Khai Thị Quyển 3- Hòa Thượng Tuyên Hóa


Chúng ta ngồi thiền, nhất tâm tham, tham "niệm phật là ai?" và giữ vững câu thoại đầu này, liên miên không nghỉ, mật thiết không hở.

Vậy trong thời gian tham "niệm Phật là ai?" chúng ta có thể gây được nghiệp xấu chăng? Như là sát sanh, ăn trộm, tà dâm hoặc nói dối, uống rượu, được chăng? Tuyệt đối không thể có những chuyện đó.

Vậy là trì giới.

Có câu nói: "Bất trì chi trì," chẳng dụng ý trì giới mà tự nhiên trì giới.

Trì giới sẽ sanh định lực, do định mà sanh ra huệ.

Còn như trong thời gian không tham thiền, đầu óc nổi lên nhiều vọng tưởng, xui khiến người ta có thể sát sanh, ăn trộm, tà dâm, nói dối, uống rượu, thậm chí có thể vọng động đủ thứ chẳng kể việc gì.

Một niệm sai lầm, có thể nẩy sanh biết bao nghiệp tội.

Ngồi thiền ở đây, chẳng còn vấn đề gì nữa, mọi thứ đều được giải quyết, đó là ý nghĩa chẳng dụng ý trì giới mà tự nhiên trì giới.Ngồi thiền ở đây tức là chăm tu giới định huệ.


Tu giới định huệ tức là diệt trừ tham sân si.

Cho nên tham thiền bao gồm đầy đủ các pháp tu, hết mọi pháp đều nằm trọn trong tham thiền.

Chúng ta tham, nhưng phải tham hoạt thiền, càng tham càng có trí huệ.

Chớ có tham tử thiền, càng tham càng ngu si, lấy mặt trời cho là mặt trăng, há chẳng phải là điên đảo sao?Luyện Thành Thân Kim Cương Bất HoạiChúng ta tham thiền để khai mở trí huệ.

Khi chưa tới lúc trí huệ khai mở, chúng ta nhất định phải gặp khổ.

Thí dụ khi ta dùng lửa lớn để luyện hoàng kim, đốt lên ta sẽ biết thật hay giả.

Người ta nói: "Chân kim bất phạ hỏa luyện," vàng thật chẳng sợ lửa của lò.


Vô luận luyện cách nào, trọng lượng vẫn không giảm thiểu, mầu sắc lại càng thêm sáng.

Thiền đường chính là một lò luyện lớn.

Quý vị đều là vàng thật, tại nơi đây luyện thành thân kim cương bất hoại.Muốn thành thân kim cương bất hoại, lúc đầu phải chịu khổ đã.

Khổ tận cam lai, sau đó mới có thể đạt được cảnh giới như vừa kể.

Mọi người ráng sức tham đi! Tham đi! Tham cho thấu suốt, ắt thành thân kim cương bất hoại.Có người nói:- Cái khổ này, thiệt là chịu không nổi.Ai biết nó khổ, ai biết nó đau.

Lại có người bảo:- Tôi biết khổ, tôi biết đau.Quý vị là ai đó? Lại có người bảo:- Tôi là chính cái thân thể của tôi.Thân thể của quý vị là quý vị, vậy giả sử quý vị chết rồi thì thân thể của quý vị vẫn còn ở đây chớ? Cớ sao đánh nó, nó lại không biết đau; chửi nó, nó vẫn nhẫn chịu? Lại có người bảo:- Bởi vì chết rồi nên không còn vấn đề gì nữa!Vậy thì, ở đây ta coi như chết rồi vậy, cho nên có câu: "Dục yêu nhân bất tử, tiên tác hoạt tử nhân," nghĩa là muốn thành kẻ bất tử, trước hết hãy sống như người chết.Nay tự ta hãy làm thành người chết, tức là ta sẽ không có tham, không có sân và si.

Tại sao có tham sân si? Bởi vì quý vị chưa coi cái thân thể quý vị như một cái thây chết.

Nếu đã chết thì còn tham gì nữa? còn sân gì nữa? Còn si gì nữa? Bây giờ, tuy quý vị chưa chết, nhưng hãy cứ làm như chết.

Vậy là còn tham cho ai?Sân cho ai? Si cho ai nữa? Cái chết của tham thiền chẳng phải là chết thiệt.

Muốn được khai ngộ, tất phải chết một lần, sau đó mới luyện thành thân kim cương bất hoại..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận