Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương


Sonlin đi vào, đôi mắt mèo to tròn ẩn hiện tia tức giận cực độ.

Nữ Chúa Quỷ nhíu mày, nhẹ giọng giải thích.
" Ta thấy việc đưa di hài của các Tiên Chúa lên cũng không có gì đáng lo ngại.

Tránh vì việc Thần Long nổi giận mà gây tổn hại đến các ngài "
" Nữ Chúa Quỷ, người...!"
" Một con mèo hoang từ bao giờ được phép phê phán hành động của Nữ Chúa? "
Sonlin xoay lại nhìn về thân ảnh đang lẩn khuất giữa góc tối.

Nghiến răng nhe nanh, giọng nói lộ rõ sự căm phẫn.
" Tất cả là tại kẻ quỷ ma như ngươi xui khiến.

Ngươi thật sự có mục đích gì? Hả?? "
" Ta chỉ là đang muốn tốt cho Ma Giới mà thôi "
" Xảo ngôn.

Tốt cho Ma Giới? Ta thấy ngươi rất đáng ngờ "
Sonlin đi từng bước kiên cố tiến về phía bóng đen, đôi mắt mèo ánh lên một đợt sáng dữ tợn.

Tay mèo với móng vuốt sắt nhọn vồ tới...
Roẹt...!!! Rầm...!!
" Ah...!"
Sonlin ôm bụng ngã dài ra đất, mặt mày nhăn nhó như cực độ đau đớn.

Ngoái đầu nhìn sang bóng dáng khoác áo choàng đen mà uất hận.

Gào lên
" Các ngươi xem tộc Nhân Miêu là rác rưởi thì đừng trách bọn ta vô tình "
Vụt...!!
" Khoan...!"
Bà Helga chưa kịp khuyên bảo đã thấy Sonlin biến mất, buông nhẹ tay xuống thở dài thườn thượt.

Alice thấy mẹ phiền não liền nắm lấy tay bà, hỏi
" Mẹ sao vậy? "
" Không có.

Con đừng bận tâm "
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_   \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cô được Conal Vincent ôm đi dạo mát giữa sân trường vắng lặng.

Tất cả mọi người đều đã bận rộn để chuẩn bị cho lễ nhập quan của người thắng cuộc.
" Ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng "
Cô hài lòng lên tiếng, hai mắt vẫn đăm chiêu vào khoảng không mà đạm bạc.

Gió lạnh thổi qua lất phất lông mao bạch xám mượt mà.

" Uhm...!"
" Ngươi thật sự là cháu trai của Nữ Chúa Quỷ? "
" Phải "
" Đến Ma Giới tìm người thân? "

" Không "
Nam nhân kiệm lời cứ bình thản đưa cô đi một cách bất định.

Con ngươi hồng ngọc dần lịm xuống, nặng trĩu đến mức dường như không thể nâng lên.
\[ Ký chủ...!tại sao linh hồn người dao động như vậy? \]
Cô nghe tiếng nói vang vang bên tai nhưng chẳng buồn quan tâm.

Conal Vincent nhìn thấy, nhận ra điều bất thường liền ôm cô chặt hơn.

Vuốt ve hỏi
" Không khỏe? "
"..."
Cô nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ một cách an lành, không trả lời câu hỏi của hắn.

Conal Vincent xoa đầu thỏ, sau cũng tiếp tục bình thản bước đi...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_   \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Khoảng trời âm u với một màu xanh đỏ hòa quyện tựa như những tinh tú tuyệt trần.

Phảng phất quang lệ soi rọi mà ôm trọn toàn bộ một Vương Quốc lạ kỳ.

Những thân ảnh khoác cho mình chiếc áo choàng mong manh màu đen huyền bí, răng nanh sắt thép ghim sâu vào con người bất lực đến teo tóp cả xác hài.

Tiếng cười thỏa mãn văng vẳng tứ phương, đám ma cà rồng với bộ dạng hung ác đàn áp nhân sinh như nô lệ.

Tựa chừng trong thế giới này bọn họ là bá chủ...
\- Có người xâm nhập.
\- Cái gì? Mau bắt lại.
\- Triển khai đội quân phòng hộ 1.
\- Là kẻ nào??
..........
Sau tiếng thông báo là sự hoảng loạn của toàn bộ ma cà rồng khi đột ngột xuất hiện kẻ ngoại lai.

Nguyệt Tâm Sứ hạ chân trên nền đất, áo choàng khẽ bay trong gió.

Đơn độc bị bao vây bởi lũ Vampire biến dị, khác hoàn toàn với Ma Giới.

" Hửm? Không ngờ thế giới này lại thú vị như thế "
\- Ngươi...
" Không được hỗn xược.

Nhìn cho kỹ đó là ai "
Âm vọng vang rõ giữa không trung khiến đám binh lính phải bình ổn lại.

Hai tay mang găng đen từ từ vươn lên nắm lấy góc mũ, kéo nhẹ xuống một cách dứt khoát.

\- Là Bá Tước Victoria
\- Người đã mất tích rồi mà??
\- MAU QUỲ XUỐNG NHANH...
Tất cả đồng loạt quỳ xuống trước thân hình mảnh khảnh, mái tóc tím dài tung bay từng lọn như ảo ảnh.

Đôi mắt đỏ máu nghi hoặc liếc nhìn đám Vampire đang quỳ gối.


Khóe môi đỏ mọng vươn khẽ càng làm nổi bật dung mạo trầm luân.

" Ta chỉ đến như lời hẹn, không nghĩ sẽ có một món quà bất ngờ như thế "
" Ha ha haaaa...!Đến đây "
Tiếng cười của Xích Quân hòa vang ngạo mạn, một vầng sáng giữa trời quang thẳng xuống chân cô như chào đón.

Cô nhẹ nhàng từng bước đi lên, đám Vampire vẫn tất cung tất kính chẳng dám ngẩng đầu.
" Chào mừng ngươi đến với Huyền Huyết Tộc "
Cô bị bao quanh bởi ánh sáng rực rỡ, đôi mắt dần được khai mở.

Đại điện rộng lớn tươi sáng một cách dị thường, không tà mị như những nơi cư ngụ tà ác.

Mà lại cực kỳ thanh sạch với sảnh đường rộng lớn...
" Ha~ "
Cô cười nhạt cảm nhận dư lực mạnh mẽ lại quen thuộc.

Nâng mi cong nhìn lên bóng dáng Xích Quân đang kiêu ngạo ngồi trên ngai vị.

Gương mặt bầu bĩnh đáng yêu vẫn như thế, nhưng nét điểm tô tinh luyện đã khiến con nhóc trở nên tà ám hơn.

Uy quyền mà thống trị giữa Cung Điện nguy nga
" Lời tiên tri nói rằng Huyết Vương sẽ nhập vào thân xác của Bá Tước Victoria.

Nên ta đã tước đi ký ức và đẩy cô ta đến trần gian chờ đợi "
Cô nhướn mày lắng nghe lời giải thích đầy bí hiểm.

Xích Quân hai chân gác qua thành ghế, bộ dạng ngồi nghiêng nghiêng ngã ngã không ra gì.

" Lời tiên tri? "
" Lão Thần tiền nhiệm
  Xuất thế gian trần
  Trở về thử nghiệm
  Thống lĩnh Yêu Nhân "
" Hửm? "
" Người yên tâm, thế giới của ta, không cho phép kẻ nào dòm ngó.

Dù cho đó có là Vạn Yêu Chúa "
Xích Quân nở nụ cười đến ngoác cả mồm, vừa lạnh rét lại hung ác đến kỳ lạ.

Cô đứng giữa đại sảnh nhìn lên, nghiêng đầu đưa tay vuốt nhẹ lọn tóc.

" Ngươi định cho Lão Thần của mình đứng để ở đó ra uy? "
" Ha ha haa...!Huyết Vương, ta đã quan sát người rất lâu.

Người hoàn toàn xứng đáng với vị trí Lão Thần mà Tiên Quân bổ nhiệm.

Tuy nhiên...!"
"..."
" Ta sẽ không rời khỏi ngai vị của mình để trở thành thủ hạ kề cận bên người "

Cô nhìn vào đôi mắt to tròn với mâu quang nâu đỏ đang long lanh nhưng chất chứa sự cường liệt kia.

Lạnh nhạt gật đầu
" Được "
" Ha ha...!Huyết Vương, người cần phải vượt qua một vị nữa để trở thành Lão Thần tiền nhiệm của Huyền Huyết Tộc "
" Ai? "
" Đế Minh Vương...!Còn gọi là Âm Dương Đế "
Cô vẫn mỉm cười bình thản nhưng đáy mắt đã xẹt qua tia rét lạnh.

Xích Quân nhảy xuống bậc thềm vang lên tiếng lộc cộc, bước dần rồi bình thản nhắm mắt.

Hai tay kết ấn chắp vào nhau nhẩm chú...
" Đế Minh Vương xin ngài khai mục, cứu tội đồ đã lỡ phạm sai.

Cầu ngài tha khi ta phá hoại giấc ngủ ngài.

Ban ơn lành cho kẻ ngu si, Đấng Tạo Hóa của Huyền Huyết Tộc, xin ngài xuất hiện để phán đoán "
Ầm...!! Ầm Ầm...!!! Đoàng...!!
Cô nhắm mắt lại khi một nguồn sức mạnh bất ngờ bộc lộ, cỗ quan tài được chạm khắc tinh vi màu đen tuyền như cõi u minh xuất hiện.

Bao bọc xung quanh là một ma lực uy cường không thể chạm tới.

Lơ lửng giữa không trung vô định, Xích Quân ngay lập tức khụy gối cúi đầu không nói thêm lời nào nữa.

" Ta phải làm gì? "
"..."
Cô nhìn qua thân ảnh nhỏ bé vẫn bất động, đang chưa kịp định hình đã cảm nhận một sức mạnh thuần túy đi vào lòng bàn tay mình.

Liếc mắt nhìn qua, va chạm vào cô là ma pháp Ánh Sáng đang cực kỳ mỹ lệ.

Từng tinh hoa trắng ngọc ngà như thanh tẩy linh hồn đang yếu ớt của cô, dung hòa vào trong tựa chừng khiến cô sống lại.

Chậm rãi nhắm mắt để tiếp thu sức mạnh...
ẦM...!! ĐOÀNG...!!!!!!
Sức mạnh đột phá khiến mọi thứ rung chuyển mãnh liệt, từng vòng sáng như dây gai từ từ tiến nhập vào trong cô.

Đối mặt với Hắc Ám mà trở nên địch thù, nhưng cả hai ma pháp đều bị linh lực mạnh mẽ của cô chế ngự...
" Âm Dương Đế đã chấp thuận.

Xích Quân tham kiến Lão Thần, nguyện phục lệnh người bằng cả tính mệnh "
Hàng mi cong vút nặng nề nâng lên, cô nhìn mọi thứ đã trở về sự bình lặng.

Dời mắt qua Xích Quân đang cung kính với mình, đang định mở miệng nói thì cảm thấy linh hồn run lên một cách đột ngột.

" Người ổn chứ? "
Xích Quân nheo mắt bước tới đỡ cô lên ngai vị ngồi xuống.

Bàn tay mảnh khảnh chạm vào vầng trán của mình, đầu khẽ lắc ý tỏ không sao.

Mấp máy môi
" Tại sao sức mạnh Ánh Sáng lại ở chỗ Đế Minh Vương? Chẳng phải ở Rừng Gai gì đó? "
" Thế Giới này ta đã dung nhập vào khu rừng đó, để tiện việc quan sát Tích Hồ.

Rừng Gai không phải dễ dàng kiếm ra "
Cô nghe xong cũng gật đầu, nhướn mày nhìn con nhóc hỏi.
" Vậy đây là Tuyệt Liên Cung? "
" Phải "
" Vậy Xác Hàm kia, là ai? "
" Ha ha haa...!Là địch thù của người, Vạn Yêu Chúa.


Cô ta đã giả dạng để dẫn dụ người vào khu rừng tiện cho Ngọc Lưu Ly phục kích "
Cô nghe tiếng cười nói của Xích Quân mà cũng không tỏ thái độ gì ngạc nhiên.

Nhếch môi lạnh nhạt khiến thân ảnh nhỏ bé đó thích thú, tiếp tục...
" Huyết Vương...!Ngài đã sử dụng pháp thuật gì vậy? "
" Cổ thuật trong Lăng Mộ Thư Viện, Linh Thân Chi Pháp "
" Đó là lý do người tạo ra được hai phiên bản? Ha ha...!ta thật sự cũng muốn học đó "
" Được thôi "
" Hảo.

Nhưng ta vẫn muốn biết...!người rốt cuộc đang muốn làm gì? "
" Chơi đùa thôi...!Ngươi hãy âm thầm đi bắt hai tên Vương Tử, nhốt ở gần Tích Hồ.

"
Đôi mâu quang đỏ liếc qua Xích Quân, giọng nói lãnh đạm nhưng đầy ẩn ý khiến con nhóc ngẩn ra.

Sau cũng mỉm cười...
" Đã rõ thưa Lão Thần "
Cô gật đầu hài lòng, đứng lên đội lại mũ trùm.

Tà khí tản quanh mà dần biến mất giữa đại điện, chỉ văng vẳng âm giọng lạnh lẽo du dương tựa sương hàn...
" Ta chờ xem Vạn Yêu Chúa là kẻ như thế nào...!"
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_   \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sau bao ngày thì lễ nhập quan rốt cuộc cũng đến, toàn Hội Trường tất cả yêu ma đều ngồi xếp bằng trên nền đất.

Hai mắt nhắm nghiền chìm trong an tĩnh...
Conal Vincent được trang hoàng với chiếc áo sơ mi trắng, quần tây dài cùng áo choàng lông thú mềm mại như nhung.

Dung nhan bị che khuất bởi mặt nạ ánh vàng quỷ dữ.

Từ từ từng bước đi tới, nằm vào cỗ quan tài đã được chuẩn bị giữa toàn thể sân trường.
" Hãy gửi lòng thành kính đến Chúa Quỷ đời tiếp theo.

Phục mệnh ngài, kính yêu ngài và sẵn sàng bỏ mạng vì ngài...!"
Bà Helga bình tĩnh cất tiếng nói, bản thân đứng cạnh quan tài của hắn.

Vươn tay điều khiển đóng nắp lại để nam nhân bên trong một cách thản nhiên.

Rồi cũng nâng nhẹ váy mà quỳ gối, hai tay chạm lên cạnh hộp, nhắm mắt thành kính như cầu nguyện.

" Nữ Chúa Quỷ, hai Vương Tử đã bị Miêu Nhân bắt "
Không lâu sau lại có tiếng nói vang lên trầm tĩnh khiến bà Helga giật mình, chỉ có riêng bà là đứng dậy nhìn qua.

Nghi hoặc hỏi
" Cái gì? Nguyệt Tâm Sứ, ngươi nói con ta bị Miêu Nhân bắt? Làm sao có thể? "
" Bọn chúng đã muốn phản động, chúng ta phải trừ khử chúng "
Bóng hình đen tuyền bay lơ lửng trên không trung, tà áo phấp phới càng gợi tăng sự huyền ảo của cô giữa huyết quang nhạt nhòa.

Bà Helga bắt đầu hoang mang, cố trấn tĩnh
" Các ngươi tiếp tục cầu nguyện.

Nguyệt Tâm Sứ, chúng ta đi, vào trong nói chuyện "
Sau khi hạ mệnh lệnh, bà Helga liền cùng cô rời khỏi.

Để lại sân trường lần nữa im lìm đến tĩnh mịch.

Zola vốn cũng đang cùng họ chuyên tâm lại mở mắt, liếc nhìn toàn bộ đang như ngủ say mà cười lạnh.

Âm thầm lùi bước rời đi một cách lén lút...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận