Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...

Edit: Khuynh Khuynh
_________________________________

Ba ngày sau, mọi người Mạnh gia tụ tập trong đại sảnh.

Mạnh gia là đại gia tộc, Mạnh lão gia có chuyện, mấy tiểu bối liền ở sau lưng ông tính toán. Ở trong loại gia tộc như vậy, không cần trông cậy vào cái gọi là cốt nhục thân tình, bởi vì người có thể ám toán mình đôi khi lại chính là người thân cận nhất.

Mọi đôi mắt đều mang theo thâm ý dừng lại trên người hai anh em Phượng gia. Phượng Tử Thịnh tuấn mỹ nhiều tiền, Phượng Khuynh Ca vũ mị phong tình, Phong Thất Hiên bên cạnh cũng là mỹ nam khó có được, lúc này bọn họ lấy thân phận khách mời mà đến, tất cả mọi người đều đoán có phải là phát sinh chuyện tốt hay không?

Đó là Phượng a! Người quản lý Phượng rất có năng lực, bọn họ hiện giờ như mặt trời ban trưa, không giống Mạnh gia đã bắt đầu xuống dốc.


Phượng Khuynh Ca buồn bực xê dịch thân thể, đối với cha của Mạnh Lâm Phong Mạnh Thiên Hoa bên cạnh nói: "Chú, bọn cháu ở trong này có tốt hay không?"

Chu Ngọc Mộng ôn nhu cầm tay cô, lấy ánh mắt xem con dâu nhìn cô không chớp mắt: "Khuynh Ca cũng không phải người ngoài, có cái gì không tốt? Hơn nữa, đây là lão gia phân phó. Con là ân nhân của cả nhà chúng ta, lần trước cứu Lâm Phong, lần này lại cứu chúng ta. Chúng ta còn chưa có cảm ơn con. Lần này lão gia tìm chúng ta tới đây khẳng định là có chuyện cần phân phó, anh em các con cũng nghe, nói không chừng việc này cùng con có liên quan."

Chu Ngọc Mộng cười đến có thâm ý. Đêm qua bà lén lút đến tìm Mạnh lão gia, uyển chuyển nói ra Mạnh Lâm Phong có thích Phượng Khuynh Ca, mà con gái bà Lâm Điệp cũng đối với Phượng Tử Thịnh có ý. Ý của bà chính là để cho Mạnh lão gia vì bọn họ mà làm mai. Hôm nay ông ấy gọi bọn họ đến đây, nói như vậy chắc cùng việc này có liên quan.

"Chị dâu, chị có vẻ thực vui vẻ! Ba ba thân thể không khoẻ, chị cười sáng lạn như vậy sợ là không tốt đâu!" Một người phụ nữ bên cạnh nói.

"Em nói vậy cũng không đúng. Ba ba tuy rằng mắc bệnh nhẹ, nhưng là tinh thần của ba rất tốt, chỉ cần điều dưỡng vài ngày thì không sao rồi. Nếu chúng ta người người đều lộ ra vẻ mặt sầu lo, ngược lại khiến cho ba miên man suy nghĩ. Chúng ta là con cháu không được làm trưởng bối lo lắng, cho dù quan tâm cũng cứ để trong lòng đừng nói ra. Đúng rồi, Lâm Đông nhà các người sao không về? Đứa nhỏ này thật là, cho dù ở bên ngoài cũng không được không về nhà thăm ông nội chứ?"


Phượng Khuynh Ca không có lòng xem Mạnh gia nội chiến. Theo cô nghĩ, đừng xem Mạnh gia bây giờ tốt đẹp, chỉ sợ tốt đẹp này cũng chẳng duy trì được bao lâu."

Gia hoà vạn sự hưng! Nếu bên trong xuất hiện khúc mắc, như vậy khoảng cách huỷ hoại sẽ không quá xa. Từ trước đến này có bao nhiêu thế gia huỷ trong tay người một nhà?

"Cộp...Cộp..."
Mạnh Lâm Phong đỡ Mạnh lão gia xuống lầu. Âm thanh tranh luận nháy mắt đình chỉ.

Trạng thái tinh thần của Mạnh lão gia không tệ, nhưng tổn thương đoạn thời gian trước quá lớn, muốn trong khoảng thời gian ngắn điều dưỡng tốt lên là không có khả năng.

Phượng Khuynh Ca đối với ông ấy rất có hảo cảm, âm thầm cho ông một viên thuốc, chẳng những có công dụng bồi bổ thân thể mà còn có thể điều dưỡng thân thể bị thương của ông.

Ánh mắt lợi hại của Mạnh lão gia nhìn quanh bốn phía, thời điểm trông thấy Phượng Khuynh Ca liền vươn tay, suy yếu nói: "Phượng nha đầu, con đến đây dìu ông một chút."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận