Hoàng tẩu (h·cường thủ hào đoạt)


Đến cả giường cũng lười lên, hắn ép nàng vào trong góc, hung hăng lột bỏ y phục của nàng, nàng giãy dụa càng phá vỡ lý trí của hắn, trong hỗn loạn, hắn kéo mắt cá chân của nàng kéo nàng nằm xuống nền, thân hình to lớn phục xuống ép lên trên, hai đầu gối dùng sức ép chặt hai chân nàng.
 
Mũ vua, dây ngọc đều rơi hết xuống nền đất, chỉ còn lại y phục hoàng đế còn chưa cởi bỏ. Hắn vén cực đại đã to lớn trướng đau nóng rực ấy ra rồi mạnh mẽ đâm vào trong thông đạo khô khan của nàng.
 
“Aaaaaaaaaa!”
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Dưới thân Hoa Ly bỗng nhiên căng cứng, hẳn là đau đớn vô cùng, nàng run rẩy nắm chặt lấy góc tay áo của hắn, khóc lóc lắc đầu điên cuồng, nhưng lại chẳng thốt ra được một câu cầu xin nào, sự giận dữ và đau đớn trong mắt nàng khiến cho nước mắt vỡ vụn không ngừng tuôn ra.
 
Càng đâm càng sâu, nơi đó của nàng mặc dù mềm mại chật hẹp, nhưng sớm đã quen thuộc với cự long to lớn của hắn, hai người sau khi quấn lấy kết hợp chặt chẽ, hắn liền dừng lại trong cơ thể nàng.
 
Cứ như thế, yên lặng khiến nàng cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

 
“A Ly không phải từng nói một đời một kiếp chỉ có hai người sao? Rõ ràng nàng biết hoàng huynh và nữ nhân khác đã từng làm chuyện như thế này, nhưng nàng vẫn muốn gả cho hắn, hahaha… Sao nàng có thể ngu xuẩn như vậy!”
 
Hắn nghiến răng nghiến lợi nói ra bên tai nàng, dưới tình hình mật thiết như thế này, hắn khiến không khí xung quanh trở nên nguy hiểm dị thường.
 
Hoa Ly bị cự long trong cơ thể trướng đau đến khó chịu, chân nhỏ trần trụi đang run rẩy bên hông hắn, mông dán lên nền nhà lạnh lẽo, dâm thủy nóng ẩm chảy xuống mông.
 
Dưới thân nóng rực nhưng trong lòng nàng lại lạnh lẽo cực điểm.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hắn rất lâu không di chuyển, cứ gắt gao cắm vào nơi mềm nhất của nàng, nàng cũng không có cách nào cử động, cứ nằm như thế mặc kệ hắn đè lên. Đôi môi đỏ hồng dần dần bật ra tiếng khóc đau thương nhất.
 
“Không phải như thế…. không phải như thế đâu huhuhu! Huynh ấy yêu ta nhất… huynh ấy yêu ta mà… huhuhu!”
 
Nguyên Đình chậm rãi luận động, đỉnh vào trong u cốc của nàng khiến cả người nàng trấn động, tiếng khóc cũng thay đổi, hơi thở gấp gáp khô nóng phảng phất bên tai nàng, hắn lạnh lẽo cười.
 
“Hắn yêu nàng? Vậy tại sao hắn lại chưa từng yêu nàng như ta yêu nàng? Cắm tới nơi sâu nhất của nàng, dùng cách thức yêu nàng nhất khiến nàng vui sướng, A Ly, tỉnh lại đi, hắn đã từng yêu nữ nhân khác như thế này đó.”
 
Hắn dùng cách thức trực tiếp nhất, đâm vỡ tia sáng cuối cùng của nàng.
 
Nàng tức thì co rút, hắn không mang một chút tình dục nào tiến ra, giống như đang chứng minh cái gì đấy, hắn dùng lực mạnh nhất đâm loạn xạ vào trong cơ thể nàng, đâm đến mức tiếng khóc của nàng cũng chẳng còn nữa, run rẩy dưới cơ thể hắn. Nàng muốn cuộn tròn cơ thể lại, nhưng mấy lần bị hắn cưỡng chế mở ra, tiếp tục điên cuồng khuấy đảo.
 


Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com
 
Dâm thủy vẫn đang chảy, theo đó còn có vết máu đỏ thẫm.
 
Hoa Ly chẳng thể kêu đau nữa, khuôn mặt trắng bệch lúc này đã mấy lần hít thở không thông, thanh tỉnh cảm nhận được tất cả tình yêu của Nguyên Đình, đây là nơi sâu kín nhất của nữ nhân, Nguyên Thiện và nàng quấn quýt lấy nhau lại chưa từng tiến vào nơi đó.
 
Lục phủ ngũ tạng dường như bị đâm tới loạn cào cào, ma sát rất lâu rồi, sự đau đớn ấy cũng đã thay đổi hương vị.
 
Hắn càng thêm thô bạo, nàng cũng càng thêm ướt át.
 
“Huhu.... aaaaaaaaaaaa………... aaaaaaaaa……”
 
Đôi chân trắng tuyết đang để trên nền đất run rẩy sắp không chịu được rồi. Mỗi lần hắn mạnh mẽ đâm vào, đều là cắm tới tận nơi sâu nhất trong u cốc, an ủi cơ thể nóng rực của nàng, để nàng nếm được khoái cảm đáng sợ đó. Khoái cảm này nhanh chóng lan ra toàn thân, cấp thiết khiến nàng không nhịn được phát ra mấy tiếng rên rỉ.
 
Ánh mắt Nguyên Đình vẫn thanh tỉnh như cũ, hắn rong ruổi trên cơ thể nàng khiến nàng tiết ra càng nhiều. Nhìn thấy Hoa Ly dần dần mê loạn, sự lạnh lùng trong đáy mắt cũng trầm đi.
 
“Đây mới là yêu nàng, chỉ có ta mới có thể thao khiến A Ly khóc, thao lộng khiến A Ly sung sướng thôi, biết không?”
 

Khuất phục và tuyệt vọng từng chút tràn ngập trong trái tim Hoa Ly, nhưng thời khắc này nàng lại chẳng có bất kì cách gì cự tuyệt sự đau đớn và dục vọng mà hắn mang tới. Bản năng muốn nghênh đón hắn, cho dù trái tim đang gào thét phải chống lại hắn, tiếng rên rỉ trong miệng lại càng ngày càng dâm loạn.
 
Hắn không hề chỉ làm ở một chỗ, khi tình triều đạt cao trào, hắn ôm nàng khắp mọi nơi trong đại điện, điên cuồng yêu thương nàng. Cho tới cuối cùng hắn cũng trầm luân rồi. Cùng với côn thịt trong hoa nguyệt của nàng, hắn cũng ngâm nga gầm nhẹ, triền miên không dứt.
 
Một màn điên cuồng này duy trì cho tới nửa đêm mới xong. Khắp Hoa điện đều đã loạn hết lên rồi. Nơi nào cũng lưu lại mật dịch chảy ra từ cơ thể nàng, khắp nơi đều phảng phất hương vị dâm đãng ngây ngấy. Thậm chí còn có mấy chỗ còn lưu lại cả vết máu tươi, có điều cũng chỉ là màu hồng nhạt thôi.
 
Hai người trần trụi nằm trên thảm lớn trong đại điện, trên người là mành che xé từ bên trên xuống, lụa mỏng bao trùm lấy hai cơ thể, che giấu một màn dục tiên dục tử kịch liệt.
 
Nguyên Đình nhẹ nhàng hôn lên sau cổ Hoa Ly, trên làn da trắng nõn đều là mồ hôi, hương thơm khiến hắn không kìm lòng được híp hai mắt lại. Thời khắc này hắn lại giống như một con mèo lớn, ôm lấy mèo con mình yêu thích nhất, động cũng không nỡ động.
 
“A Ly, quên hắn đi, nàng có ta là đủ rồi….”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận