Hồi đức Phật Thích Ca tu ở Tuyết-sơn, chỉ ăn một hạt mè, một hạt mì để duy trì sanh mạng.
Vì câu chuyện này mà ai ai cũng biết tới Tuyết-sơn.
Về sau, Phật đến gốc cây bồ-đề ngồi tĩnh tọa suốt 49 ngày thì Ngài ngộ đạo, chứng được quả Phật, nên nơi này đã trở thành thánh địa, đúng như câu nói: "nhân kiệt địa linh." Ðược gọi là thánh địa cũng là nhờ danh tiếng của thánh nhân.
Phàm thánh nhân ở chỗ nào thì chỗ đó biến thành thánh địa.
Kẻ phàm phu ở chỗ nào, muốn chỗ đó là thánh địa cũng không thể thành thánh địa được.Người xưa có câu: "Thiên thời không bằng địa lợi, địa lợi không bằng nhân hòa." Ở thiền đường chúng ta cùng tu hành với nhau, đó chính là nhân hòa.
Chẳng làm phiền lòng bất cứ ai, gọi là như pháp.
Ðạo tràng như pháp mới được như vậy.
Có đạo tràng mới có chỗ để mà tĩnh tu, và có tĩnh tu mới được trí huệ.
Nếu không có đạo tràng thì dù có muốn tĩnh tu cũng đành chịu.
Bây giờ, may mắn chúng ta có được đạo tràng, chúng ta phải nghiêm cẩn tu hành mới đúng.Thánh địa của chúng ta chính là Bát-nhã đường, nơi chuyên tạo các thánh nhân - chẳng phải người thường, mà là thánh hiền cả, hoặc a-la-hán, hoặc Bồ-đề-tát-đõa.
Ai là thánh nhân đều chẳng sợ khổ, chẳng sợ khó.
Ai còn sợ khổ, sợ khó, bây giờ tuy chẳng phải là thánh nhân, tương lai cũng là thánh nhân.
Nói vậy nghĩa là sao? Vốn là, tôi đã từng có lời phát nguyện: "Phàm các đệ tử đã quy y với tôi, nhất định sẽ thành Phật.
Nếu không thành Phật, ắt là tôi sẽ chờ họ tới lúc họ thành Phật." Tôi biết chắc tương lai rồi họ cũng thành Phật, cho nên mới nói sau này họ sẽ là thánh nhân.Ðối với các quý vị, tôi hết sức kỳ vọng, mong quý vị nỗ lực dụng công, chớ có trễ nải, chớ có phóng dật, giữ gìn quy củ, y pháp tu tập, để quyết tâm thành kẻ thánh nhân.
Tôi hy vọng trong 98 ngày quý vị thành tựu được quả thánh nhân kim cương bất hoại.Ngài Lục tổ có nói:Phật pháp tại thế gianBất ly thế gian giácLy giác mịch bồ đề Cáp như cầu thố giác.Dịch nghĩa:Phật pháp ở thế gianChẳng (có) giác (giác ngộ) ngoài thế gianTìm Bồ-đề ngoài thế gianChẳng khác kiếm sừng thỏ.Căn cứ bốn câu trên trong kinh văn để phân tích, người tu hành phải có, mà người hộ pháp cũng phải có.
Quý vị! Ðã nguyện ý xuất gia thì tu pháp, đã nguyện ý tại gia thì hộ pháp.
Ai ai cũng làm hết trách nhiệm của mình, làm tròn phận sự của mình.
Người xuất gia thì thực lòng tu tập, người tại gia thì thành tâm hộ pháp, mỗi người theo đúng công việc của mình mà làm!Hết mọi pháp đều là pháp Phật, có cái gì để vui mừng hay không vui mừng? Tham thiền thì ở tại chỗ này dụng công, không nên mang tâm yêu ghét, mà phải dụng công với tâm bình thường.
Ví dụ như, mặt nước hồ trong tiết xuân, không gợn sóng, nên các thứ hỗn tạp tự nhiên lắng xuống, làm cho mặt nước lặng và trong.
Tham nhiền cũng giống như vậy, chẳng có vọng tưởng, thì pháp thân xuất hiện.
Mấy câu pháp trên rất là quan trọng, mong quý vị y theo ý nghĩa đó tu hành, tức trí huệ sẽ chóng khai mở.
Có câu rằng: "Thuyết đích thị pháp, hành đích thị đạo," nghĩa là, nói ra là pháp, làm ra là đạo.
Nay, biết pháp mà không hành đạo, thì chẳng đúng chút nào..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...