Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
___________________________________

Phượng Khuynh Ca dưới cái nhìn đầy thâm ý của mọi người đi qua đỡ Mạnh lão gia.

Mạnh lão gia từ ái nhìn cô, lại nghiêng đầu nhìn Mạnh Lâm Phong. Những người khác trông thấy động tác của Mạnh lão gia, mỗi người đều phản ứng bất đồng. Trong đó cao hứng nhất tất nhiên là Chu Ngọc Mộng, bà giống như nhìn thấy cảnh Mạnh Lâm Phong cưới Phượng Khuynh Ca về nhà.

Phượng Khuynh Ca thân phận cao quý, cùng Mạnh Lâm Phong môn đăng hộ đối. Tư Mã Xuyến làm sao có thể cùng cô so?
Huống chi Mạnh lão gia thật sự rất thích cô, như vậy đối với việc Mạnh Lâm Phong tiếp nhận Mạnh thị càng thêm có lợi. Lại có người cậu vợ lợi hại như Phượng Tử Thịnh, bà hoàn toàn không cần lo lắng Mạnh thị rơi vào trong tay những người khác.


Phượng Khuynh Ca cùng Mạnh Lâm Phong cẩn thận đỡ Mạnh lão gia ngồi xuống. Người hầu bên cạnh bưng nước ấm tới, Phượng Khuynh Ca nhận lấy đút ông uống xong.

"Phượng nha đầu, ngồi ở chỗ này." Mạnh lão gia vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh mình.

"Vậy không tốt đâu!"Mạnh Lâm Phong đã trở về chỗ hắn ngồi, cô là một người ngoài lại ngồi ở vị trí đầu tiên là có ý gì?

"Ông cho con ngồi, con cứ ngồi. Ông còn chưa có chết, Mạnh gia ai dám đối với con bất lợi?" Mạnh lão gia uy nghiêm nhìn mọi người ngồi xung quanh.

Dưới cái nhìn chăm chú của ông, mọi người gục đầu xuống, bao gồm cả Chu Ngọc Mộng cùng Mạnh Thiên Hoa. Bởi vậy mới thấy bọn họ thập phần e ngại Mạnh lão gia.

Phượng Tử Thịnh nhận thấy ánh mắt xin giúp đỡ của Phượng Khuynh Ca, nhịn không được bật cười. Nha đầu này không phải thực lợi hại sao? Thì ra cũng có thời điểm khó xử.

"Ông nội Mạnh, Tiểu Ca sao có tư cách ngồi ở cạnh ông? Này không phải làm giảm thọ của con bé sao?" Phượng Tử Thịnh ôn hoà cười nói.

Mạnh lão gia nghe anh nói xong, tức giận nói: "Đừng tưởng rằng ông không biết xú tiểu tử cậu nghĩ cái gì. Không phải sợ lão già ta đoạt em gái bảo bối của cậu sao? Yên tâm đi, Mạnh gia chúng ta làm sao có tư cánh giữ lại một cô gái tốt như Tiểu Ca? Aizzz...."

Mạnh lão gia càng nói càng ảm đạm. Ông vỗ vỗ tay Phượng Khuynh Ca, một bộ dạng muốn nói lại thôi.


"Ba ba, Mạnh gia chúng ta cùng Phượng gia gia thế tương đương, vì sao không có tư cách giữ lại Phượng tiểu thư?" Chu Ngọc Mộng sắc mặt trắng bệch, trong lòng có loại dự cảm không ổn.
Lời nói của Mạnh lão gia vừa rồi tại sao lại kỳ quái như vậy? Chẳng lẽ ông không định tác hợp Phượng Khuynh Ca cùng Mạnh Lâm Phong?

Mạnh lão gia hừ lạnh, hờ hững liếc Chu Ngọc Mộng cùng Mạnh Thiên Hoa một cái. Ông nhìn Mạnh Lâm Phong, thất vọng lắc đầu.

"Được rồi, Phượng nha đầu cứ ngồi chỗ này, Tử Thịnh cũng ngoan ngoãn ngồi đó, ông sẽ không ăn thịt em gái bảo bối của cậu." Mạnh lão gia nhìn về phía Phong Thất Hiên, nghi hoặc nói: "Vị tiên sinh này có chút quen mặt. Cậu chính là Phong Thất Hiên tổng tài Phong thị phải không? Gần đây Phong thị rất là phong vân."

"Mạnh lão gia hảo nhãn lực." Phong Thất Hiên cười nhẹ: "Tha thứ vãn bối không mời mà đến."

Từ khi Mạnh lão gia nói toạc ra thân phận Phong Thất Hiên, vài vị tiểu thư đang ngồi đó liền rục rịch nhìn hắn.


Vừa mới bắt đầu đại đa số cô gái đều đem đặt lực chú ý lên người Phượng Tử Thịnh, một số ít chỉ vì gương mặt xinh đẹp kia mà chú ý hắn. Nay biết thân phận của hắn, mấy người trong số đó đã dời mục tiêu, bắt đầu đối với Phong Thất Hiên mà nhìn trộm.

Một đám nữ nhân ngu ngốc. Chẳng lẽ bọn họ không có mắt nhìn sao? Trong mắt Phong Thất Hiên chỉ có một người là Phượng Khuynh Ca, hắn đến chỗ này là vì ai còn không phải rõ như ban ngày rồi sao?

Mạnh lão gia đối với đám con cháu càng thêm tuyệt vọng. Ông càng kiên định tin tưởng quyết định của mình hơn rất nhiều.

_________________________

10chương cho các"tềnh iu"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận