Làm Nũng - Thời Tinh Thảo


Bọn họ không điểm mặt chỉ tên, đương nhiên cô cũng chẳng cần tự nhận là mình.

Dù sao nếu cô không tự nhận, thì người mà bọn họ muốn ám chỉ cũng không phải là cô.Hơn nữa, đang trong nhà ăn của công ty, cô không có thói quen cãi vã với người khác ở nơi công cộng.Nhưng Từ Tử Vi lại đột nhiên đứng dậy.


Cô ấy đặt đôi đũa đang cầm trên tay xuống, trực tiếp nói: “Thái Hoan, cô đang nói ai đấy, có bản lĩnh thì nói thẳng ra, đừng có úp úp mở mở.”Thái Hoan cười đắc ý, nhìn Nguyễn Khinh Họa vẫn không có động tĩnh gì: “Ai muốn nhận thì nhận.

Làm sao? Tôi nói ảnh hưởng gì đến các người sao?”Từ Tử Vi nhíu mày: “Cô có ý gì, tưởng tôi không biết sao?”Từ Tử Vi cười khẩy: “Còn không biết xấu hổ mà đi nói Khinh Họa? Người thiết kế không có tư cách nhất chính là cô, lúc trước……”Cô ấy còn chưa nói hết, Thái Hoan cũng đã đứng lên.Từ Tử Vi dẫm phải bãi mìn, chọc đúng điểm yếu của cô ta, Thái Hoan cũng không vừa, trực tiếp cãi nhau với Từ Tử Vi.Trước mặt bao người, vạch trần nhau như vậy cũng không có gì tốt đẹp.Nguyễn Khinh Họa vô hình trung lại bị liên lụy, cô đứng dậy định kéo Từ Tử Vi ra, còn chưa kịp đưa tay ra thì đột nhiên bị một lực rất lớn đẩy mạnh, cả người lảo đảo lùi về phía sau.Trong nháy mắt, biết là sẽ ngã ngửa xuống, Nguyễn Khinh Họa dường như đã thấy trước hậu quả.Nhưng không ngờ, cô lại không té ngã.Một mùi hương mộc thoang thoảng phả vào chóp mũi.Nguyễn Khinh Họa hơi giật mình, cảm nhận được cánh tay rắn chắc của người đàn ông, cùng với nhiệt độ ấm áp trong l*иg ngực anh ta.Cô chưa kịp định thần lại thì bên tai đã vang lên thanh âm trách mắng.

Đó là phó giám đốc của công ty.“Các người đang làm cái gì vậy?”Mọi người im bặt.Nguyễn Khinh Họa nhướng mi, đứng vững rồi bước lên phía trước.Cô xoay người, nhìn về phía Giang Hoài Khiêm.“Cảm ơn…… Giang tổng.”Giang Hoài Khiêm hôm nay mặc một bộ tây trang lịch lãm, thân hình cao gầy, khí chất kiêu ngạo.Nhưng vào lúc này, khuôn mặt anh như phủ một lớp băng giá lạnh.Anh nhìn Nguyễn Khinh Họa, bình tĩnh thu tay về.


Không nói một lời, xoay người rời khỏi nhà ăn.Mới vừa tiếp quản công ty, đã chứng kiến nhân viên ở nhà ăn tranh cãi nhau, sếp đến cũng không ngó ngàng tới.Giang Hoài Khiêm vừa đi, phó tổng sốt ruột mà gọi với theo: “Giang tổng.”Anh ta đi theo Giang Hoài Khiêm bước ra ngoài, trước khi đi còn không quên quay đầu lại, lạnh lùng nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, ăn xong rồi mau chóng quay về phòng làm việc cho tôi!“……”–Nguyễn Khinh Họa nhìn hai phần ăn còn chưa ăn được mấy miếng, duỗi tay xoa xoa đôi mày.“Khinh Họa.”Từ Tử Vi sắc mặt trắng bạch, cúi đầu hối lỗi: “Xin lỗi cậu, tôi không phải cố ý đâu.”Nguyễn Khinh Họa lắc đầu, cười cười nói: “Không có gì.”Cô vỗ vỗ bả vai Từ Tử Vi: “Mau thu dọn đi, chúng ta quay về văn phòng.”“Ừm.”Sau khi trở lại văn phòng, Nguyễn Khinh Họa không muốn đối mặt với ánh mắt chú ý của mọi người, cầm di động đi lên tầng thượng.Ngạc nhiên hơn chính là, cô lại gặp Giang Hoài Khiêm ở đây.Hai người im lặng nhìn nhau, ánh mắt Giang Hoài Khiêm nhìn cô từ trên xuống rồi dừng lại ở đôi bàn chân cô.Bàn chân của Nguyễn Khinh Họa nhỏ và trắng.

Để phối với váy bút chì màu sáng, đôi giày cao gót cô đi hôm nay cũng là màu sáng, gót không cao lắm nhưng trông rất tri thức.Đôi mắt anh dừng lại ở đôi giày của cô trong giây lát, rồi hướng lên trên, dừng ở gò má.Nguyễn Khinh Họa bị anh nhìn đến nỗi không được tự nhiên, mím môi gọi: “Giang tổng.”Giang Hoài Khiêm không đáp lại.Nguyễn Khinh Họa trầm mặc, ngẩng đầu nhìn anh: “Anh muốn yên tĩnh một mình sao? Vậy tôi không quấy rầy anh nữa.”Giang Hoài Khiêm nhíu mày: “Đứng lại.”Nguyễn Khinh Họa dừng lại một chút, quay đầu lại.


vẻ mặt vô tội.Giang Hoài Khiêm nhẹ nói: “Lại đây.”Nguyễn Khinh Họa ngoan ngoãn đi tới.Giang Hoài Khiêm ngẩng lên, nhìn về phía cô: “Ngồi xuống đi.”Nguyễn Khinh Họa ngồi xuống, chú ý tới túi đá lạnh trong tay anh.Cô sững sờ vài giây, ngạc nhiên nói: “Sao anh lại ——”Mới nói được một nửa, Nguyễn Khinh Họa liền im lặng.Hai người trong lòng đã hiểu rõ thì cũng tốt, có vài chuyện không nhất thiết cứ phải hỏi.Yên lặng một lát, cô nhẹ giọng nói: “Chân tôi không sao.”Giang Hoài Khiêm không nói gì.Khi anh đưa tay ra, Nguyễn Khinh Họa vô thức nắm lấy cổ tay anh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận