Mai Mắn Ba Đời

15. Bắt quỷ

Cả buổi tối Tiêu Chiến không thèm để ý đến cậu, mặc kệ tất cả những thứ xung quanh, vùi đầu vẽ tranh. Vương Nhất Bác không hiểu gì, lại không dám tuỳ tiện quấy rầy, nghĩ có lẽ Tiêu Chiến vẽ xong sẽ nói chuyện với mình, vì thế quyết định đi tắm trước.

Nhưng đến lúc cậu xong xuôi ra khỏi phòng tắm, Tiêu Chiến vẫn còn đang vẽ.

Cậu lặng lẽ đến gần quan sát, bất ngờ phát hiện ra trên bàn có tận bảy tám bản vẽ, trên mỗi tờ đều có động tác biểu cảm khác nhau của các nhân vật, điểm giống duy nhất chỉ có cậu, không phải, chỉ có heo, đã không có nơ con bướm, cũng chẳng có quần lót, lại còn cách xa con thỏ.
1

"Lần này cần phải vẽ nhiều thế à?" Vương Nhất Bác có chút mất mát, lại không khỏi đau lòng, "Anh có mệt không? Tổ tiết mục cũng hơi quá rồi..."
1

"Không mệt." Tiêu Chiến nói, "Tổ tiết mục chỉ bảo anh vẽ một tờ, tự anh muốn vẽ tiếp."

"Vì sao?"

"Không vì sao cả, thích vẽ."

"Chỉ là bây giờ đã sắp 12 giờ rồi, anh đừng thức đêm quá chứ."

"Em mệt thì ngủ đi," Tiêu Chiến nói, "Anh cũng có quấy rầy em đâu."

Vương Nhất Bác có ngốc nữa cũng vẫn cảm nhận được hơi lạnh ập vào mặt mình, cậu cẩn thận hỏi: "Anh không vui à?"

Tiêu Chiến cười cười: "Quả thực là không vui bằng Vương lão sư."

"Em làm sao cơ..." Vương Nhất Bác thử làm nóng không khí, tự giễu nói: "Em nghèo thế này, còn nợ cả đống, cũng có phải anh không biết đâu."

Tiêu Chiến cuối cùng cũng quay đầu nhìn cậu, khoé môi nâng lên một vẻ châm chọc, "Không có tiền, có nhàn cũng được mà."
10

Nếu nói, lúc vừa vào phòng Vương Nhất Bác cảm thấy như chìm vào sương mù, thì cậu của lúc này chỉ có thể hình dung bằng một đống chấm hỏi thôi.

Cậu ấm ức thất thố hỏi: "Em nhàn lúc nào cơ?"

Tiêu Chiến không thèm để ý đến cậu, điện thoại trên bàn rung lên, Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn thoáng qua, là tin nhắn của Đàm Phong Thu trong group.


Cái group kia lập lúc bàn hợp đồng kết hôn, ở trong chỉ có 4 người, Đàm Phong Thu, Nelson, cậu và Tiêu Chiến, được Đàm Phong Thu đặt tên là "Tam sinh tam thế thập lý hiệp ước".
3

[ @AnhPhongcủacậu: Chào buổi tối Nhất Bác Chiến Chiến! Chuyện hot search không phải lo đâu, đã bàn bạc với đoàn đội bên nữ rồi, bọn họ sẽ chủ động dập topic (cool) @NelsonWu, có tiến triển gì nhớ báo cho chúng tôi nhé (bắn tim) ]

Vương Nhất Bác thấy bốn chữ "đoàn đội bên nữ", trong não lập tức vang lên một hồi cảnh báo, phản ứng đầu tiên là lại bị blogger gắn ghép cp rồi, vội vàng mở weibo ra, quả nhiên phát hiện tên mình ôm trọn 3 mục hot search đầu tiên.

"Vương Nhất Bác dạy Đoàn Tĩnh Nhàn nhảy vũ đạo girlgroup", "Leak cảnh ngọt ngào của Vương Nhất Bác và Đoàn Tĩnh Nhàn" , "Vương Nhất Bác bế koala".

Đương sự cảm thấy sắp sụp đổ, đang trong lúc cạn lời thì group lại có tin nhắn, Nelson cũng nói.

[ @NelsonWu: Đoàn đội Đoàn Tĩnh Nhàn cũng muốn bỏ hot search này, dập ngay đây, đã có rất nhiều người đang chửi cô ấy cọ nhiệt rồi ]

[@AnhPhongcủacậu: @NelsonWu xịn luôn! (cổ vũ) ]

[ @NelsonWu: thường thôi thường thôi (ngại ngùng) ]

Hai ông già không biết xấu hổ lại còn tâng bốc nhau, đột nhiên có một tin gửi đến.

[ @TiêuChiến: Thương Đoàn Tĩnh Nhàn ]
2

Vương Nhất Bác: ???

[ @TiêuChiến: Cũng có phải cô ấy chủ động tìm ai dạy mình nhảy đâu, sao lại chửi cô ấy? ]

[ @AnhPhongcủacậu: @VươngNhấtBác cậu xem mà làm đi (tạm biệt) ]

[ @NelsonWu: @VươngNhấtBác mẫu thuẫn gia đình xin hãy tự mình giải quyết (tạm biệt) ]
1

Vương Nhất Bác: ....

Giờ thì cậu biết vì sao Tiêu Chiến lại giận rồi, nếu đã công khai quan hệ kết hôn, một bên lại xảy ra chuyện có tin đồn còn nhảy lên hotsearch, quả thực là hành vi không tôn trọng đối phương.

Tiêu Chiến đặt điện thoại lên bàn, đứng lên vươn vai, nói: "Ngủ."


Vương Nhất Bác biết rõ bước đầu tiên sửa chữa là phải quỳ nhận sai, "Xin lỗi," Cậu nói, "Em không biết là bị chụp, còn truyền... đến mức này."

Tiêu Chiến nhướn mày, "Thế nên giờ em biết rồi?"

"Lần sau em sẽ chú ý, sẽ không có hot search như thế nữa." Cậu hơi dừng một chút, không nhịn được lại nói: "Nhưng mà em..."

"Còn có nhưng mà?" Tiêu Chiến mặt không biểu cảm hỏi.

"Nhưng mà không phải em dạy chị ấy nhảy hay đóng phim với chị ấy nên mới vui."

Tiêu Chiến mang theo một nụ cười đầy sự kiên nhẫn hỏi: "Thế thì vì sao nào?"

Cậu đột nhiên không dám nhìn thẳng vào cặp mắt kia, tầm mắt đảo quanh tường và nền nhà, mãi đến khi cậu cảm thấy Tiêu Chiến sắp mất kiên nhẫn, mới thấp giọng nói: "Là bởi vì sắp đi quay show nên mới vui." Sau đó dùng giọng nhỏ hơn bổ sung: "Là vì sắp đến gặp anh, nên mới vui."
4

Biểu cảm trên mặt Tiêu Chiến nháy mắt biến thành kinh ngạc, ngẩn ngơ mà nhìn cậu, giống như nghĩ ra cái gì, lại giống như không nghĩ gì cả. Trong phòng yên tĩnh đến mức làm người ta hoảng hốt, Vương Nhất Bác có ý muốn cứu vớt, nếu đã không thể gần thêm một chút nữa, vậy thì như bây giờ cũng rất tốt mà đúng không?

"Em không có ý gì khác, chỉ là..." Cậu cúi đầu, giấu cảm xúc dư thừa trong mắt đi, cười nói: "Chỉ là rất thích nói chuyện với anh. Em không biết nói chuyện lắm, nhưng lúc ở bên cạnh anh, cho dù không nói gì cũng không cảm thấy khó xử, em... chưa bao giờ có bạn tốt như thế, thế nên, rất vui vì được gặp anh."

Tiêu Chiến cũng không nhìn cậu, giơ tay nghịch tóc, cánh tay che mắt đi, nhưng biểu cảm đã từ từ mềm xuống, giọng nói cũng không còn lạnh băng nữa: "Thế nên rốt cuộc thì em có ngủ hay không đây?"

"Vậy anh còn giận nữa không?"

"Anh không giận!"

"Không giận thì trả nơ bướm với quần lót lại cho em."
17

"Anh đã vẽ tám trang rồi mà em còn bắt anh vẽ lại?" Tiêu Chiến mím môi làm nũng: "Anh mệt rồi."

Cậy sủng mà kiêu như thế, cậu còn cách nào nữa đâu?

"Thế lần sau phải thêm vào cho em."


"Không thành vấn đề!" Tiêu Chiến nói.

Vương Nhất Bác không thể không chấp nhận vận mệnh chạy khoả thân, cậu đã chuẩn bị tốt việc bị fan cười nhạo sau khi chiếu tập này rồi, bởi vì Tiêu Chiến không chỉ không vẽ quần lót cho cậu, mà như sợ người xem không chú ý đến, còn đánh một dấu X ở chỗ nào đó, rồi cả nước sẽ biết con heo này ra đường không mặc quần thôi.
4

Nhưng sự thật là, sáng sớm hôm sau, sau khi mọi người lên xe, bức tranh mà Tiêu Chiến đưa cho đạo diễn, quần lót nhỏ và nơ bớm của cậu đều đã quay lại, không chỉ có thế, còn đến bên cạnh thỏ con, nắm tay thân mật đứng một chỗ với nó.
4

"Chiến Chiến vẽ càng ngày càng đáng yêu nhỉ," Đạo diễn nói, "Thật muốn chiếu luôn cho mọi người xem."

"Lúc trước Tiêu Chiến làm thiết kế, một đơn phải 20 vạn đấy." Hạ Thương Vũ vẫn còn nhớ nỗi thâm thù đại hận bị bắt đọc số pi lần trước, trêu chọc nói: "Đạo diễn trả tiền đê!"
1

Đạo diễn nâng mắt kính, cười vô cùng hào phóng, "Hạ lão sư, lần này đọc chu kỳ bảng nguyên tố được không?"

Hai cô gái cười ha ha, Hạ Thương Vũ yên lặng về chỗ, bé nhỏ bất lực, không dám nói lời nào.

Vương Nhất Bác nhân cơ hội hỏi người bên cạnh: "Anh vẽ lại à?"

Tiêu Chiến ghé vào tai cậu nói: "Anh dậy sớm 20 phút vẽ."

Chẳng trách lúc cậu dậy thấy anh đang dọn túi bút... Vương Nhất Bác phát hiện trong lòng có chút mềm mại, thật ra mặc quần lót hay không thì cũng có sao đâu? Đó chỉ là một con heo thôi mà, cho dù một con heo không mặc quần lót thì cũng có gì xấu? Tiêu Chiến lại đối đãi nghiêm túc dịu dàng như thế, thật giống như thể con heo kia là bản thân cậu vậy,

Vương Nhất Bác đầy cảm động mà nói: "Cảm ơn anh..." đã cho em mặc quần lót.
16

Đương nhiên nửa câu sau nói trước máy quay thì không tốt lắm, lược đi vậy.

Tiêu Chiến vui vẻ chớp chớp mắt với cậu.

Ô tô đưa bọn họ từ Cáo Trang đến vườn thực vật nhiệt đới ở Mãnh Lạp. Thời tiết nóng bức, mặc dù là tháng 12 nhưng ánh mặt trời vẫn rực rỡ chói mắt như thường, nhưng vì bảo đảm hiệu quả quay phim, bọn họ không thể đội mũ và đeo kính râm.

Sau khi xuống xe, đạo diễn tuyên bố quy tắc trò chơi đầu tiên.

"Vị trí của chúng ta bây giờ là vườn thực vật có nhiều loại thực vật nhất, giống loài phong phú nhất, diện tích lớn nhất Trung Quốc. Hôm nay chúng ta sẽ cùng hoàn thành năm nhiệm vụ ở khu tây của vườn thực vật. Đồng thời, thông báo với mọi người rằng, trong năm vị khách quý ngày hôm nay, có hai vị có thân phận nội quỷ, nhưng bọn họ đều không biết ai là đồng đội của mình, thế nên lần này là cuộc chiến giữa người tốt và nội quỷ."

Đạo diễn vừa nói đến nội quỷ, cả năm người đều bắt đầu diễn xuất, nhìn chằm chằm lẫn nhau, cũng vô cùng ăn ý mà kéo giãn khoảng cách với nhau. Tiêu Chiến nhìn về phía Vương Nhất Bác đầu tiên, híp mắt hỏi: "Là em sao?"

Vương Nhất Bác vội vàng lắc đầu: "Không phải em."

Đạo diễn nói tiếp: "Mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ, toàn đội sẽ có một cơ hội kiểm tra, nhưng nhất định phải là hai người cùng nhau kiểm tra, chúng tôi cũng sẽ không nói rõ đáp án, chỉ có thể nói cho mọi người biết là thân phận của hai người đó có tương đồng với nhau không thôi. Nếu thân phận tương đồng, nhân viên sẽ bật đèn xanh, còn nếu không tương đồng, sẽ là đèn đỏ. Mọi người có thể bỏ phiếu sau mỗi lần kiểm tra, loại bỏ người mà mọi người cho là nội quỷ. Điều kiện thắng lợi của người tốt là phải loại hết nội quỷ, nội quỷ loại được 2 người tốt cũng sẽ thắng, hoặc có ít nhất một người kiên trì đến lúc hoàn thành xong 5 nhiệm vụ vẫn chưa bị loại."
2


Hai cô gái lập tức kêu lên: "Phức tạp thế à..."
1

Hạ Thương Vũ lại nhìn vào màn hình cáo trạng: "Lúc ký hợp đồng thì lừa tôi bảo đây là show tống nghệ du lịch, đưa nhau đi đến nhiều nơi ngắm phong cảnh, đến rồi mới biết, hoá là chương trình 'Ai thông minh nhất'."
1

Tiêu Chiến cũng cười nói: "Chương trình này tính tổn thương không lớn nhưng mà làm xấu mặt hơi nhiều."

Mọi người cằn nhằn xong, xôn xao hỏi đến vấn đề đáng quan tâm nhất: "Thắng rồi thì có khen thưởng gì không?"

"Bên thắng lợi sẽ đại diện tổ tiết mục, gửi đến những món quà năm mới cho các bạn nhỏ ở cô nhi viện dân tộc Thái."

"Có ý nghĩa lắm." Tiêu Chiến xoa tay nói: "Tôi muốn thắng!"

Nhận được tấm thẻ nhiệm vụ đầu tiên: Xin hãy đi tìm ngọn lửa màu lam.

"Ở đây nhất định là không có lửa rồi," Vương Nhất Bác nói, "Chắc là đoá hoa màu lam à?"

Mọi người tỏ vẻ tán đồng. Trong vườn hoa tươi sum suê, vô cùng nhiều loại, mọi người vừa đi vừa nhìn, nhanh chóng phát hiện ra mục tiêu mờ ảo trong hồ nước, là một đoá hoa súng hé nở, cánh hoa nhọn nhọn, nhìn từ xa quả thực giống một ngọn lửa màu lam. Bên cạnh hồ nước có bảng ghi tên đầy đủ của nó: hoa súng xanh. Ngôn ngữ của hoa là yêu diễm.

Hạ Thương Vũ dùng điện thoại mà kim chủ baba tài trợ để chụp gửi cho đạo diễn, quả nhiên thuận lợi vượt qua.

Thú vị đến rồi, bọn họ chuẩn bị bước vào vòng kiểm tra thân phận đầu tiên.

Vương Nhất Bác cảm thấy trò chơi này thiết kế rất đặc biệt, cậu biết mình không phải nội quỷ, muốn dùng kết quả kiểm chứng để chứng minh với Tiêu Chiến, từ đó liên minh với anh, đi bắt hai con quỷ kia. Vì thế nóng lòng muốn thử mà nói với Tiêu Chiến: "Hai chúng ta đi kiểm tra không?"
1

Tiêu Chiến lại nhìn chằm chằm Hạ Thương Vũ tỏ vẻ hoài nghi, "Bình thường Hạ lão sư ở đoàn phim đều ăn thịt, sáng nay ở nhà ăn lại chỉ ăn mỗi một đĩa rau, có phải làm nội quỷ áp lực quá nên không ăn nổi không?"

Hạ Thương Vũ giải thích nói: "Đó là tôi đang giảm cân!"

"Vậy chúng ta lên thử xem?"

"Thử thì thử."

Được những người còn lại đồng ý, Tiêu Chiến và Hạ Thương Vũ đứng dậy, yêu cầu nhân viên kiểm tra thân phận.

Bọn họ nhận được đèn màu đỏ.
3

___________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận