[longfic] Khách Sạn Ánh Trăng




Chap 18




"Chào Thần Chết Lee, tôi là Kwon Yuri, quản lý mới của khách sạn!"-Yuri rụt rè đưa tay ra định bắt nhưng đã bị lời nói của một người mới xuất hiện thốt khiến cô hoảng hốt thu nhanh tay về.

Jessica thư thả vừa đi vừa lên tiếng: "Người bình thường chạm vào thần chết sẽ chết đấy."

"Người của mình cũng bắt nạt, cô chẳng tốt lên được tí nào."-Lee Dong Wook ném cho Jessica ánh mắt hình viên đạn, anh vốn ít nói nhưng vì không muốn người mới có ác cảm về thần chết nên mới đính chính lại: "Đừng nghe cô ta nói bậy, nếu như chưa được sự cho phép của các thần hay người đó chưa tới số chết, tôi sẽ không làm hại họ đâu."

Yuri gật gù thở phào một cái, nhìn lại Jessica rất tỉnh sau khi vừa hù dọa mình, ngược lại còn cười với cô một cái, Yuri chẳng còn biết nói gì trở lại vấn đề chính: "Anh nói thần sao?"

"Đúng, là người cho cô cành hoa đó."

Khi Yuri quay đầu nhìn lại bà lão đó đã biến mất từ lúc nào, Yuri vẫn chưa kịp nói thêm lời nào mà. Thôi vậy, có thần chết ở đây cũng được: "Thần chết Lee, tôi muốn nhờ anh giúp một việc. Bạn của tôi đang bị một hồn ma đeo bám, còn có ý định muốn hại cô ấy."

Lee Dong Wook dường như đã đoán ra hồn ma này là ai: "Có phải là một cô gái trẻ có vết thương trên đầu và chân trái bị gãy đi khập khiểng không?"

"Đúng, anh biết cô ta sao?"


Jessica dù không muốn quan tâm nhưng nhìn cách Yuri hào hứng hỏi làm cô cũng tò mò theo, hóng tai nghe.

"Cô ta là một nữ ca sĩ trẻ bị tai nạn ô tô chết hơn hai tuần nay. Sinh thời cô ấy rất thích ganh đua với người trong ngành, có phải bạn cô là thần tượng hay không?"

Một điểm sáng trong đôi mắt xinh đẹp của Yuri, cô mỉm cười hơi bối rối đáp: "Nói là bạn cũng không phải lắm, là thần tượng của tôi thì đúng hơn. Nhưng là người bình thường tôi cũng không mong cô ấy có chuyện. Xin anh hãy giúp cho!"

Jessica khinh thường lầm bầm nhái theo bộ dạng của Yuri, có phần chán ghét ra mặt đâm chọt: "Giúp được việc này không chừng có bước tiến lớn trong quan hệ giữa hai người đó."

Thần chết Lee đưa bàn đút trong túi quần ra chỉ vào người Jessica, sắc mặt nghiêm túc nói: "Cô đó, việc này cô lo cũng được mà. Nếu từ đầu đã không lo còn xuất hiện ở đây làm gì rồi nói bóng gió chứ?"

Lời nói của thần chết làm Jessica chột dạ, ánh mắt theo quán tính nhìn khuôn mặt đang ngơ ngác của Yuri cũng đang nhìn mình thắc mắc, Jessica bực bội quay người bỏ đi: "Tôi buồn chán đi dạo quanh đây không được sao?"

Yuri khẽ cười nhìn dáng đi hơi khôi hài giống như trung sĩ của Jessica trông chiếc váy dài nữ tính của cô ấy, cô có cảm giác chủ tịch của mình đang ganh tỵ với Taeyeon thì phải.

"Giờ quản lý Kwon đưa tôi đến gặp hồn ma đó thôi!"

Lee Dong Wook vô tình vỗ nhẹ lên vai Yuri một cái, không nghĩ đến cô ấy lại hết hồn thụt lùi lại làm anh cũng một phen giựt mình theo. Cả hai không nói lời nào lấp lửng một hồi cũng đi khỏi đó tìm gặp hồn ma.

.

.

.

"Cục bột đó là thần tượng của cô à?"-Lee Dong Wook ngồi cùng Yuri trong một tiệm cà phê chờ Taeyeon đến, nhìn thấy cô nàng đang đi về phía họ, anh hất nhẹ cằm hỏi.

Yuri hắng giọng đáp: "Cậu ấy là Kim Taeyeon, anh đừng gọi cục bột này nọ nữa."

"Được rồi, lát nữa đừng nói gì lố quá. Tôi căn bản không phải pháp sư, cũng không biết mấy tên pháp sư sẽ làm gì để bắt hồn đâu."

"Vậy anh bắt hồn ma như thế nào?"-Yuri tò mò hỏi.

"Cứ thế mà bắt đi thôi, nếu cứng đầu quá tôi sẽ dùng đến biện pháp mạnh hơn."

Taeyeon cùng chị quản lý bước đến chỗ họ, sau khi chào hỏi qua, quản lý của Taeyeon mời họ lên xe rời đi để dễ nói chuyện hơn, nhưng khi vừa đến ô tô đang chờ sẵn ở ngoài, Lee Dong Wook đã đi mất.

"Ủa, pháp sư của cô đi đâu rồi?"-chị quản lý ngạc nhiên hỏi Yuri.

Vừa rồi Yuri cũng có nhìn thấy qua, khi hồn ma bám theo Taeyeon đến đây, thấy được thần chết đã bỏ chạy, sau đó anh cũng lập tức đuổi theo.


"Có thể bây giờ chưa chứng minh ngay được nhưng pháp sư có nói với tôi hồn ma thấy anh ấy sợ quá nên chạy đi rồi, pháp sư đang đuổi theo và thu phục. Nếu không có gì phát sinh, Taeyeon sẽ không còn gặp những rắc rối kỳ lạ nữa đâu."

Taeyeon đúng là từ đầu đã không mấy tin tưởng những chuyện này, nhưng nhìn cách Yuri nói cô lại thấy an tâm hơn: "Mong là vậy. Thôi chúng ta lên xe trước đi, tôi sợ mọi người nhìn thấy."

"Được!"

.

.

.

Jessica đang ngồi trên ghế rót chai rượu thứ ba ra ly uống cạn, trong đầu cứ không thôi nghĩ đến vẻ mặt hạnh phúc của họ Kwon khi giúp được cho cô ca sĩ thần tượng đó.

"Thật là, cảm xúc gì thế này? Rồi cô ấy cũng sẽ già và chết đi như 48 người trước đó thôi mà. Vẫn chỉ còn một mình mình với những hồn ma ngoài kia. Mặc kệ cô ta đi!"

.

.

.

Chị quản lý cảnh giác nhìn Yuri một lượt cố khai thác thông tin từ cô, nói gì thì nói Taeyeon ngoài việc hát ra chẳng hề biết gì, cũng không hay giao du với mọi người nên việc ngoại giao đều do cô chọn lọc. Lần này quen biết với một fan nói tình cờ khiến cho cô không khỏi ngờ vực trong lòng, vì thời gian qua đã xảy ra quá nhiều chuyện nên cô cũng không muốn đào bới thêm việc nữa, âm thầm quan sát và cảnh giác giúp Taeyeon thôi.

"Cô là quản lý trong khách sạn nào vậy?"

Yuri mỉm cười đáp, cô hiểu được sự quan tâm của chị quản lý nhưng công việc hiện tại của cô có hơi khó nói: "Tôi chỉ mới về nước không lâu, công việc mới hiện tại chỉ làm ở một khách sạn nhỏ thôi, không đáng nhắc tới đâu."

"Khách sạn của cậu tên gì vậy?"-Taeyeon chăm chú chờ đợi câu trả lời của cô gái ngồi bên cạnh.


"Là khách sạn Ánh Trăng. Nhưng chắc không liên quan đến lịch trình công việc của cậu đâu. Nó chỉ ở quy mô nhỏ thôi."

Taeyeon nhìn sang chị quản lý, cô trưng đôi mắt cún con tội nghiệp ra mỗi khi muốn xin chị ấy chuyện gì đó: "Chị! Hôm nay chị hủy lịch của em rồi, có thể cho em tự do một ngày luôn không?"

"Em muốn làm gì?"-quản lý hơi bất an hỏi lại.

"Đi chơi với cậu ấy, chẳng lẽ giờ đi về nhà, thế thì chán lắm."

"Nhưng em đi lung tung ngoài đường chị sẽ mệt lắm có biết không?"

"Em sẽ cải trang mà, không ai nhận ra em đâu, chị yên tâm đi!"

Yuri nhìn nét hứng khởi trên khuôn mặt Taeyeon có phần hơi bất ngờ, cô ấy là muốn đi chơi cùng cô sao? Thật vi diệu quá rồi.
2

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận