Một hồi sau,Song Tử ngồi thẳng xuống đất,bắt đầu khóc nức nở,loại biểu cảm ấm ức bây giờ mới thực sự bùng phát,hai tay cô nắm chặt đám cỏ phía dưới,cỏ này không phải bình thường,đều có răng cưa,tay cô nắm chặt thế kia
Rốt cuộc chảy máu!
Nhưng Song Tử quan tâm sao?Cô càng khóc càng ủy khuất, biểu hiện càng dữ tợn hơn,tay nắm càng chặt,máu chảy không nhiều,nhưng tiếng khóc vang lớn kia,nhưng biểu cảm điên cuồng kia...đều làm đến ưu thương rồi
Lại còn thêm biểu cảm muôn sắc,nói ấm ức có đau khổ có,phản bội có lại có nốt tức giận.Vừa bị cướp lại phản bội...loại điên cuồng này không thể tả rồi
Cứ như biển,thường ngày nhẹ nhè thổi sóng vào,bạn lấy đá ném nó,nó cũng chẳng đau đớn,nhưng khi nó nổi giận,sóng cuồn cuộn ập đến
Chính là bất biến đến không ngờ
Song Tử cứ thế lệ tuông trào,ngược tâm chưa đủ còn ngược thân.Ngược đến bản thân từ trong ra ngoài đều là thương tích,bên ngoài thương tích bao nhiêu,bên trong là càng sơ xác bấy nhiêu
Khóc,hét, rồi lại như vậy lập lại như vòng tròn.Khung cảnh này,nhìn đến độ người vô tâm vô phế cũng động lòng!
Tóm lại 1 câu : Thê lương đến độ không thể thê lương hơn
...
Cuối cùng,sau một hồi điên cuồng,Song Tử rời đi.Dáng người lảo đảo,cái vai rung lên bần bật...
Giọng hát ấy,vâng,bức quá chỉ là giọng hát nhỉ?Sai rồi!Nó là cả 1 câu chuyện
Vấn đề này nói sau nhé!
Sau đó Yến Oanh mệt mỏi về nhà.Song Tử tới thì sao chứ?Là chứng minh vẫn ổn,con mẹ nó không phải làm mình tổn thương hơn sao?
Điên người mà,cứ tưởng người này bình bình ổn ổn sẽ nhanh chóng vượt qua,kết quả lại thành 1 vết thương khắc sâu,bây giờ đừng nói đối mặt,e rằng việc trốn vào 1 góc tự mình an ủi cũng không được
Đả kích đến độ tiếng cũng chẳng thể bật ra...chẳng phải là kết rồi sao?
Bức quá trò ác thắng thiện xấu thắng tốt,trên đời này xảy ra rất thường xuyên.Thường thì kẻ mạnh sẽ thắng,xét trên tình huống này,một kẻ được quản lí cao cấp công nhận người kia đến tiếng cũng không thể phát ra,không so sánh cũng biết
Thảm thương rồi!
...
Vào nhà,bước vào Yến Oanh đã nhìn thấy 1 bóng nam nhân cao,đang đứng...băm thịt!
Chúng ta đừng cố hiểu suy nghĩ của người không bình thường đi
“Xin lỗi,anh là...”_Bước lại gần thêm,Yến Oanh khe khẽ nói
Ngươi kia quay lại,là một bộ dáng nam nhân tuấn tú nha.Dáng đã cao hơn cô,da có chút trắng,dáng người cũng rất đẹp,mặt cũng hiện lên dáng vẻ chân thực?Ai như Thụ Nhân,anh ta suốt ngày trưng bộ mặt lão già trăm tuổi,đáng sợ đáng sợ nga
“Chào,cô ngồi vào bàn đi!”
Thế là,Yến Oanh ngây ngốc ngồi xuống ghế,nam nhân kia bưng đồ ăn tới,lại ngây ngốc ăn.Sau đó,người kia giới thiệu sơ qua về mình,cũng nthẳng thăn nói với cô hiện không có chỗ về,cô liền rất vui vẻ cho cậu ta ở nhờ.Nga,không phải cô háo sắc,chỉ là vì đồ ăn cậu ta nấu rất ngon thôi.Vậy chẳng phải háo ăn sao?!
Thực ra vẫn còn 1 chuyện cô chưa biết,dù thần tiên khi hạ phàm đi chăng nữa,họ vẫn mang 1 phần là thần tiên,cứ gọi là hít không khí trên Thiên Giới nên xuống Trần Gian khác người đi ( =)) ) nên vẫn có thể bị nhận ra
Vấn đề này...chắc không liên quan nhỉ?Hắc hắc
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
.Thiên Giới
Cái địa điểm này thường xuyên xuất hiện,nhưng nói qua,là tôi bị bắt ép a,không nói đến không được nha
Thụ Nhân trở về nhà,nói sơ qua một chút,người trên Thiên Giới vấn đề đầu óc rất cao nha,cái quái gì nam nhân nào ở đây nhà đều trống trơ thế này.Là các người đặc biệt hay bị thần kinh vậy!!
Thâm tâm Thụ Nhân: Thực mệt...
Cái này chỗ nào là lời trong tâm vậy...Được rồi,nói tới lí do đi,Thụ Nhân vừa rồi được Ngài triệu kiến,nói sơ qua sự việc Yến Oanh xuống Trần Gian,sau đó nói rất sợ nàng ta ở dưới đó gây họa nên đưa đến anh một quả cầu thủy tinh,nhờ anh quan sát
Còn nói,cái quả cầu này dùng lâu rồi,lâu lâu bị hư,Ngài không liên quan
Quạ~~quạ~~quạ
~~_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Quay về vấn đề chính
Một tuần đi học tiếp theo,Thục Đình bắt đầu nổi tiếng hơn,có vài đám báo chí luôn thường trực trước cổng trường,đuổi cũng không đi.Danh cũng nổi lên nhanh chóng,mặt báo cả tuần đều xuất hiện tên cô.Người nổi tiếng này vẫn mang dáng vẻ vui vẻ nhiệt tình đến lớp,càng làm người gần xa nói cô đạo đức tốt này nọ.Người hiểu chuyện nghe xong chẳng biết khóc hay cười
Song Tử quay lại ban đầu,điềm tĩnh đi học,vẫn xuất sắc như thường.Mới tuần đầu vào lớp có kỳ kiểm tra năng lực,Yến Oanh sứt đầu mẻ trán mới giữ được hạng gần bét lớp,còn Song Tử vẫn cao cao tại thưỡng đứng hạng nhất.Cô là lớp phó,giữ chức vị rất tốt.Người ngoài đều nói sau này sẽ trở thành doanh nhân thành đạt,còn Yên Oanh cô nhìn loại biểu hiện này đều ngây người
Dị dạng gì vậy?
Tuy vậy Yến Oanh ở nhà luôn được thưởng thức món ngon,chuyện rắc rối ở trường khi về đều vứt vào sọt rác,nói không có trách nhiệm không sai.Nam nhân kia cô gọi là Vũ Vũ,vì anh ta nói chỉ nhớ đúng 1 chữ ấy
Chân thật hay không cũng chả biết
Cuối tuần,chuyện kinh thiên động địa lại xuất hiện
Lần này là,Thục Đình mất giọng!Vấn đề sâu xa hơn là,do Song Tử làm!!
Theo lời Thục Đình thì sau đến phòng giáo viên nghe thông báo về việc mình sẽ hát trước toàn trường vào khai giảng,cô cùng Song Tử (Song Tử cũng ở đấy) ra khỏi phòng giáo viên,sau đó do sự cố nên Song Tử làm cô ngã,chỉ là chảy máu thông thường,Song Tử cũng bị thương vì sự việc ngoài sự cố này
Nhưng ai ngờ lại ra thêm chuyện cô bị đả kích tinh thần,không thể hát
Sau đó chuyển giao này nọ,cuối cùng Thục Đình bầu cử Song Tử,mọi người cũng đồng ý.Vì vốn việc hát trước toàn trường không cần quá hay,chỉ cần đúng là nhạc và tiết tấu là được
Đúng là cơ hội trăm năm đấy,ồ,nhưng đừng quên.Song Tử hát không được!
...
Sau vụ việc đấy,băng bó xong,ngồi nghe mọi người bầu chọn mình xong,Song Tử cuối đầu xin về trước dưỡng thương,cũng không ai phản đối.
Bức quá Yến Oanh lén chạy theo,liền thấy cô chay vào 1 góc khóc,mấy tiếng nấc cũng cố gặng nhỏ lại,thật đáng thương
“Nga,Song...Tử”
Song Tử nghe thấy có người gọi mình,liền cố lau nước mắt thật nhanh,cũng chuẩn bị đứng lên
“Thực ra,tớ biết giọng hát ấy...là của cậu”_Yến Oanh không đợi cô quay lại sẽ diễn 1 màn kịch,khẩn trương liền nói trước
“Cả tôi”_Từ đằng xa,phát ra tiếng nói khác
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Chương sau chắc tuần sau ra lò luôn,ta sắp học thêm nữa,xem như hối lộ các nàng đi!
Nga~Ta ghét là tác giả,mệt đến điên người!
P.s : Người điên không nên quan tâm =_=
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...