[longfic] Chết
Author: Soshiwinter1992
Disclaimer : Nhân vật không thuộc về au.
Pairing :Yulsic, Taeny
Rating : PG
Category : General
Trailer
"Chị ổn chứ Yuri?"-Taeyeon lo lắng nói vào tai nghe, vừa nãy cô nghe rất nhiều tiếng súng nổ phát ra từ tai nghe của bạn mình, dự cảm cho cô biết Yuri đã bị trúng đạn rồi.
"Tôi không sao... bây giờ phải đi về đâu đây?"-giọng Yuri trầm xuống, ngón tay điều chỉnh gọng kính lên cao quan sát rõ hơn địa thế trước mặt, bả vai đau nhức đang làm phân tán sự tập trung của cô ít nhiều.
"Hướng ba giờ, vị trí đó đang không có người, nhưng địa thế rất hiểm trở, chị có còn đủ sức chống chọi không?"
"Được rồi..."-Yuri nheo mắt nhìn lên ngôi biệt thự đồ sộ trước mặt, trong đầu đang định hình bước đi tiếp theo, chợt phía sau có một vệt sáng sượt ngang má làm rơi đi tai nghe của mình, Yuri theo phản xạ bật người lưu loát trèo lên vách tường tẩu thoát, cô đã hoàn toàn mất đi kết nối với Taeyeon.
Jessica trợn tròn mắt kinh hoàng nhìn bóng đen nhanh như cắt trèo từ cửa sổ vào phòng mình, hành động chớp nhoáng của người ấy đưa tay bịt miệng ngăn không cho Jessica có cơ hội thét lên, cả người cô hơi run lên vì hoảng sợ, Jessica quên luôn cả việc bản thân đang thay dỡ quần áo trên người.
"Đừng kêu lên, tôi sẽ không làm hại cô đâu..."
"Là cô... giám đốc Kwon?"
.
.
.
Jessica mím chặt môi nhìn Yuri lấy ra con dao sắc nhọn trong ống tay của mình rồi nhìn lại bả vai đầm đìa máu, tuyệt nhiên ngồi im không dám cử động, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
"Nếu sợ cô có thể quay mặt đi!"-Yuri hít một hơi sâu trước khi rạch một đường đủ dài vào miệng vết thương mở rộng ra, sau đó dùng mũi dao nại viên đạn ghim sâu trong da thịt đem ra ngoài, tất cả hành động đau đớn và khiếp đảm này diễn ra trong không khí vô cùng căng thẳng, nhưng âm thanh duy nhất phát ra lại không phải là tiếng rên của người đang bị thương mà chính là tiếng cắn móng tay lạch cạch của người chứng kiến.
"Chủ tịch... cô đưa giúp tôi một cái khăn tay được không... tôi cần cầm máu..."
"Cô đang làm cái gì thế hả? Điên mất thôi..."-Jessica nhìn dòng máu chảy dài theo cánh tay của Yuri rơi tọt xuống sàn nhà, lòng cô khẽ run lên kinh hãi, cô ấy là giỏi chịu đau hay là vốn dĩ không có cảm giác đau đớn thế này.
.
.
.
Đó là cách họ bắt đầu bị thu hút bởi đối phương. Một thứ cảm giác sợ hãi xen lẫn tò mò và thú vị, một loại cảm xúc kỳ lạ cho một sự gặp gỡ định mệnh.
"Tôi không chọn cho mình một cuộc sống bất tử, thứ tôi tìm kiếm chính là điều có thể giúp tôi chết đi, em có thể giúp cho tôi đạt được nguyện vọng đó không? Nếu thế, bất cứ nguyện vọng nào của em tôi cũng sẽ đáp ứng."
"Con người luôn mưu cầu được sống và tận hưởng những hạnh phúc, dù là đơn giản nhất. Chị là người đã nắm trong tay điều tuyệt vời nhất thế giới, vì sao lại muốn tìm đến cái chết?"
"Sự sống tuyệt vời là khi ta cùng tận hưởng với những người ta yêu thương, còn tôi chỉ là đang gặm nhấm nỗi cô độc từng ngày, nhìn những người tôi yêu thương lần lượt rời xa tôi, so với địa ngục thì nó có khác gì chứ?"
"Đối với tôi, chị cũng chỉ là con người bình thường như bao người khác, là chỗ dựa vững chắc nhất mỗi khi tôi trở nên yếu đuối, cho nên dù đau đớn tới đâu, dù khổ sở tới đâu, xin chị hãy sống bên cạnh tôi cho đến phút cuối cùng."
"Sự ích kỷ của em làm cho tôi thêm đau đớn hơn mà thôi, nhưng tôi lại không thể cưỡng lại sự đau đớn đó. Vì hơn hết, tôi cũng muốn bên cạnh em..."
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...