Tác giả: Sở Đình
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Nguồn: timtruyen.com
Trạng thái: Tạm Ngưng
Số chương: 7
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 3 năm trước
Cập nhật: 3 năm trước
Thể loại: Ngôn Tình , Truyện Teen - Truyện hay mang tên Lấy Ông Xã Là Tổng Tài: Chồng À, Con Ko Phải Do Em Sinh! là một trong số những truyện ngôn tình sắc của Sở Đình, mở đầu với khung cảnh mưa. Mưa rất to. Từng hạt mưa nặng rơi xuống đôi vai gầy nhỏ bé của Tuyết Hồng. Hốc mắt cô ko biết từ bao giờ đã đỏ hoe, cô nhìn anh chăm chú, mặc kệ cho mưa có rơi vào trong mắt, đau rát. Cô nhếch môi, như có như ko cười, nói:
-Anh cứ như thế bỏ em, sau tất cả với những kỉ niệm truyện tình yêu của chúng ta?!
-... _ Anh trầm mặc ko nói. Ko phải vì ko muốn nói mà là vì ko biết nên nói như thế nào. Ngay cả anh bây giờ cũng cảm thấy vô cùng khó xử. Bảo ko có tình cảm với cô là nói dối... nhưng nói sẽ tiếp tục ở bên cô thì anh ko thể.
Nặng nề gật đầu, thôi, cho dù mình ko chắc thì cũng ko thể phá huỷ đời con gái của người ta được, anh nhủ thầm.
-Ha ha ha! Thế nhưng anh lại gật đầu! Thiệt chỉ có tôi, một mình đợi anh đằng đẵng mười năm trời, cuối cùng nhận lại lại chính là lời chia tay. Thôi, dù gì thì cũng đã quyết định xong truyện này rồi, anh đi đường anh, tôi đi đường tôi! _ Cô cười như điên như dại, ngoảnh mặt quay đi.
SSTruyen Mời các bạn tiếp tục đọc!
Tác giả : Sở Đình
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Nguồn: timtruyen.com
Trạng thái: Tạm Ngưng
Số chương: 7
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 3 năm trước
Cập nhật: 3 năm trước
Thể loại: Ngôn Tình , Truyện Teen - Truyện hay mang tên Lấy Ông Xã Là Tổng Tài: Chồng À, Con Ko Phải Do Em Sinh! là một trong số những truyện ngôn tình sắc của Sở Đình, mở đầu với khung cảnh mưa. Mưa rất to. Từng hạt mưa nặng... trĩu rơi xuống đôi vai gầy nhỏ bé của Tuyết Hồng. Hốc mắt cô ko biết từ bao giờ đã đỏ hoe, cô nhìn anh chăm chú, mặc kệ cho mưa có rơi vào trong mắt, đau rát. Cô nhếch môi, như có như ko cười, nói:
-Anh cứ như thế bỏ em, sau tất cả với những kỉ niệm truyện tình yêu của chúng ta?!
-... _ Anh trầm mặc ko nói. Ko phải vì ko muốn nói mà là vì ko biết nên nói như thế nào. Ngay cả anh bây giờ cũng cảm thấy vô cùng khó xử. Bảo ko có tình cảm với cô là nói dối... nhưng nói sẽ tiếp tục ở bên cô thì anh ko thể.
Nặng nề gật đầu, thôi, cho dù mình ko chắc thì cũng ko thể phá huỷ đời con gái của người ta được, anh nhủ thầm.
-Ha ha ha! Thế nhưng anh lại gật đầu! Thiệt chỉ có tôi, một mình đợi anh đằng đẵng mười năm trời, cuối cùng nhận lại lại chính là lời chia tay. Thôi, dù gì thì cũng đã quyết định xong truyện này rồi, anh đi đường anh, tôi đi đường tôi! _ Cô cười như điên như dại, ngoảnh mặt quay đi.
SSTruyen Mời các bạn tiếp tục đọc!