Học Viện Dị Nhân Toàn Năng

Càng đi sâu vào cung điện càng cảm thấy nhiệt độ xuống thấp, thật lạnh. Dãy hành lang sâu hun hút như không không cùng. Những ngon lửa tím chiếu ra ánh sáng mịt mờ tạo cảm giác rùng rợn...
Cuối cùng cạch một tiếng. Không biết bao nhiêu lâu đi bộ Eri mới thấy một cánh cửa khẽ mở trước mặt, bề mặt gỗ ma sát với sàn băng phát ra tiếng rít chói tai. Trước mặt là Lucifer, mái tóc dài của hắn tùy ý xõa tung, tỏa ra ánh sáng bạc nhàn nhạt. Khuôn mặt tuy có chút không rõ nhưng đôi mắt vàng sáng của hắn trong bóng tối khiến hắn như bậc đế vương cao quý.
Thật là một sự đối lập. Nếu nói Micheal ấm áp như mặt trời thì Lucifer lại thanh cao như mặt trăng. Eri thầm cảm thán.
- Quả nhiên ngươi không do dự liền bóp vỡ giọt máu
- Không phải anh đã lường trước tất cả rồi sao?
Nói tới đây ánh mắt Eri âm trầm. Đôi mắt to màu hổ phách khẽ dao động...

- Tôi... Tôi muốn biết sự việc năm đó, tất cả.
Trong không khí dần trở nên quỷ dị, chỉ duy tầm nhìn của Lucifer chưa từng rời khỏi Eri. Khóe miệng hắn khẽ nhếch , ý cười càng sâu.
Cô nhóc này, rất thú vị a...
- Vậy hãy làm một giao dịch đi. Ngươi cho ta thứ ta muốn, ta sẽ kể cho ngươi sự việc năm đó. Một chi tiết cũng không thiếu! _ nụ cười trên môi Lucifer càng thêm sâu, khóe miệng cao giương cao.
- Anh muốn gì tôi đều sẽ cho...
- Hửm? Có phải không? Ta muốn gì cũng liền cho?
Hahahaha giọng cười vang lên, không chút thô tục mà thanh túy lạ thường.
- Ta nói, ta muốn một giọt máu của ngươi... Không ngại chứ?_ Lucifer ngừng cười, trên mặt lại khôi phục vẻ thanh cao, có điều lại âm trầm.
Eri hơi cả kinh, máu của cô sao? Ai biết được hắn muốn gì chứ? Cô chỉ muốn biết rõ quá khứ của mình mà thôi
- Được ! _ Giọng nói non nớt vang lên phá tan bầu không khí.
Lucifer không nói gì, chỉ bước xuống từ trên đài cao. Hạ thân hắn cuốn một chiếc khăn tơ tằm màu trắng, lộ ra nửa thân trên. Người hắn không quá cơ bắp nhưng lại mang cho người khác vẻ phiêu lãng, nước da trắng của hắn, mái tóc bạch kim sáng nhàn nhạt khiến hắn có cảm giác xa vời, người khác không thể lại gần... Hắn giống mặt trăng,lạnh lùng và xa xăm.

Lúc hắn chỉ cách cô 1 bước chân, hắn không đi nữa mà dừng lại. Tự động dưới chân hai người là một vòng tròn màu trắng, những kí tự và hoa văn kì lạ đồng thời xoay tròn, bay lên khỏi mặt đất. Đôi mắt Lucifer đột nhiên nhìn vào mắt cô. Mà Eri lúc này không thể rời khỏi đôi mắt vàng kia, tâm can cô,tâm trí cô xuất hiện 1 đoạn phim, một đoạn phim vô cùng quen thuộc, cũng vô cùng tàn nhẫn.
Đó là lúc mẹ còn chưa có cô. Mẹ cô là người của Huyết tộc, ba là 1 vampire trong gia tộc bình thường. 2 người đều bị những quy luật trong gia tộc trói buộc. Tình yêu lầm lỡ xảy ra, ba cô và gia tộc của mình bị giết bởi huyết tộc, mà ba cô bị moi sống tim đến chết! Quả tim đó bị tộc trưởng mang về ép mẹ cô nuốt, họ muốn mẹ cô chết tâm! Nhưng bà kiên trì, thời điểm cảm nhận được sinh mệnh nhỏ bé trong mình , bà đã quyết định bằng mọi giá phải sinh con ra...
Thực tại.
Lúc này đây, trong đầu Eri rõ mồn một những lời sỉ vả huyết tộc dành ẹ mình, những lời nói đó tàn nhẫn vô cùng, cay độc vô cùng.
Tiếp đó trong đầu cô là cảnh mẹ trút hơi thở cuối cùng, yếu ớt ra đi. Cô lúc đó còn đỏ hỏn, ánh mắt ngây thơ. Chẳng ai giúp mẹ con cô, từng ngày sau đó Eri còn nhớ rõ, cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, đâm từng nhát nặng nề vào tim cô, tra tấn tâm hồn cô. Tội lỗi, Tội lỗi. Cô không quan tâm đến hình ảnh huyết tộc diệt môn, họ đáng chết!
Bỗng giọng nói lạnh lùng của Lucifer vang lên, cắt đứt những hình ảnh đang tiếp diễn
- Sau đó ngươi cũng biết. Nhưng còn một quá khứ khác, kinh sợ hơn nữa!

Lại một dòng hồi ức nữa chảy vào. Chúa từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt ngài do dự, rồi lại quyết tâm. Ngài đang mặc cho thiên giới tranh chấp nội bộ. Mặc a giới xâm phạm nhân giới, cũng không quan tâm loài người đánh giết, máu đỏ khắp nơi.
- Ngươi biết vì sao lại như vậy không? Bởi vì như vậy ngươi mới được sinh ra hoàn hảo.
Lucifer lại nói lần nữa. Giờ phút này Eri không biết lệ đã rơi đầy mặt. Thân thể bé nhỏ sụp xuống, như tiếng lòng cô sụp đổ. Cô chưa sinh đã là 1 tội lỗi...
Lucifer không bận tâm cô gái nhỏ đang nức nở, bàn tay thon dài lành lạnh của hắn nâng một ngón tay cô lên, khẽ bấm vào đầu ngón tay. Một giọt máu rơi xuống, rơi vào chiếc lọ pha lê hắn đã hứng sẵn ở dưới.
Xong việc, hắn lạnh nhạt đứng lên, quay lại đài cao.
Nháy mắt Eri trở lại thiên giới. Tất cả như chưa từng xảy ra...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận