(*) Đặt lễ vật sính lễ để cưới hỏiTôi bất đắc dĩ mà ký tên, mới vừa rồi tôi rõ ràng đã nhìn thấy ấn đường của Diệp Thanh Sơn xẹt qua một vệt khí đen, đây là điềm xấu, đại hung.Tôi không thể nói, không phải tôi có suy nghĩ xấu xa, thật sự là không thể phá vỡ quy tắc của ông nội.Ngay sau đó, cha con nhà họ Diệp liền rời đi, trước khi đi Diệp Hồng Ngư còn để lại liên hệ phương thức cho tôi, bảo tôi ngày nào đó có thời gian thì đi tìm cô ấy chơi, cô ấy nói muốn mang tôi đi trải nghiệm cuộc sống.Tôi lặng lẽ đi theo, cho tới khi xe của bọn họ chạy ra khỏi làng, tôi nhìn thấy con chồn hương lông vàng ước chừng khoảng một gang bàn chân đột nhiên chui vào gầm xe.#đọc truyện ở .com để ủng hộ dịch giả và cập nhật chương sớm nhấtNó ghé vào nằm dưới gầm xe, hai con mắt tròn xoe quỷ dị nhìn chằm chằm về phía tôi.Đây không phải là một con chồn da lông bình thường, mà là Hoàng Đại Tiên chân chính phát ra ánh sáng xanh.Thấy một màn như vậy, tôi thầm nói không tốt, hồ hoàng bạch liễu hôi, sợ là nhà họ Diệp sẽ xảy ra chuyện lớn.Hồ hoàng bạch liễu hôi, là ngũ thường tiên của vùng nông thôn, lần lượt là chỉ hồ tiên ( hồ ly ), hoàng tiên ( chồn ), bạch tiên ( con nhím ), liễu tiên ( rắn ), hôi tiên ( chuột ).Trong đó lấy hoàng tiên là quỷ quyệt nhất, một khi bị thứ này lây dính, đừng nói là trả thù, cho dù là báo ân, thì cũng thường làm loạn gia đình người ta tới gà chó không yên.Tôi thầm đổ mồ hôi cho nhà họ Diệp cùng Diệp Hồng Ngư, tuy rằng hôm nay cô ấy đã muốn từ hôn với tôi.Nhưng cô ấy cũng không hề khiến tôi cảm thấy chán ghét, cô ấy chỉ là một cô gái đơn thuần, cũng đơn thuần cảm thấy tôi không hợp với bản thân, cũng chưa hề nói ra lời gì làm tổn thương tự tôn của tôi.Nhưng tôi thương mà không giúp gì được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi.Một mình trở lại phòng, tâm trạng của tôi vô cùng áp lực, cảm giác sắp thở không nổi nữa, nghẹn đến phát hoảng.Niềm tin đã chống đỡ tôi suốt mười năm, cứ như vậy mà sụp đổ, trong lúc nhất thời tôi thật sự chưa thể chấp nhận nổi.Cuối cùng tôi cầm lấy một đồng xu và đi đến trước mộ ông nội, tôi quyết định ở bói cho mình một quẻ trước mặt ông tôi.Trước kia tôi chưa từng thử ra quẻ cho bản thân, cho nên lần này sử dụng cách xem quẻ truyền thống nhất là trong Dịch Kinh 64 quẻ, đối với người mới như tôi mà nói, đơn giản nhất thật ra cũng là chuẩn nhất.#đọc truyện ở .com để ủng hộ dịch giả và cập nhật chương sớm nhấtCây lặng gió ngừng, tôi trực tiếp tung đồng xu lên quẻ.Khi tôi nhìn thấy quẻ tượng của quẻ chính, cả người đều phát ngốc, thậm chí từng hoài nghi đây có thật sự là quẻ tượng của bản thân hay không.Đây là một quẻ hạ hạ, về quẻ phụ, lại là quẻ đại hung.Quẻ tượng có nói rằng, lôi trạch chi muội (*).
Kết hôn thiên phùng trạch thượng lôi, sự mâu thuẫn giống như nước với lửa.
Tiền đồ hung hiểm không có lợi lộc, vì vậy cần dừng lại đừng chần chờ.(*)Quẻ Lôi Trạch Quy Muội, còn gọi là quẻ Quy Muội (歸妹), là quẻ thứ 54 trong Kinh Dịch.
Thật khó để đạt được những gì bạn muốn, và không có gì được thực hiện nếu không có nỗ lực.
công việc đảo lộn, mưu tính kế hoạch không nên đặt nhiều tâm huyết, tình yêu cũng không có kết quả gì tốt đẹp,…..Xét riêng từng quẻ tượng thì quả thật có trùng khớp với cảnh tượng của tôi, nhưng về quẻ quy muội là chấn thượng đoái hạ, nữ theo nam, nhiều nữ theo đuổi nam, không quá phù hợp với tình huống của tôi.Tôi cũng không bị quẻ tượng dọa sợ, tiếp tục giải quẻ, bởi vì này quẻ chính còn ẩn chứa hai quẻ nữa.Quẻ thứ nhất là lôi thuỷ phân, chấn thượng khảm hạ, đây là quẻ trung thượng.
Ý bảo tôi sẽ không ngừng đấu tranh với cuộc hôn nhân trước đó, đi về phía tây nam, sẽ bảo đảm thái bình, phát hiện sự đổi mới.Quẻ còn lại là quẻ thủy trạch tiết, lại là một quẻ thượng thượng, không có gì kiêng kỵ, lại có ý sẽ được chém tướng phong thần.
Nhưng từ quẻ tượng nhìn ra, tôi cần phải có lòng tin thì mới công thành danh toại tiền đồ rộng mở.
Ý bảo tôi không được quên niềm tin ban đầu, làm đến nơi đến chốn, chủ động đi hóa giải nguy cơ.Nhìn quẻ tượng quỷ quyệt khó lường thế này, không hiểu sao tôi lại bật cười, trong lòng tôi đã có quyết định.Đối với bất kỳ người thầy phong thủy nào xem được cái này, đều sẽ thay đổi theo quẻ thứ nhất, đi về phía Tây Nam, đảm bảo bình an, cả đời vô ưu.Nhưng tôi càng muốn đi theo hướng quẻ thứ hai, không phải vì sẽ được chém tướng phong thần.
Mà là vì không muốn khiến ông tôi thất vọng, ông đã sắp xếp tương lai cho tôi! Nếu như nó còn trốn tránh, vậy thì tôi sẽ tự đòi về!Tôi trịnh trọng cúi lạy, dập đầu với ông ba cái, sau đó về thẳng nhà, chuẩn bị thu dọn hành lý, tôi sẽ đi thành phố Tây Giang, tìm Diệp Hồng Ngư.Mới vừa thu dọn xong pháp khí, và quần áo, mẹ tôi đột nhiên hưng phấn mà chạy tới.“Hoàng Bì, con đang làm gì thế? Thu thập dọn đồ đạc làm gì, sẽ không phải muốn bỏ nhà ra đi đấy chứ?” Mẹ tôi mở miệng gào to.Tôi vừa muốn giải thích với mẹ, bà lại đột nhiên hưng phấn mà nói với tôi: “Con nhìn lại dáng vẻ không có tiền đồ của mình đi, chỉ là bị một cô gái người thành phố từ hôn thôi mà phải bỏ nhà ra đi ư? Không phải có một câu nói thế này à, là phúc không phải họa, là họa tránh chẳng qua ư,.
Hoàng Bì, con mau nhìn xem là ai tới này.”Không nghĩ tới mẹ tôi còn lấy ra được hai câu văn thơ như vậy, tôi không nhịn được mà bật cười, nghĩ rằng chắc bà đã nghe được từ miệng ông nội tôi hai câu kia.Tôi cũng tò mò nhìn về phía nhà chính, phát hiện trong phòng có một thiếu nữ đang đứng đó.Một thân quần áo lụa là, vừa thấy đã biết chính là con gái gia đình giàu có, vẫn có khí chất dân quê, không phải dạng người có xinh đẹp khí chất thời thượng như Diệp Hồng Ngư.Tôi biết cô gái này, cô ấy là Tống Diệu Diệu, là con gái của một nhà giàu có ở thông kế bên.Cha của cô ấy là một thầy thuốc đông y, của cải chất đống, là người có tiếng tăm phú quý từ làng trên xóm dưới đều biết..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...