Hương Tình Đầu


Khi những hạt mưa đầu tiên chạm vào mặt, tôi như một đứa con nít được Doraemon cho quay lại thời thơ ấu bằng cỗ máy thời gian.

Kỉ niệm đầy ắp tiếng cười hồi nhỏ đang ẩn mình ở một góc khuất trong trí nhớ bỗng dưng tràn về… ngọt ngào và đầy màu sắc.

Tôi nhớ như in khuôn mặt và nụ cười của từng đứa bạn trong xóm.

Mặc dù cũng có khi cãi nhau hay thậm chí là đánh nhau, nhưng mỗi lần đám con nít xóm khác sang gây chuyện thì mới thấy được sự đoàn kết của chúng tôi.

Có một trận chiến dưới mưa giữa 2 xóm kéo theo mối tình con nít khiến tôi nhớ mãi đến giờ.

Chuyện là nhỏ My xóm tôi sang xóm bên kia tìm bạn thì bị một thằng fan cuồng chạy ra thơm một cái vào má.

Mà phải công nhận con nhỏ này dễ thương ác.

Da trắng bóc, đôi mắt đen láy còn môi thì đỏ như son.

Tôi ngoan vậy mà nhìn cũng muốn thơm chứ đừng nói mấy thằng họ Trư khác.

Tôi khoái nhỏ My, mà hình như nhỏ này cũng khoái tôi… Vì mỗi lần tôi sang chơi với anh nó, con nhỏ thấy tôi lại đỏ bừng mặt rồi chạy biến vào buồng trong.

Có lần tôi với anh nó đang ngồi chơi điện tử ở phòng khách thì con nhỏ chạy đến gần tôi, chìa ra bịch snack cua đỏ cho anh nè – rồi chạy ù đi đâu mất.

Hồi nhỏ tôi cũng hút gái lắm chứ không đùa đâu.

Nhỏ My về đến nhà vừa khóc vừa mách thằng Dũng túa – anh trai nó.

Buổi chiều đá bóng, thằng Túa kể chuyện bất bình cho anh em trong xóm.

Thằng nào nghe xong cũng giận sôi người.

Thằng thì đấm vào cột nghe rầm rầm [đau lắm, nhưng đang cool nên đành phải nhịn], thằng thì song phi trút giận vào cái cây [đạp hụt, nên cái cây nằm giữa 2 cái chân]…

Thằng nào thằng nấy mặt đỏ gay gắt.

Ai cũng điên.

Bực vì gái xóm mình bị trêu thì ít mà vì GATO với thằng Tèo fan cuồng kia thì nhiều.

Chúng tôi quyết định hẹn bọn xóm kia làm một trận quyết chiến với giao kèo không mang vũ khí, chỉ chơi tay không, mỗi bên 3 người và lớp 5 đổ xuống [thiếu 8 người nữa đánh nhau xong, đá bóng là đẹp].

Tôi cũng nằm trong danh sách thi đấu vì tôi là cái thằng đầu têu ra trò solo 3 vs 3.


Tôi nghe xong mà miệng méo xệch.

Đệch! Tôi là quân sư chỉ đưa ra ý kiến chứ có muốn tham gia đâu…
– Ê! Tao không đánh nhau đâu! Mẹ tao biết được chửi chết – tôi mang mẹ tôi ra làm bia.
– Không được! Mày là bạn thân của tao.

Anh em mình hoạn nạn có nhau.

Mày phải sát cánh cùng tao – nó thao thao về tình huynh đệ mà đâu biết tôi đang rầu muốn chết.
– Bình thường thì thân nhau được chứ lúc đánh nhau thì thân ai nấy lo.

Tao không chơi đâu – tôi một mực từ chối.
– Mày đi cùng tao, xong xuôi tao cho nhỏ em tao thơm mày…

Tôi điếng người trước điều kiện của thằng Túa.

Thằng này nhìn ngu ngu mà nói câu hiểm kinh.

Nó không cần đưa ra bất cứ lí lẽ cao xa gì.

Nó mồi tôi bằng phần thưởng không thể từ chối.

Lúc đầu còn chối đây đẩy, nhưng sau khi tưởng tượng đến thời khắc chiến thắng, nhỏ My chạy đến ôm hôn tôi thắm thiết, tôi lại lịm hết cả người.

Tôi như một vận động viên được tiêm chất kích thích… khí thế hừng hực… Tôi gật đầu như cái máy.

Đúng giờ hẹn, xóm tôi đã có mặt.

3 thằng trong danh sách bao gồm tôi, Dũng Túa và Hùng đen đứng hiên ngang giữa sân.

Mấy đứa còn lại đi theo cổ vũ đứng hẳn sang một bên.

Trong đám cổ vũ có cả nhỏ My.

Nhìn ánh mắt trìu mến của nó tôi như được tiếp thêm sức mạnh.

Nhưng phần nhỏ thôi, phần lớn là cái thơm sau khi xong…

– Xóm kia đến kìa mày – thằng Túa đập vai tôi khi thấy từ đằng xa một đám đi lại.

Nhìn tụi nó hùng hổ mà chỉ muốn cầm đá lẳng vào đầu cho bõ ghét.


3 thằng trong đám bước ra nhìn to cao gấp rưỡi chúng tôi.

Chắc phải lớp 7 là ít… Tôi lay vai thằng Túa…
– Lớp 5 gì… mà to vậy ba? Dùng… thuốc… quá liều à… Mày có nói điều kiện là từ lớp 5 trở xuống không đó – tôi lắp bắp.
– Tao nói rồi, mà không biết tụi nó có hiểu không.
Thằng Túa chưa nói hết câu thì đã thấy 3 thằng trâu bò tiến đến, mặt hằm hằm.
– Dũng! Mày hỏi tụi nó có phải lớp 5 không? Chứ to như này đố ai mà tin được.

– thằng Hùng đen bình thường gan lì nhất trong đám 3 thằng, vậy mà hôm nay cũng biết sợ.
– Ờ để tao hỏi…

Thằng đứng giữa xóm kia bước lên trước, khoanh tay trước ngực ra vẻ đàn anh.

Tôi tạm gọi nó là trùm cuối .
– Nghe bảo bên mày muốn CHIẾN? – nó gằn chữ chiến … nghe mà sởn hết da gà.
– Bên tao… – nói đến đây thằng Túa khựng lại, nghĩ nghĩ cái gì đấy rồi đổi đại từ nhân xưng.
– Bên EM không muốn chiến, tại thằng Tèo xóm anh nó mất dạy nên tụi em muốn cho nó một bài học – thằng Túa nhấn mạnh chữ em ra vẻ ta đây rất biết điều.
– Nó làm gì mày? – thằng trùm cuối nhếch mép.
– Nó… nó… – thằng Túa ấp úng.
– Nó làm gì? – thằng kia gằn giọng.
– Nó… nó… thơm trộm em gái em – thằng Túa lí nhí.

Thằng trùm cuối nghe xong suýt phì cười.
– Em gái mày đâu?
– Dạ nó kia – thằng Túa chỉ tay về phía nhỏ My đang đứng như trời trồng, mặt mày xám ngoét vì sợ.
– Nhỏ em mày dễ thương quá! – thằng trùm cuối quay sang nói với thằng Túa rồi lại quay đầu sang phía nhỏ My.
– Bé! Lại đây anh bảo – nó híp mắt cùng nụ cười toàn răng là răng.

Mấy thằng xấu trai toàn đóng vai ác thì phải.

Nhỏ My nghe thằng trùm cuối gọi thì líu ríu bước lại gần nó.

Nhìn con nhỏ hai tay nắm chặt sợ sệt mà tội nghiệp.

Đi qua tôi, nhỏ My dương ánh mắt cầu cứu.

Tôi biết con nhỏ sợ, nhưng tôi cũng sợ vậy.

Thằng trùm cuối nó to thế kia mà…


– Có phải thằng Tèo nó làm như này không? – dứt lời thằng trùm cuối thơm cái chụt vào má nhỏ My, rồi cười hềnh hệch.
Tôi chưa bao giờ thấy giọng cười nào khả ố như nó.

Tôi giận sôi gan, ném nỗi sợ sang một bên rồi lao vào thằng trùm cuối trong ánh mắt ngỡ ngàng của những đứa bạn cùng xóm…

Tôi giật tóc nó, kéo đầu xuống và lên gối như mấy bộ phim hành động tôi hay thuê băng về xem.

Bị bất ngờ, thằng trùm cuối ăn trọn một gối của tôi ngay sống mũi, nhưng nó chẳng xi nhê gì.

Có lẽ hồi đó tôi chưa học võ nên lực xuất ra yếu xìu, không thể làm nó bị thương.

Sau này học Vovinam gặp lại nó, tôi đánh nó như con.

Nhưng đó là chuyện sau này…

Thằng trùm cuối bị ăn một gối không kịp đỡ, nó điên lên.
– Mày muốn chơi phải không?
Nói điều nó bật dậy rồi lao về phía tôi đang đứng.

Biết chắc một điều tay đôi với nó là điều không tưởng, tôi nghĩ đến thượng sách… co giò bỏ chạy.

Nó đuổi theo tôi, nhưng không thể bắt kịp.

Đúng là chạy nhanh có rất nhiều cái lợi.

Thích ghê!

Biết là đuổi tôi cũng vô ích, nó giở trò tiểu nhân.
– Mày không đứng lại, tao quay lại kia, tao thơm con nhỏ bạn mày tiếp – dứt lời nó cười sằng sặc và từ từ tiến về phía nhỏ My đang đứng.
– Thằng mất dạy – nghe trùm cuối nói mà như sét đánh ngang tai, tôi hét lên rồi lao về phía nó.

Chỉ chờ có vậy, nó co chân đạp tôi một phát ngay bụng.

May mà nó đạp trên cao, nó mà đạp xuống một chút… có lẽ… tôi không còn muốn sống trên cõi đời này nữa.

Tôi ôm bụng lăn lộn, đau muốn khóc.

Nó nhếch mép, ngồi xuống rồi nắm tóc tôi.
– Mày chưa đủ trình nghe chưa thằng nhóc
Nó xáng tay tát cái bốp vào mặt tôi, rồi hào phóng tặng thêm vài cái nữa.

Bán hàng mà ai cũng hào phóng như thằng này thì người mua có phải sướng không.

Thằng Dũng túa với Hùng đen thấy tôi bị đánh liền xông vào yểm trợ đạp thằng trùm cuối ra.

Mặt thằng nào cũng đầy căm phẫn.


Thấy đồng bọn bị hội đồng xóm bên kia lao vào tiếp ứng.

Thấy thế xóm tôi cũng lao vào theo…

Một cơn mưa ập xuống, không khiến 2 bên chùn bước…

Kết thúc trận chiến xóm tôi thua tan tác.

Tôi bị nặng nhất.

Đầu to lên trong khi một bên má đỏ nhừ vì bị ăn tát.

Lúc đầu đau dã man, nhưng lúc sau đỡ hơn nhiều.

Nhỏ My thấy tôi bị đánh thì khóc thút thít, chạy đến, kê đầu tôi lên đùi nó.

Trời mưa lâm râm càng làm quang cảnh thêm phần lãng mạn…

Định bảo nó là anh không sao – nhưng thấy đùi nó mềm quá, nên tôi cứ nằm lì.

Lâu lâu, tôi còn giả bộ rên hừ hừ như chuẩn bị chết đến nơi làm con nhỏ càng khóc tợn.

Tôi bặm môi lại, cố nín cười khiến cho người tôi thi thoảng cứ rung lên từng chặp.

Nhỏ My biết mình bị lừa, nhưng chả nói gì.

Nó nhẹ nhàng đặt đầu tôi xuống đất, thơm chụt một cái vào má rồi chạy biến đi.

Tôi bất ngờ, nghểnh cổ dậy nhìn theo nó, thì chỉ thấy bóng nó cứ nhỏ dần, nhỏ dần… Tôi sờ lên má như không tin điều vừa xảy ra…

Hè năm đó, nhà nhỏ My chuyển lên Sài Gòn sống.

Trước hôm đi, nó nhờ Dũng túa hẹn gặp tôi.

Hai đứa ngồi im thin thít chẳng biết nói gì.

Ngồi được tầm 15 phút, muỗi đốt quá nên tôi xin phép nó về.

Trước khi về , nó bảo tôi nhắm mắt lại rồi bất thình lình nó thơm lên má tôi một cái nữa.

Nó bảo thơm 2 bên cho nó đều chứ 1 bên thì sẽ bị lệch má.

Sao nó không làm một cái ngay giữa môi nữa nhỉ? Người ta bảo kiềng 3 chân chứ có ai nói 2 chân bao giờ…

Ngày nó đi, tôi chạy theo cái xe đó mãi đến khi không còn sức để chạy.

Đằng sau lớp kính, hai má nhỏ My đã ướt đẫm…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận