Ma Thần Tử Tinh

Dịch thuật: simple

Tử Tinh vận công tới cực hạn của hắn,đấu khí màu tím đều được đưa vào bên trong kiếm, hắn cắn răng chịu đựng, toàn bộ sức mạnh như cuồng long bay về phía bộc bố, không có gì xảy ra, tất cả sức mạnh của hắn đều tan biến như muối bỏ bể, bộc bố vẫn đang chảy bình thường, Tử Tinh ngồi xuống thở dốc…

Vừa rồi xuất ra 1 kiếm toàn lực , tại sao bộc bố không phát sinh chuyện gì, 1 chiêu đó ngay cả cha cũng không dám trực diện ngạnh tiếp, tại sao lại không làm suy chuyển được bộc bố, quái lạ. hắn si ngốc nhìn Kiếm Thần hy vọng hắn có thể cho mình câu trả lời.

Kiếm Thần gật đầu nói” Ngươi quả thật rất mạnh, tuổi trẻ mà mạnh như vậy quả thật rất hiếm có a, tuy nhiên vẫn còn cách rất xa mục tiêu trở thành cao thủ đệ nhất của ngươi. Ngươi nhất định đang tự hỏi tại sao dưới 1 kiếm toàn lực của ngươi bộc bố ngay cả 1 chút suy chuyển cũng không có, xem ra ngươi vẫn vẫn không nắm được cách sử dụng sức mạnh a”

Nói đến đây Kiếm Thần cố ý dừng lại cho Tử Tinh có thời gian suy ngẫm, chứng kiến Tử Tinh đang mơ mơ hồ hồ gật đầu, lại nói “ Kỳ thật sử dụng sức mạnh để đánh thắng không phải muốn là được, không phải ngươi không đủ mạnh mà là ngươi còn thiếu thời gian tu luyện làm ngươi không thể hiểu được cách sử dụng khí, đương nhiên tu luyện của ngươi vẫn còn chưa đủ, cho nên nếu muốn trở thành cường giả ngươi phải theo ta tu luyện biết không?”

Tử Tinh đứng lên mỉm cười nói” Lão đầu ngươi quả không hổ danh Kiếm Thần,ta không nhất thiết phải theo ngươi tu luyện, ngươi chính là mục tiêu của ta trong tương lai, chờ ta mạnh lên sẽ cùng ngươi quyết đấu, ngươi không sợ ta sau này sẽ đánh bại ngươi sao? Như vậy đối với ngươi vô cùng bất lợi nha, hắc hắc…”

Kiếm Thần cười nói “ Tốt, rất cuồng ngạo, ta càng ngày càng thích tên tiểu tử ngươi, ngay cả sư phụ ngươi cũng muốn đánh bại sao? Nếu ngươi có thể đánh bại ta,ta như thế nào lại không cao hứng chứ,dạy được đệ tử giỏi hơn mình ta cao hứng còn không kịp, như vậy chẳng phải “danh sư xuất cao đồ” sao haha...hahha. Bất quá nói đi thì cũng phải nói lại,ta chỉ sợ ngươi không cách nào đánh bại ta a,hehe,ta chính là thiên hạ đệ nhất cao thủ của đại lục àh”

Tử Tinh hiểu được lão đầu này rất sảng khoái,là loại người giống mình rồi, hắn vui vẻ nói “ Lão đầu ngươi cứ chờ xem đi,ta sẽ nổ lực hết mình để trở thành đại lục đệ nhất nhân, ngọc thụ lâm phong là đại suất ca- đệ nhất Kiếm Thần của đại lục hehe..., lúc đó đánh bại ngươi không quá khó khăn rồi . Lão đầu ngươi là đệ nhất đại lục à, ta không công nhận thì sao, rất nhanh ta sẽ vượt qua ngươi, ngươi không cần phải ra oai với ta, thiên hạ đệ nhất nhân chính là lão tử ta hehe…”

Kiếm Thần cười nói” Thật không, ta phi thường chờ mong nó xảy ra à, tiểu tử làm người phải biết nhìn nhận sự thật chứ, không nên quá yêu mến mình như vậy, ngươi biết ngươi giờ đang rất bỉ ổi không? Ta có thể thông cảm được cho ngươi, chính ta cũng rất khâm phục mình a, quả thật không ngờ ngươi so với ta còn bỉ ổi hơn, thật sự làm người ta bội phục àh, ngươi biết viết chữ “ SỬU” như thế nào không? Phiền toái tiểu tử, ngươi làm ơn đi soi gương đi, không nên tự giát vàng lên mặt mình như vậy nha haha...”


Tử Tinh nhăn nhó, đỏ bừng mặt nói” Lão đầu vô sỉ, ngươi ghen ghét ta nên mới nói như vậy, con gái thích ta phải tính thành hàng dài. Ta chính là thần tượng trong mắt các thiếu nữ nha, lão đầu ngươi dám làm ta khó chịu ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của ta, lão đầu ta van ngươi a, đừng mang bộ mặt quỷ khốc của ngươi đi dọa người nha…”

“ Ngươi có biết bộ dạng của ngươi ngay cả quỷ cũng phải bỏ chạy không? Ngươi không cần phải chê bai người khác để nâng cao mình lên như vậy chứ? Ta tặng lão đầu tử ngươi 3 chữ “ ngươi thái sửu”. nói xong bất giác hiểu được những gì minh vừa nói, phải cố gắng lắm hắn mới không bật cười.

Kiếm Thần nghe xong, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nói “ Tiểu tử ngươi chẳng lẻ không biết nói như vậy hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào ư? ngày xưa cũng có người nói ta như vậy, ngươi có đoán được kết cục của hắn như thế nào không?”

-Không biết!

-Tên đó cũng không bị gì, bất quá chỉ bị ta 1 đao chém chết, sau đó chặt thành 8 khúc, lột da mặt hắn ra khắc lên 3 chữ “ ta đáng chết”, tiếp tục dùng đao khắc lên xương mặt hắn một số tác phẩm điêu khắc như “ Đầu heo” “ Răng chó”. Tiểu tử chẳng lẻ ngươi cũng muốn bị như hắn ư?

Tử Tinh làm bộ dạng rất sợ hãi nói “ Ta sợ, dĩ nhiên là sợ rồi, sư phụ người đừng dọa đồ nhi như vậy nha, con từ nhỏ đã rất nhát gan đó, sư phụ người chẳng lẽ nói dối cũng không đỏ mặt chút nào sao? Con quả thật rất bội phục người, đúng là công phu da trâu rồi, quả thật làm đệ tử được mở rộng tầm mắt nha hehe...”

Nghe xong Kiếm Thần gương mặt già nua cũng phải ửng hồng một chút, xấu hổ cười nói “ tiểu tử,ngươi chẳng lẽ không tôn trọng lão nhân gia hay sao? Tốt xấu gì ta cũng là sư phụ ngươi nha, vậy mà ngươi 1 điểm cũng không nhường nhịn, ngươi chẳng lẻ không biết ta tại đại lục uy danh lừng lẫy, chỉ cần ta thong báo chiêu mộ đệ tử, ngươi có biết bao nhiêu người cầu mong ta thu nhận hay không? Tiểu tử ngươi quả thật quá đáng mà”

“Vậy ngươi tại sao lại không thu nhận đi,ngươi tốt nhất nên nhận toàn đại lục làm đệ tử, như vậy Kiếm Thần sẽ rất đông nha, lúc đó đại lục sẽ đạt được trình độ mới mạnh hơn bây giờ rất nhiều a”. Tử Tinh nói chuyện có chút trêu chọc Kiếm Thần.


Nghe xong Kiếm Thần thở dài nói “ hừ. cho dù thu nhận tòan bộ đại lục làm đệ tử có ích gì chứ, ngươi nghĩ đạt tới Kiếm Thần đơn giản lắm àh, nếu không phải vô cùng thông minh lại phải nổ lực luyện tập từ nhỏ, phải có năng lực thật sự mới đạt đựơc cảnh giới này, người như vậy quả thật rất khó tìm. Bất quá không nghĩ tới bây giờ ta lại thu nhận ngươi, ngươi quả thật rất thông minh lại rất ma mãnh”

Tử Tinh xoay 1 vòng như đang trên sàn catwatch, thiếu chút nữa Kiếm Thần đã tặng hắn 1 nhát, biến hắn thành 2 phần, lão già này ghét nhất là loại người được khen 1 câu là tự cao tự đại, vả lại Kiếm Thần rất tự hào danh vọng mình đạt được, Tử Tinh tên tiểu hỗn đản này lại dám chê bai hắn, hắn biết để mặt mũi vào đâu chứ, hừ, cho nên xém chút nữa là độc giả không được chứng kiến Ma thần Tử Tinh tung hoàng giang hồ rồi. Mô Phật, hên thế!

Tử Tinh làm bộ không nhìn thấy Kiếm Thần đang rất khó coi, vẫn tự khen mình như trước “ lão đầu, ngươi xem như rất vinh dự nha, được làm sư phụ siêu cấp thiên tài như ta quả thật rất tiện nghi cho ngươi rồi, ngươi phải đem hết thực lực của ngươi truyền dạy cho ta,để ta sau này trở thành đệ nhất cao thủ, lúc đó ngươi cũng được thơm lây mà, ngươi hiểu không?”

Tử Tinh nhìn lại đã không thấy Kiếm Thần ở đó, nhìn xuống thì thấy Kiếm Thần đang lăn lộn trên đất, miệng sùi bọt mép trắng xóa, hơi giống bị trúng phong nha, Tử Tinh làm như đang rất cảm khái “ Ai ,đẹp trai cũng là tội sao? quả thật đã làm lão đầu ganh tỵ tới sùi bọt mép rồi”

Lão đầu tử tỉnh lại lúc hoàng hôn,thấy Tử Tinh đang ngẩn người nhìn bộc bố nói :” tốt,ngày mai ta sẽ chỉ ngươi cách đánh lên bộc bố này, hôm nay chỉ cho ngươi thấy thế nào là sức mạnh thôi, ngày mai mới chính thức dạy dỗ ngươi, thời gian cũng không còn sớm , ngươi đi về đi, kẻo người nhà lại lo lắng”

Tử Tinh nghe lão đầu tử nói liền bảo “ lão đầu tử, ta cũng hơi đói bụng rồi, ngươi mau đưa ta trở về đi,ngày mai buổi sang ta trở lại tu luyện với ngươi”

Lão đầu cười hắc hắc trả lời “ cái gì tiểu tử, ta có nói muốn đưa ngươi về không, ngươi tại sao chưa lo về đi, ta không đưa ngươi về đâu nha, tự mình trở về đi. Nếu ta còn đưa ngươi về, ngươi còn có mặt mũi tại đại lục không, chẳng lẽ ngươi không có khả năng tự về sao? “

Tử Tinh gào lên” cái gì, lão đầu, ngươi mang ta đến đây mà lại không đưa ta về sao? không phải chứ, ông nội, sư phụ người đừng làm như vậy chứ, ta quên đường về rồi lại đang rất đói ta sao có thể sang suốt mà tìm ra đường được chứ”. Nói xong nhìn lão đầu trước mắt, ra vẻ quân tử báo thù mười năm chưa muộn, dù sao sau này cơ hội báo thù cũng còn rất nhiều!


Lão đầu dĩ nhiên hiểu được tên nhóc này đang nghĩ gì nói” Ta không ép ngươi đến đây, chính ngươi muốn ta làm vậy nha, ta không có bắt ngươi mà chính là ngươi tự ý theo ta àh. Ai! Mặt trời sắp xuống núi rồi, ngay cả đường về nhà cũng không nhớ, ngươi sao có thể theo ta tu luyện đây chứ, thanh niên thời nay quả thật rất bạc nhược mà!”

Tử Tinh trừng mắt nhìn Kiếm Thần nói” lão đầu tử, ngươi quả rất độc ác đó”

Hắn thầm nghĩ” lão đầu, sẽ có 1 ngày ta cho ngươi nếm thử hương vị bị người ta đùa bỡn này, ta so với lão còn lưu manh hơn đó”

Tử Tinh vội đứng lên chạy ra đường, Kiếm Thần phía sau cười to ,vẻ mặt hết sức đắc ý, nói:” Tiểu tử, nhà ngươi ở phía Đông nha, ngươi không nên chạy lung tung như vậy,việc này ta không có liên quan àh, haha...”

Tử Tinh không them chú ý đến Kiếm Thần, cởi giày cầm tay chạy như bay về phía đông, vừa chạy vừa mắng” Mẹ kiếp, lão đầu tử, ta không quên chuyện này đâu, thù này không trả không phải là lưu manh rồi, sẽ có 1 ngày, ta sẽ cho ngươi nếm thử thủ đoạn của ta hehe...” Tử Tinh vốn dĩ tốc độ đã rất kinh khủng, cỡi giày ra thì có thể ngang với tốc độ phi hành của lão đẩu tử nha.

Tai cửa nhà Tử Tinh, Nhu Nhi đang lo lắng nói” Sao giờ này Tử Tinh caca vẫn chưa về? không biết có chuyện gì xảy ra không nữa? Có khi nào lão đầu biến thái đó đem huynh ấy giết đi rồi không?”

Nhu Nhi đi qua lại liên tục, vẻ mặt vô cùng lo lắng,lão đầu biến thái kia có gì mà không dám làm chứ, trong lòng đang rất lo lắng cho Tử Tinh.

Lam Lam đi tới mỉm cười an ủi “ Nha đầu, đừng quá lo lắng, có Kiếm Thánh chỉ dạy là phúc khí của Tử Tinh, bao nhiêu người cầu mà chẳng được, nó không có việc gì đâu,có nha đầu thiện lương như ngươi lo lắng Tử Tinh như thế nào lại xảy ra chuyện chứ ” Câu cuối có vẻ trêu Nhu Nhi, để xem tiểu nữa này phản ứng thế nào đây?

Nhu Nhi le lưỡi ra vẻ thẹn thùng nói” Sư phụ đáng ghét quá, ngay cả Nhu Nhi cũng đem ra đùa giỡn, không thèm nói với người nữa” nói xong chạy qua một bên ngồi xuống, Khải Liệt đoàn trưởng cùng Cổ phong đều cười, ngay cả quản gia và các thị nữ đều không ngoại lệ. Nhu Nhi thẹn tới nỗi muốn tìm 1 khe nứt nào để trốn vào^^!


Ngay lúc Nhu Nhi đang xấu hổ thì có 1 âm thanh làm cho nàng thoát khỏi cảnh khó xử đó, Tử Tinh ve mặt uể oải, bước thấp bước cao đang chậm rãi đi đến, chứng kiến tình lang của mình trở thành như vậy liền dìu Tử Tinh lại ghế ngồi .

Tử Tinh trên người bụi đất bám đầy, nàng liền lau sạch mặt cho hắn, tức giận nói “ tử Tinh caca, người tai sao lại trở thành như vậy, người đầy bụi đất, vẻ mặt mệt mỏi chẳng còn chút sinh khí, chẳng lẽ lão đầu kia hành hạ huynh ra nông nổi này sao?”

Tử Tinh đỏ mặt lắc đầu mỉm cười, đối với hắn cảm giác này vô cùng thoải mái, đại mỹ nhân Nhu Nhi đang chăm sóc cho hắn, quả thật rất đáng hâm mộ nha, hơn nữa Nhu Nhi chính là công chúa cưng của Hoàng thượng, Tử Tinh hắn hẳn là đang rất thảo mãn a, ai lại có thể được hưởng loại đãi ngộ này đây!

Lam Lam và Cổ Phong cũng rất sửng sốt, đã lâ không thấy tên nhóc bày tỏ ra mệt nhọc như vậy. 2 người cũng không tới hỏi thăm hắn chỉ mỉm cười thầm khâm phục sự lợi hại của Kiếm Thần, xem ra Tử Tinh cũng phải chịu không ít khổ cực rồi.

Tên nhóc này nhất định không nói mình tại sao lại trở nên thê thảm nhu vậy, quả thật rất cứng đầu mà!

Tử Tinh nhẹ nhàng nắm tay Nhu Nhi ánh mắt thâm tình nói” cảm ơn muội, ta đã đỡ hơn nhiều rồi”

Nhu Nhi a lên một tiếng, mặt đỏ bừng đứng dậy, e thẹn nói “ muội … àh không huynh lại ăn cơm đi, mọi người đều đang chờ huynh đó”. Nói xong liền chạy ngay tới bàn ăn, dĩ nhiên trong lòng đang rất vui mừng,so với trúng vé số còn muốn vui hơn,hehe...!

Khải Liệt cũng đang cười, đã mấy năm rồi chưa thấy tên nhóc này thê thảm như vậy, liền kêu to” Tử Tinh lại ăn cơm nào, à đi tắm trước đi, nhìn ngươi toàn thân đều bụi đất, thê thảm thật ah” Nói đến đây Khải Liệt đoàn trưởng cũng không nhịn được haha cừơi to, quả thật hình dạng Tử Tinh lúc này rất buồn cười,hắn so với mặt đường cũng không khác nhau mấy, hỏi ai có thể nhịn được chứ.

Tức thì mọi người đều bị hình dạng Tử Tinh làm cho bật cười, hắn trong lòng đang chửi thầm :” Mẹ kiếp, lão đầu, ngươi hại ta thê thảm như vậy, ta nhất định sẽ báo thù, ngươi cứ đợi đấy…” Hắn đem bực bội , bất mãn trong lòng phát tiết ra ngoài, hung hăng tiêu diệt thức ăn trên bàn. (đói quá không ăn như vậy cũng là àh )

Mục tiêu còn chưa hoàn thành hắn dĩ nhiên còn muốn tiếp tục cố gắng phấn đấu rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui