Kẻ thù hoàn mỹ

 
Kinh Hạ không thể ngờ được rằng trong trang viên rộng lớn này ngoài phòng khách, kho chứa đồ và bể bơi ở bên ngoài ra, Hoắc Sở Trầm còn có một sàn võ đầy đủ trang thiết bị như vậy.
Lúc này cô đang nằm ngửa trên võ đài, thứ ánh sáng trên đỉnh đầu không ngừng lắc lư khiến ý thức của cô hơi mơ màng.
“Đứng dậy.”
Bên tai vang lên giọng nói của người đàn ông, Kinh Hạ nghiến chặt răng, lảo đảo bò dậy từ trên mặt đất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Biết vì sao em thua không?” Hoắc Sở Trầm lạnh nhạt hỏi.
Kinh Hạ không đáp lại, cô dùng ánh mắt sắc bén nhìn anh chằm chằm, dùng tay xoa lên khoé miệng bị rách.
“Bởi vì em không đủ tàn nhẫn. Em chỉ muốn đánh bại đối thủ của mình chứ không phải giết anh ta.”

“Đánh đấm và giết người là hai chuyện khác nhau.”
Người đàn ông đối diện nhíu mày, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn: “Chẳng lẽ trước khi Kinh tiểu thư gia nhập tổ chức không biết rằng mỗi lần chúng ta ra tay đều phải lấy mạng ra để chiến đấu sao, phải nhanh chóng tiêu diệt đối thủ thì bản thân mới có thêm cơ hội để sống sót được.”
Kinh Hạ muốn đáp trả nhưng lại không tìm được lý do nào thích hợp, tóc mái ướt đẫm mồ hôi rủ xuống che đi đôi mắt đen của cô, quật cường mà chật vật.
Hoắc Sở Trần rũ mắt xuống nhìn cô, bổ sung thêm: “Hơn nữa em còn là phụ nữ.”
“Phụ nữ thì làm sao?” Kinh Hạ hỏi ngược lại, gương mặt đang ngước lên trông cực kỳ bướng bỉnh.
Ánh mắt của Hoắc Sở Trầm rất lạnh nhạt, nhưng trong đó không mang theo bất kỳ sự khinh thường nào: “Thực lực của em không bằng những người khác cho nên thứ duy nhất mà em có thể dựa vào chính là thời cơ. Phải đánh đòn phủ đầu, một kích mất mạng. Càng kéo dài thời gian thì em càng bất lợi.”
Thấy Kinh Hạ không nói lời nào, anh dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Muốn tấn công vào điểm yếu của người khác khi không còn đường lui thì phải dùng đến kỹ năng chứ không phải cậy mạnh.”
“Lại đây.” Hoắc Sở Trầm gật đầu với Kinh Hạ, ra hiệu cho cô đến gần.
Kinh Hạ làm theo. Nhưng vừa mới đi được vài bước cô đã thấy trước mắt loé lên một tia sáng trắng, cô vươn tay ra đỡ theo bản năng đồng thời nghiêng đầu né tránh.
Bên tai chợt có tiếng gió, trong không khí truyền đến một động tĩnh rất nhỏ.
Giây tiếp theo, bàn tay Hoắc Sở Trầm đã dừng lại ở huyệt thái dương của cô.
“Lúc tránh đòn phải quan sát đối thủ, nghiêng đầu chỉ khiến em lộ ra sơ hở.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh lui về phía sau một bước, nhìn chằm chằm vào Kinh Hạ rồi nói: “Làm lại.”
Kinh Hạ hơi tức giận, cô cắn chặt môi dưới, đứng vững lại một lần nữa.
Lần này là cô chủ động tấn công trước, nắm đấm dứt khoát và tàn nhẫn lao thẳng đến người Hoắc Sở Trầm mà đánh.

Người đối diện nhanh chóng chặn đòn của cô, Kinh Hạ lại đánh một quyền vào tay anh.
Cánh tay của người đàn ông mạnh mẽ mà rắn chắc, cứng như một ván sắt vậy, Kinh Hạ bị đau phải thu tay về nhưng lại bị Hoắc Sở Trầm thuận tay vặn ngược ra phía bên ngoài, khiến phần bụng và ngực của cô lộ ra.
Nắm đấm của Hoắc Sở Trầm dừng lại trước ngực Kinh Hạ.
“Chiều cao của em không chiếm ưu thế cho nên đừng tấn công vào phần đầu, ngược lại phải lợi dụng sự chênh lệch về hình thể để tấn công xuống phía dưới. Xương sườn, háng và bộ phận sinh dục đều là những điểm yếu của con người.”
Anh buông Kinh Hạ ra rồi lùi lại hai bước, nói với cô: “Tiếp tục đi.”
Kinh Hạ thở hổn hển, do thể lực tiêu hao đi quá nhanh khiến cho đầu óc cô choáng váng vì thiếu oxy. Nhưng vừa ngẩng mặt lên cô đã nhìn thấy ánh mắt trông xuống của Hoắc Sở Trầm, sự bất phục cùng sự phẫn nộ trong lòng đột nhiên bùng lên giống như núi lửa phun trào.
Đấm, né tránh và đối mặt trực tiếp với ánh mắt của kẻ thù, cánh tay của cô vẫn bị Hoắc Sở Trầm tóm được. Nhưng lần này cô không lao đến nữa mà chỉ lùi lại một cách khéo léo, ép anh phải buông cô ra trước, đổi về tay còn lại để tóm lấy cô.
Chính là lúc này!
Kinh Hạ nhìn thấy cơ hội bèn dùng hết sức lôi anh về phía trước, Hoắc Sở Trầm theo quán tính tiến lên một bước.
Ngay sau đó Kinh Hạ lách mình sang phía cạnh sườn của Hoắc Sở Trầm, bắt lấy tay anh đồng thời nâng chân lên, đầu gối hướng đến bụng dưới của anh mà tấn công.
“Bang!”

Một âm thanh trầm đục vang lên, đèn trên đỉnh đầu dường như đều bị rung lắc đến run lên.
Kinh Hạ chỉ cảm thấy bả vai bị đánh úp nhói lên đau đớn.
Hoắc Sở Trầm thực sự không dễ đối phó, mỗi một đòn hiểm đều bị anh hoá giải, hai người rơi từ trên võ đài xuống mặt đất.
Kinh Hạ không thể quay đầu lại cho nên không thể hình dung được tư thế ngã bây giờ của hai người.
Đại loại là phía sau lưng ngoài sàn nhà cứng cáp ra còn có bộ ngực săn chắc của người đàn ông.
Cả hai người đều đã ướt đẫm mồ hôi, hơi nước ẩm ướt như hoà quyện vào nhau thông qua hai lớp áo mỏng, trên vai cô đột nhiên cảm nhận được tiếng tim đập thình thịch.
Cô bỗng nhiên thất thần chớp mắt một cái, phần da thịt dán vào lưng nóng rực khiến cả người cô bất giác cứng ngắc.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận