai Nhĩ một cơ hội.

Lúc đó A Mẫn chỉ cười bảo rằng trong lòng cô đã có người quan trọng. Kiều Vy đoán liền đoán ngay Long Ngạo Thiên, A Mẫn không những chối bỏ mà còn gật đầu. Nhưng A Mẫn cũng nói rằng sẽ không dễ dàng cho Long Ngạo Thiên cơ hội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận