"Hương vị".
.
.
.
.
.
Ranh giới khi ấy đã bị phá bỏ, Ran kéo em vào căn phòng 419 của khách sạn hôm trước cùng với những chiếc hôn dồn dập.
1
Em thích sự cuồng nhiệt. Ran sẽ cho em.
Em thích sự mạnh bạo. Ran sẽ cho em.
Chỉ đêm nay, chỉ cần em muốn, Ran sẽ cho em hết.
Ép em vào trong tường, tay đặt ở eo vuốt một đường rồi len lỏi vào trong áo, anh nhanh chóng bật mở chiếc khuy cài của áo ngực, môi vẫn không rời môi dù hai tay đang rất bận rộn.
"Ran, hôn tôi nữa đi."
Nhìn xem, em đang vòi vỉ nụ hôn từ ai? Em muốn nhiều hơn nữa bởi vì em là một con người vô cùng tham lam.
Ran chiều lòng mà hôn em, anh kéo em xuống sàn mà hôn. Nếu như cảnh trai trên gái dưới như thế này bị Sanzu bắt gặp thì sao nhỉ? Em không thể nào suy diễn được hình ảnh biểu cảm lúc đó của anh ta.
Môi chạm môi, lưỡi chạm vào nhau, men cay của rượu hoà làm một.
"A..." Ran.
Hai đầu lưỡi dính đẫm nước bọt từ nhau, đôi môi bóng loáng và sưng lên khi bị hôn mút quá nhiều, Ran chuyển đối tưởng sang cổ. Anh vẫn hôn gẫn gặm nhắm chiếc cổ nhỏ nhắn ấy, tay xé vội chiếc áo sơ mi làm cho những chiếc cúc áo bị bung rơi đầy trên sàn.
"Đừng vội...đêm nay rất dài mà không phải sao?."
Em chạm vào gò má của Ran vuốt một đường dài sau đó dừng lại ở môi. Ánh mắt đầu ẩn ý mong anh hãy từ từ thưởng thức hương vị của trái cấm này thay vì vội vã ăn nó.
Cắn một miếng cảm nhận hương vị của khoái cảm ngập tràn trong cơ thể, nhai rồi lại nuốt, thứ hương vị đó như bùng nổ. Làm cho anh sung sướng đến phát rồ.
Ngoài trời đổ mưa to, Sanzu chợt tỉnh sau một giấc ngủ dài, lúc này đã là 2h sáng và bên cạnh anh là con nhỏ nào đó chứ không phải là Roxana.
7
"Cái đéo gì đây?." Sanzu.
Lòng chợt bất an, Sanzu liền lấy điện thoại gọi cho Roxana nhưng vẫn như mọi khi, đều là máy bận, chưa bao giờ hắn thấy lo lắng đến thế.
"Mẹ kiếp sao lại không nghe máy?." Sanzu.
Gã đã gọi đi gọi lại không biết bao lần, sự lo âu đã chiếm lấy lí trí, gã tức điên lên và đập mạnh chiếc điện thoại xuống sàn.
Cú đập mạnh làm cho cô gái bên cạnh cũng giật mình mà thức giấc, cô liền chồm dậy ôm lấy eo của gã mặc cho cơ thể chẳng một mảnh vải trên người.
"Anh? Sao không ngủ?."
"Mẹ nó, cút ra khỏi đây ngay đi." Sanzu.
"Anh? Sao lại đuổi em? Không phải ta-."
"Cút ngay trước khi tao giết mày đấy con chó cái." Sanzu.
Cô ả vậy mà cũng biết điều trước lời cảnh báo của Sanzu, tốt nhất nên lùi thì hơn. Cô ả nhanh chóng xuống giường chạy ra ngoài nhặt lấy quần áo rồi ra về. Còn Sanzu...gã đang suy nghĩ xem Roxana của gã đang ở đâu...
"Ran!! Anh tuyệt-quá!!!."
Roxana run rẩy bấu vào hai cánh tay đang ghì lấy chiếc eo nhỏ của mình. Đôi bàn tay của Ran rất lớn, nó có thể bao trọn cả ngón tay của cô, móng tay đâm vào da thịt, Ran khẽ nhăn mày nhưng anh chẳng thấy nó đau là bao, tình dục chiếm lí trí và anh ra sức đâm rút một cách mạnh bạo. Tiếng rên rỉ cùng hơi thở gấp gáp hoà làm một, cô áp tay vào hai bên má của anh kéo lại rồi hôn, hương vị thật mê đắm lòng người.
"Em ra! Em ra mất!!!."
Ran ôm chầm lấy em, gã hăng sức thúc một cách mạnh bạo, âm thanh của xác thịt chạm vào nhau, cả tiếng rên rỉ không ngớt của cô gái ở trong lòng hắn ta.
Gã rít một hơi rồi phóng hết mọi thứ của mình vào bên trong chiếc bao cao su, hơi thở phì phò bên tai, mồ hôi ướt đẫm tấm lưng to lớn kia.
"Hình như Sanzu gọi em đấy." Ran.
"Kệ anh ta, dù sao bên cạnh anh ấy cũng đang có con nhỏ nào đó cơ mà."
"Haaa...hay là em chia tay với nó đi?." Ran.
"Không...tôi thích cảm giác gian díu mập mờ hơn."
1
Ran nhìn em phì cười sau đó gã đỡ em ngồi trên thân hình của mình, thứ đó cũng theo mà chạm đấy nhỏ bên trong. Roxana hơi cong người vì sướng, cô giật giật chiếc lưng gầy trắng nõn đầy vết hôn, miệng chảy dãi nuốt không kịp.
"Nhún đi, cho anh thấy em thích việc này đến cỡ nào." Ran.
Tay gã bấu nhẹ vào đùi em, tay khác thì nắm lấy đùi kéo nhẹ nhàng, ánh mắt ẩn ý muốn em tự lực cánh sinh đây mà. Cơ thể trần trụi cùng những vết hôn trên cơ thể, Ran vươn tay chạm vào má bạn khẽ vuốt, nhiệt độ ở lòng bàn tay anh ta thật sự rất ấm áp, bên cạnh anh ta bạn luôn có cảm giác an toàn lạ thường.
Chiếc điện thoại vẫn không ngừng reo hết lần này đến lần khác, Sanzu kiểm tra định vị thì hắn thấy định vị của bạn đang ở tại một khách sạn cao cấp ở khu của Ran quản lí, chuổi nhà hàng, khách sạn, bar quanh đây đều là dưới tay Ran.
Bổng dưng Sanzu nhớ ra một điều, lúc trước trên áo của Roxana có mùi nước hoa mà Ran hay dùng, hắn cũng từng nghĩ liệu Ran chính là tên đàn ông mà Roxana đang qua lại hay không. Nhưng ý kiến đó đã bị bác bỏ, Ran vốn là một tên không thích ăn lại bao giờ, hắ thích những con nhỏ ngây thơ trong trắng tuổi vừa đôi mươi.
"Ran-ha...nhẹ thôi!."
Tiếng điện thoại vẫn đang reo lên, âm thanh cuồng nhiệt từ cặp đôi trên giường kia, em rên rỉ nỉ non van xin người phía sau hãy nhẹ nhàng với cơ thể yếu đuối dễ vỡ này, Ran đặt tay lên ngực em, anh tay vuốt lên cổ nghiêng đầu em ra sau rồi hôn, nụ hôn nồng nhiệt từ trái tim thiếu thốn một mảnh tình nhỏ. Có vẻ...việc ngoại tình với Ran không phải là tệ cho lắm.
"Đang nghĩ gì à?." Ran.
"Không...chỉ là một chút gì đó vớ vẩn mà thôi."
Ran tiến lại đưa cho em một ly rượu vang, em đón lấy nó ngồi tựa vào cửa kính ở ban công bên ngoài. Đã sáng rồi nhỉ? Bình minh đang lên, Ran tiến lại ngồi bên cạnh em, anh ta kéo em lại trong lòng.
Ngắm bình minh cùng bạn tình sao, có vẻ cũng rất tuyệt nhỉ?.
"Chúng ta kéo dài mối quan hệ lén lút này nhé?." Ran.
"Anh không sợ Sanzu biết à?."
"Sợ à? Không, nó sẽ không vì em mà gây lục đục nội bộ đâu." Ran.
"Còn em thì sao? Em sợ à?." Ran.
Ran đặt ly rượu xuống sàn rồi quay sang nhìn em, ánh mắt như mong muốn câu trả lời sẽ theo ý mình.
"Không..."
"Em còn yêu Sanzu à?." Ran.
"...có lẽ là còn, nhưng tôi rất thích cảm giác gian díu mập mờ như thế này hơn."
2
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...