Mad Love Hoa Quỳnh Đen


Tuy Lam Ngữ Yên đã hai mươi bốn tuổi rồi, nhưng cô chưa bao giờ trải qua loại chuyện người lớn này bao giờ.
Bây giờ, cả người cô lại không mảnh vải che thân trước mặt người đàn ông này.

Đôi gò bồng trắng trẻo căng tròn của Lam Ngữ Yên không ngừng nhấp nhô lên xuống theo nhịp thở gấp.

Mà hắn ta lại không phải là người thường, hắn đích thực là ma quỷ, là kẻ điên mà người ta vẫn thường hay đồn đại trong hắc đạo này.
Lam Ngữ Yên hoàn toàn khuất phục, cô không còn cách nào thoát ra khỏi hắn.

Cô cảm thấy mình chưa bao cảm thấy tuyệt vọng như lúc này, nước mắt không tự chủ được mà lăn dài trên má, thấm ướt đẫm cả gối.
Mặc Yến Đình khẽ nâng mi mắt, dáng vẻ khinh diễm, đẹp động lòng người dưới thân thật sự làm cho người ta muốn cắn nuốt.
Hắn muốn đem người con gái tuyệt sắc trước mặt đi cất giữ để không ai có thể chạm đến.


Mặc Yến Đình không vì Lam Ngữ Yên khóc đến thương tâm mà dừng lại động tác.
Da thịt thiếu nữ mềm mại, hương thơm thuần khiết tỏa ra ôm trọn lấy tâm trí hắn.
Nhũ hoa xinh xắn hồng hào càng điểm tô thêm cảnh xuân đẹp như họa trước mắt.
Đôi mắt hắn tối sầm lại, cúi đầu xuống, ngậm lấy nụ hoa mẫn cảm sớm đã bị trêu đùa mà dựng đứng kia, lại thô lỗ mà gặm nhấm đôi bầu ngực đang phập phồng kia.
Cơ thể to lớn rắn chắc của hắn đè cô dưới thân, hắn thô cường bạo mà cắn mạnh vào chiếc cổ của cô đến bật cả máu, Lam Ngữ Yên dù có dùng bao nhiêu sức lực vẫn không lay chuyển được hắn.
Cô càng đẩy hắn ra, hắn ngược lại càng dính chặt vào cô hơn.
Mỗi nơi hắn ngậm nhấm đều lưu lại vết hôn và dấu răng…
Trên chiếc giường kích cỡ King size, ga giường màu đen càng làm tôn thêm thân thể trắng trẻo nõn nà của Lam Ngữ Yên.
Hơi thở của đôi nam nữ gấp gáp đứt quãng cùng với hơi nóng tỏa ra liên tục khiến cho bầu không khí đậm màu ám muội.
Bàn tay to lớn của hắn lần mò đi xuống phía dưới nơi tư mật của cô mà thăm dò.
“Lấy…lấy ra đi mà…hức…”
Lam Ngữ Yên khóc nấc lên từng hồi, cô giương đôi mắt xinh đẹp cầu xin hắn.

Thế nhưng, khuôn mặt của Mặc Yến Đình vẫn lạnh lùng cực độ, trong đáy mắt hắn lan tràn dục vọng.
“Làm sao?”
“Không thích à, hừm, đây là hình phạt tôi đặc biệt dành cho em!” Mặc Yến Đình thấp giọng nói bên tai cô, giọng nói bởi vì dục vọng lấn át mà trở nên khàn đục.
Bỗng hắn rút tay ra, động thân mạnh một cái…
Khi vật kiêu hãnh với kích thước không hề nhỏ của người đàn ông đột ngột đâm sâu vào, Lam Ngữ Yên vẫn chưa kịp thích ứng, cô đau đớn đến nỗi thiếu chút nữa ngất đi, mồ hôi đã lấm tấm trên trán, đôi môi cô tái nhợt vô cùng…
Mặc Yến Đình bỗng dừng lại, không khó để hắn có thể cảm nhận được dị vật ngăn cản bên trong.


Mùi máu tươi dần tản ra trong không khí...
“Mẹ kiếp!”
Hắn hơi nhíu mày, ánh mắt thâm sâu mà nhìn người con gái dưới thân đang đau đớn, thống khổ.
“Em là lần đầu?”
“Hức..hức...đau…” Đôi mắt Lam Ngữ Yên lúc này như phủ một màn sương dày, mồ hôi cùng nước mắt thi nhau chảy xuống không ngừng.

Thân mình trắng như sứ, suối tóc dài tựa như tấm rèm đen, mơ hồ tỏa ra một tầng ánh sáng tím, tựa như ảo mộng.
“Xin anh…dừng lại đi…” Giọng nói cô yếu ớt phát ra, hơi thở gấp gáp lên xuống vì sự đụng chạm của hắn.
Tuy nhiên, Mặc Yến Đình lại cố ý phớt lờ từng lời cầu xin của cô, cánh tay rắn chắc của hắn mạnh mẽ mà nắm lấy hông cô.
Rất nhanh, hắn lần thứ hai dùng sức đâm thật sâu vào…
“Đừng…” Người con gái dưới thân hắn lại vì cơn đau chưa nguôi đi mà hét lên chói tai.

Tiếng hét sợ hãi của cô vang vọng khắp căn phòng rộng lớn, xé toạc màn đêm mùa hè…
Thân mình tươi trẻ của Lam Ngữ Yên tản ra hương thơm thuần khiết kích thích từng dây thần kinh Mặc Yến Đình.
Hắn nhếch khóe môi lạnh lùng lên, ánh mắt càng thâm trầm, động tác điên cuồng không có chút tình cảm thương tiếc nào!

Mỗi một sự va chạm cường bạo của người đàn ông ngang tàng trước mắt, Lam Ngữ Yên chỉ cảm thấy sinh mệnh mình như đang dần bị ăn mòn đi từng chút...
Trong căn phòng hoàng gia rộng lớn, không khí phảng phất mùi vị dục vọng nồng đậm.
Thân thể mảnh khảnh bị sức mạnh to lớn xuyên qua cùng từng đợt va chạm cuồng dã dần trở nên vô lực.

Bên trong người con gái đang nằm dưới thân vô cùng mềm mại khiến cho hắn càng tăng thêm thú tính.
Đôi mắt xinh đẹp biết nói của người con gái chỉ còn lại vẻ thê lương, sắc mặt trắng bệch như mảnh tro tàn, cũng chỉ còn hy vọng cho thời gian nhanh chóng trôi qua.
Không biết đã qua bao lâu, nhưng mỗi lần Lam Ngữ Yên mở mắt đều nhìn thấy Mặc Yến Đình đang thô bạo mà thâm nhập vào bên trong cô, phía dưới cũng đau rát đến khó chịu.
Hết lần này lại đến lần khác, hắn tham lam mà hung hăng ra vào…
Đêm dài, mùi dục vọng tựa như ma quỷ cũng không kiêng dè gì mà lan ra.
Lam Ngữ Yên như món đồ chơi mặc cho hắn đùa bỡn thỏa thích.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận