[longfic] Vương Tình

Chap 28

"Appa mau đến đây đi, mẹ bị kẻ xấu ức hiếp... con không làm gì được hết... huhuhu"

Lời nói nức nở của Soo Jung cứ văng vẳng bên tai Jessica làm cho ruột gan cô rối bời cuộn trào cả lên, máu nóng sôi sục không thể phát tiết ra bên ngoài được, chỉ biết đạp mạnh chân ga tăng tốc tối đa để chạy đến chỗ hai mẹ con họ. Trong lòng cứ giày xé với nỗi bất an không nguôi nghỉ.

"Yul à, làm ơn hãy chờ em!"

.

.

.

Cơn thác loạn đã trôi qua được một lúc, hai cơ thể nằm bất động trên giường không buồn cử động. Tiffany là người chủ động dứt khỏi tình trạng này trước tiên, nhìn cơ thể còn nguyên những dấu bầm tím nổi trên da thịt non nớt, lòng cô khẽ nhói đau, nhưng không vì vậy mà Tiffany cho phép bản thân thể hiện nỗi ưu thương hay ân hận trước việc mình đã làm với người phụ nữ này. Bước xuống giường cài lại cúc áo đầu bị bung ra trong quá trình giằng co ban nãy, Tiffany hướng mắt nhìn lại cơ thể không một mảnh vải che thân của Yuri, đáy mắt xuất hiện tia bức bối, cô kéo luôn tấm chăn dày phủ lên người Yuri, lạnh nhạt nói: "Chuyện này chưa kết thúc được đâu, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại nhau thôi."

Bóng lưng hờ hững rời đi cũng là lúc giọt nước mắt trong suốt một lần nữa lăn dài xuống má, Yuri mím chặt môi dưới đến tứa máu, cơ thể không ngừng run lên không phải vì đau đớn mà vì tủi nhục và ghê tởm. Yuri không ngờ rằng, mối tình đẹp nhất của mình 6 năm trước lại trở thành bi kịch cho 6 năm sau, cảm giác uất nghẹn và tủi thân lấp đầy qua từng hơi thở nặng nề, xộc lên cánh mũi đỏ ửng đau nhức, Yuri tức tưởi bật khóc, cả người co rúc lại giấu trong tấm chăn dày trắng tinh.

"Tôi đã làm sai điều gì..."

"Hức hức..."

"Umma... huhuhu huhuhu"-lúc Tiffany vừa mở cửa phòng đã nhìn thấy Soo Jung đứng ngoài cửa, đôi mắt đỏ lựng nhìn cô chăm chăm làm Tiffany có chút sững sốt, chỉ một đứa trẻ lên 5 thôi mà đã có một đôi mắt đáng sợ như vậy, điểm này không lẫn vào đâu được, con bé đúng là con gái của Jessica rồi.


Bé con xô mạnh người Tiffany đẩy ra, bởi vì chỉ là một đứa trẻ nên cho dù dùng toàn bộ sức lực của mình Soo Jung cũng chỉ có thể đẩy được Tiffany qua một bên, bé con chạy nhanh vào phòng khóa trái luôn cửa lại, bấy giờ mới nghe được tiếng khóc nghẹn ngào của Yuri, lòng nó lại nỗi lên trận sợ hãi, bật khóc theo.

"Umma ơi, mẹ đừng khóc nữa... huhuhu..."

Yuri nhắm chặt mắt lại cảm nhận bàn tay bé xíu áp lên má mình cố lau đi những giọt nước mắt đang tuôn xối xả trên mặt cô, nhưng vẫn không thể ngăn được cơn xúc động vô tận này lại được. Không chỉ một, Yuri đã bị vũ nhục đến tận hai lần, còn là hai người yêu cô sâu đậm. Đó là cách bọn họ thể hiện tình cảm với người mình yêu hay sao? Càng nghĩ, tim của Yuri càng nhói đau, thiết nghĩ cô có thật sự là tình yêu của họ hay chỉ là thứ mà cả hai muốn đoạt được bằng mọi giá.

Hai đôi mắt sắc lạnh chạm vào nhau lóe lên tia lửa như muốn thiêu đốt người trước mặt. Tiffany khẽ nhếch môi nhìn lại khuôn mặt có hóa thành tro cô cũng không bao giờ quên được.

Đối diện, Jessica sau một thoáng ngỡ ngàng khi nhìn thấy Tiffany từ trong ngôi biệt thự bước ra, trong lòng nổi lên trận phẫn nộ khi nhớ tới cú điện thoại của Soo Jung vừa rồi, lẽ nào...

Bàn tay nắm chặt vào nhau hiện rõ những đường gân đỏ, đáy mắt nâu sẫm hằn lên tia máu trừng trừng nhìn vẻ mặt điềm nhiên của Tiffany đang mỉm cười khiêu khích, phải rất cố gắng Jessica mới không nhào tới mà tặng cho cô ấy một cú đấm vào mặt.

"Đã lâu rồi không gặp!"

"Cậu về đây để làm gì?"

"Cậu biết mà."-Tiffany bước thêm một bước, để khuôn mặt của mình đến gần hơn khuôn mặt đang tối sầm lại của Jessica, ánh mắt lạnh lẽo xoáy thẳng vào ánh mắt rực lửa đối diện, lời nói thốt ra càng âm lãnh hơn: "Tôi trở về để lấy lại những thứ thuộc về tôi đã bị cậu đoạt lấy."

Đáy lòng đang nỗi lên sự hoảng sợ và bất an nhưng trên khuôn mặt vô cảm không hề biểu hiện ra, Jessica dùng giọng điệu bức người của Tiffany đáp trả lại: "Cậu có cái khả năng đó hay sao?"

Tiffany không kém cạnh, tiếp tục màn cân não giữa họ: "Cuộc đời đâu ai đoán trước được điều gì, hơn nữa cuộc đời sẽ thay đổi khi ta biết thay đổi mà."


Tiffany đưa tay vỗ nhẹ lên vai Jessica nhưng cô ấy đã nhanh hơn tránh đi, khóe môi như cũ cong lên nụ cười nhạt, Tiffany tự động cho tay lại vào túi quần của mình: "Đã gặp nhau rồi, chào hỏi cũng xong rồi, có phải cậu nên vào xem vợ của mình hay không? Tôi không nhỏ nhen như cậu đâu, tôi cho phép hai người được gặp nhau đó, cho đến khi cảm thấy cần thiết, tôi sẽ tìm đến Yul tiếp tục."

"Cậu..."-Jessica ngỡ ngàng ném cho đứa bạn của mình cái nhìn khinh khi, ngay cả Jessica cũng không nhìn ra được đây là một Tiffany lương thiện và dịu dàng của trước đây. Cô ấy xem Yuri như một món đồ chơi?

"Tôi còn việc bận, khi nào có dịp, chúng ta sẽ trò chuyện lâu hơn."-không để Jessica kịp mở lời, Tiffany đã kết thúc cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, chủ động rời đi trước.

Khi Tiffany lướt ngang qua người Jessica, cô đã buông ra câu nói cuối cùng: "Nếu năm xưa tôi có khả năng chiến thắng cậu thì bây giờ tôi cũng có thể đè chết cậu được đấy."

"Vậy sao?"-Tiffany cơ mặt chợt đông cứng trong một thoáng, sau đó cô điều chỉnh lại vẻ mặt lạnh lùng tiếp tục sải chân bỏ đi.

Jessica tạm gác đi cơn tức giận của mình, cô bước vội vào phòng tìm Yuri và Soo Jung, nhưng đến khi đứng trước cửa, nghe tiếng khóc bên trong truyền ra, Jessica đứng chết lặng ở đó, không còn ý định gặp họ nữa, cô đã đến trễ một bước rồi.

"Tiffany Hwang! Tôi và cậu định trước không thể tồn tại cùng nhau được rồi."

.

.

.

Đôi mắt vô hồn nhìn vào điểm vô định trên trần nhà, Yuri đã suy nghĩ rất nhiều về những lời nói và thái độ tức giận của Tiffany sau hai lần gặp mình. Đau, trái tim của cô đã chết đi một lần, hiện tại không ngờ còn có thể chết thêm một lần nữa. Thất vọng, tình yêu đầu là mối tình đẹp nhất của người con gái, ấn tượng và những ký ức còn lưu lại trong tâm trí của Yuri không bao giờ bị xóa đi, chỉ là cô cất giữ ở một góc trong trái tim mình, thế nhưng việc làm hôm nay của người ấy cô càng không cách nào bôi xóa đi được.


Nhưng nếu trước kia cô không gục ngã, hiện tại Yuri càng phải vững vàng hơn nữa, những kẻ yếu đuối chỉ trở nên đáng thương và kết quả cuối cùng càng đáng thương hơn mà thôi. Bởi vì có thứ để bảo vệ, Yuri không thể cứ sống thờ ơ và nhẫn nhịn mãi được nữa.

Con ngươi âm u bỗng chốc trở nên đanh thép, Yuri lướt mắt nhìn đứa trẻ nhỏ đã ngủ thiếp đi trên cánh tay mình, khuôn mặt phiếm hồng vì trận khóc vừa rồi cùng cô, Yuri nhẹ nhàng rút tay ra khỏi bước xuống giường lấy một bộ quần áo khác trong tủ mặc vào.

Jessica vốn không hề rời mắt khỏi cánh cửa phòng, nghe tiếng mở cửa, đang ngồi trên ghế trong phòng khách liền bật dậy bước đến, nhìn thấy khuôn mặt xanh xao cùng đôi mắt sưng húp lên của Yuri, lòng cô lại cảm thấy xốn xan khó chịu, tự trách bản thân đã đến chậm một bước.

"Yul..."

Yuri không mấy bất ngờ khi nhìn thấy Jessica, lúc nãy khi an ủi mình, Soo Jung cũng đã nói qua appa của nó sẽ đến nhanh thôi, cho nên lúc mở cửa phòng Yuri đã chuẩn bị tinh thần từ sớm.

"Tôi không sao đâu, em đã ăn gì chưa, tôi sẽ nấu chút thức ăn cho cả nhà."

Thái độ bình thản của Yuri làm Jessica cảm giác bất an hơn, cô ấy làm ra vẻ như không có chuyện gì là đang cố gắng đè nén nỗi đau chôn chặt vào lòng, Yuri càng dửng dưng Jessica càng không thể bình tĩnh được.

"Yul à, tôi xin lỗi..."

"Thay vì nói những lời ấy, hãy ôm tôi một chút đi!"

Jessica ngay lập tức đưa tay ra kéo Yuri đi đến ghế ngồi cùng mình, sau đó đặt đầu Yuri tựa vào lồng ngực phập phồng những nhịp thở đều đặn của cô: "Tôi sẽ không để gia đình này đổ vỡ đâu."-Jessica chắc nịch lên tiếng, ánh mắt bi thương nhìn xuống mái đầu nâu vàng bên dưới, nước mắt không tự chủ đã tuôn khỏi khóe mi.

"Dù không nói gì thì chúng ta đều biết rõ không ai hạnh phúc hay dễ chịu được, cho nên đừng nói về nó nữa. Tôi không cố gắng chịu đựng gì nữa, chỉ đơn giản là lờ đi nó để sống tiếp thôi."

"..."-bất ngờ với câu nói của Yuri nhưng Jessica vẫn im lặng lắng nghe những lời nói chân thành của cô ấy.

"Nhưng tôi sẽ không nhu nhược trở thành con rối nữa, tình yêu cũng không phải thứ chỉ cần dùng sức mạnh và thủ đoạn có thể đổi lấy, đã đến lúc em phải nói hết mọi chuyện cho tôi nghe rồi, Sica."-tách khỏi hơi ấm thân thuộc, giọng nói trầm khàn thốt lên giữa không gian vắng lặng truyền vào tai người nghe một cảm giác hoang mang và kinh sợ.

Jessica nuốt khan, quan sát thật kỹ khuôn mặt vô cảm của Yuri, từ lúc kết hôn với nhau cô ấy chưa từng tò mò những chuyên của quá khứ nữa, sau khi gặp lại Tiffany thì Yuri lại muốn biết sự thật hay sao?


"Chị muốn biết điều gì chứ? Sẽ không thay đổi được chuyện gì đâu. Tiffany đã nói gì với chị rồi phải không?"

"Em không cần căng thẳng, Fany chẳng nói gì cả, điều duy nhất em ấy nhấn mạnh chỉ là muốn lấy lại những thứ đã bị cướp mất."-ngừng lại một chút, Yuri tiếp tục: "Nếu chỉ vì từ bỏ tình yêu không thể đáp trả mà biến một cô gái lương thiện trở nên oán hận như vậy, có chút không thỏa đáng."

"Chị bênh vực cậu ta sau những chuyện cậu ấy đã làm với chị sao?"-lời nói của Yuri khiến cho trái tim vốn đã nhạy cảm của Jessica kịch liệt biểu tình, cô bắt đầu cảm thấy tức giận, giọng nói cũng cáu kỉnh lên.

"Tôi không muốn biết nó thông qua Fany, bởi vì hơn ai hết, tôi là người muốn bảo vệ cái gia đình này, bảo vệ Soo Jung của tôi."

"..."

"Fany sẽ không dừng lại ở đây đâu, tôi cũng sẽ không quay về với em ấy, cho nên giữa chúng ta cần phải thành thật hơn từ bây giờ."

.

.

.

Bước vào ngôi nhà rộng lớn cô tịch không một chút tia sáng nào len lỏi, Tiffany đi đến tủ lấy ra một chai rượu và cái ly rồi ngả cả thân người lên chiếc ghế dài gần đó, theo thói quen nhấm nháp vị chát đắng của ly rượu vang vừa mới rót ra. Cảm giác mặn đắng từ trên mặt chảy xuống làn môi hơi hé mở, Tiffany từ một người vô hồn phút chốc biến thành kẻ điên loạn ném mạnh ly rượu lên tường nhà, sau đó cầm luôn chai rượu tu một ngụm lớn.

"Tại sao lại đau như vậy? Tại sao người sai là chị nhưng lòng tôi lại cảm giác sai trái thế này chứ? Tại sao..."

Trong cơn say chập chờn kéo về, Tiffany vô thức lẩm bẩm những lời lẽ cay đắng, ánh mắt thống khổ và đau thương chậm chạp đóng lại, vất vưởng nhờ men rượu để quên đi nỗi đau trong tim mình.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận