Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy


Hôm nay là ngày đi khám thai, có chút hồi hộp.

Cậu không nói cho Phó Vân Phi biết, anh còn rất nhiều việc.

Đặc biệt là cái khâu làm đám trang sức từ bản thiết kế của cậu.

Phó Vân Phi gọi điện khoe cậu lúc công bố thiết kế của cậu đều nhận được sự ủng hộ tuyệt đối của cổ đông, họ rất thích phong cách này của cậu.

Chưa gì đã có đơn đặt mấy chục vạn vạn rồi.
Con đường kiếm tiền sau này lại rộng mở rồi, Lâm An Niên thỏa mãn xếp hàng lấy số.
Đây là một thế giới ABO người có khả năng đi làm thường là beta, alpha đều là những người có năng lực làm cái chức vụ cao.

Omega thân thể yếu nhược lại đặc biệt xinh đẹp chủ yếu ở nhà hoặc tham gia giới giải trí.

Nói chung cũng không khác gì các thế giới ABO khác.

Lâm An Niên trên tay đeo một cái túi vuông trong đấy đựng điện thoại, sữa, bánh, đồ ăn vặt, cậu cảm thấy không đói nhưng lại thèm ăn.

Chắc là bé con thấy đói rồi.
Người phía trước tiến vào phòng siêu âm, nay là cuối tuần nhưng cũng không nhiều người lắm, cậu lại đi sớm nên chờ một chút đã đên lượt mình rồi.

Lâm An Niên cảm giác mọi người đều đang nhìn mình, đặc biệt là cậu trai bên cạnh.
“ Sao mọi người nhìn tôi như vậy?” Lâm An Niên hỏi cậu trai omega.
Cậu bạn này thân hình nhỏ nhắn, bụng lại không lộ như cậu, bên cạnh còn có một A kè kè chăm sóc khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc.

Bạn O nhăn mày nhìn cậu “ sao chỉ có một mình cậu đi khám vậy ? A của cậu đâu ? ”
Lâm An Niên có chút kinh ngạc, lúc này Lâm An Niên mới chú ý đến , ở đây mỗi người đi khám thai đều có bạn đời hoặc người nhà của mình đi theo.

Chỉ có mỗi cậu là một mình vác bụng bầu đi siêu âm thành ra nổi bật nhất trong tất cả.
Lâm An Niên mỉm cười lịch sự, rất cảm ơn sự quan tâm của bạn O kia “ A nhà tôi ở trong quân đội không thể về với tôi được.

Cảm ơn bạn quan tâm”
Bạn O nghe thấy Lâm An Niên bảo bạn đời trong quân đội liền gật gật đầu “ Nhưng mà đi một mình cũng rất nguy hiểm.

Bụng cậu lại lớn như vậy, người nhà cậu đâu nha?”
“ Người nhà tôi không muốn tôi với anh ấy đến với nhau …tôi…”
Bạn O nghe đến đây mà đau lòng quá trời.

Huhu đều là O mà sao số của người bạn mới quen này khổ quá vậy.


Chồng không thể ở bên cạnh chăm sóc thì thôi, đằng này người nhà lại còn bỏ mặc cậu.

Huhu thật đáng thương.

Bạn O lập tức lôi điện thoại ra giơ về phía Lâm An Niên “ Chúng ta kết bạn đi.

Sau này chọn đồ cho bé cưng chúng ta cùng đi.”
Lâm An Niên nhanh chóng giơ điện thoại, quét mã, thế là hai người thành bạn luôn.

Lúc này y tá gọi đến tên cậu, Lâm An Niên vẫy tay bye bye rồi đi vào phòng khám.

Bác sĩ này tên Du Cảnh Thành, là một bác sĩ đẹp trai nhà giàu nhưng không thích kế thừa gia nghệp nên đi làm bác sĩ.
“ Nằm lên đó đi”
Lâm An Niên nằm lên vẫn còn nghịch ngợm chọc chọc bụng bự.

Du Cảnh Thành vẫn chưa có ngẩng đầu nhìn bệnh nhân của mình.

Đến khi ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc liền sửng sốt.

Sao cậu ta lại ở đây?
“ Cậu đến đây làm gì?” Du Cảnh Thành khó chịu.
Lâm An Niên cũng bực mình nha, cậu đến khám chứ còn làm gì nữa.

Chẳng lẽ đến phòng siêu âm khoa sản là để cắt trĩ??? “ Bác sĩ, tôi đên khám thai nha, có phải anh nhầm lẫn không vậy?”
Du Cảnh Thành ngờ vực trong lòng, khám thai, chẳng lẽ… “ Đứa bé là con ai?”
“ Con tôi nha, bác sĩ anh hỏi gì kỳ cục vậy?”
“ Cậu rõ ràng…” Du Cảnh Thành hơi hướng gắt lên.
Lâm An Niên lập tức cắt lời gã “ Tôi đến khám thai.

Bác sĩ đề nghị anh làm đúng nhiệm vụ của mình.

Đời tư của tôi không cần thiết cung cấp nhỉ?”
Du Cảnh Thành nhìn người trước mặt, không hề giống như lời nói.

Gã có chút khó chịu, cuối cùng vẫn là tiếp tục siêu âm cho Lâm An Niên.
Lâm An Niên tụt cả hứng, đến khi thấy hình tiểu bảo bối trên màn hình “ ai nha tiểu bảo bối đáng yêu.”
Du Cảnh Thành khó chịu, sao cậu ta có thể thản nhiên như vậy được cơ chứ.


Y tá bên cạnh thấy sự việc như này liền chủ động thay Du Cảnh Thành dặn dò này nọ.

Lâm An Niên ôm được phiếu siêu âm có ảnh của bảo bối tung tăng hớn hở không thèm để ý đến Du Cảnh Thành mặt nhăn thành một đống.
Bên ngoài chỉ còn vài người.

Du Cảnh Thành khám xong hết mới nhớ ra hôm nay có chuyện bèn nhấc điện thoại gọi đi.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói của đàn ông “ có chuyện gì?”
Du Cảnh Thành bực mình “ cậu nói xem, không phải cậu bảo người hôm đó chủ động bò lên giường cậu sao.

Cậu ta bây giờ mang thai gần 6 tháng đến chỗ tôi khám thai kia kìa.”
“ Ai mang thai cơ?”
“ Chính là cậu bạn trai của Hoắc Thanh dâng lên đó.”
A, hóa ra là người này.

Hắn ngồi trong thư phòng xoay xoay cái bút trong tay.

Có phải cậu định dùng đứa con đó để uy hiếp hắn không.
“ Kệ cậu ta, xem cậu ta làm được gì.

Với lại alpha trội rất khó lưu lại đời sau.

Chờ lúc cậu ta sinh con ra mang đi là được.”
“ Cậu cứ cẩn thận đó.” Du Cảnh Thành cảnh báo rồi tắt điện thoại.
______________
Lâm An Niên vui vẻ trở về nhà.

Phó Vân Phi đã chuyển tiền vào tài khoản cho cậu rồi.

Bây giờ mỗi tuần cậu chỉ cần giao vài mẫu thiết kế thường thường với ba mẫu thật thật đẹp là được rồi.

Đi đi lại lại làm cậu mỏi quá đi.

Có nên vào siêu thị mua đồ không nhỉ.

À cậu còn phải mua một cái xe kéo để kéo đồ nữa, bầu bí như này không thể xách nhiều đồ được.

Lâm An Niên vào siêu thị mua một cái xe kéo cá nhân chứa đồ ăn sau đó mới bắt đầu đi chọn hàng.


Dạo này hay thèm mấy món ăn vặt linh tinh phải trọn nhiều nhiều chút.

Chocolate cũng mua, khô bò khô gà khô mực mua, dâu tây, táo đỏ mua, chân giò gà tôm cá mua.

Ấy ấy, hình như mua nhiều quá rồi thì phải, mà hình như cậu không được ăn nhiều tôm nhỉ.

Thôi kệ, thích ăn là được rồi.
Lâm An Niên tung ta tung tăng kéo xe về nhà, vừa đi vừa ngâm nga vui vẻ, đến khi nhìn thấy chiếc xe đậu dưới nhà liền sững người.
“ … Ba… mẹ..!”
Lâm An Niên đứng đơ tại chỗ, mẹ Lâm hai mắt sưng đỏ nhìn Lâm An Niên.

Bà bắt đầu khóc, tiến lên nắm lấy tay cậu.

Ba Lâm chỉ nhìn cậu, nhưng mà Lâm An Niên vẫn nhìn thấy được đau lòng cùng giận giữ trong mắt ông.
“ Chúng ta lên nhà đi.

Ba mẹ”
Lâm An Niên dắt tay mẹ đi lên nhà.

Xe kéo đồ ăn mẹ Lâm hộ cậu nhấc lên.

Căn phòng nhỏ gọn gàng lại truyền đến cảm giác ấm áp, khiến người bước vào đều ngạc nhiên thoải mái không thôi.
“ Tranh trí rất tốt.

Niên Niên, lại đây mẹ xem cháu ngoại chút nào.”
Lâm An Niên có chút kinh ngạc, không nghĩ mẹ thế mà không mắng cậu.

Lâm An Niên ngồi bên cạnh mẹ Lâm.

Mẹ Lâm xoa xoa bụng tròn, tiểu bảo bối ngoan đá một cái trúng tay bà, mẹ Lâm vui vẻ.
“ Đứa nhỏ nghịch ngợm ghê!” Mẹ Lâm vui vẻ xoa mãi không ngừng, tiểu bảo bối cũng đạp đạp nhẹ không dừng.
Lâm An Niên cười.

Ba Lâm thấy hai mẹ con ngồi nói chuyện cũng không nhắc đến chuyện không vui, ông đem đống đồ ăn vào nhà bếp rồi tự đem cốc nước để lên bàn.
“ Sao mẹ biết con ở đây?” Lâm An Niên đưa giấy siêu âm cho mẹ xem.
Mẹ Lâm ngắm cháu đến thích thú, khuôn mặt tươi cười vui vẻ “ Vân Phi nói con ở một mình không yên tâm, nó gần đây còn phải đi công tác không thể lại để mắt con.

Nó bảo mẹ cũng để chúng ta ngồi nói chuyện cẩn thận với nhau.”
“ Con không có chuyện gì đâu.

Mẹ nhìn xem, con ở đây cũng rất tốt mà.

Bé con cũng rất ngoan ngoãn.

Con định tuần sau về nhà bố mẹ đã đến rồi.”

“ Niên Niên hay con cùng mẹ về nhà đi, tiện chăm sóc con, như này mẹ không yên tâm…” mẹ Lâm nhìn cậu.
Lâm An Niên có chút khó xử “… mẹ, con vẫn chưa thể về được.

Bây giờ về …”
“ Không về cũng được, nhưng mà mỗi tuần phải về nhà một lần, gọi Vân Phi đến đón con.

Nó với chị con dạo này cứ không xong, với lại bây giờ trở về không thể tránh mấy bữa tiệc đến lúc đó lại chạm mặt tên khốn kia.” Ba Lâm vẫn im lặng nãy giờ liền lên tiếng.
Lâm An Niên thật vừa ý với quyết định này của ba Lâm, cậu đúng là chưa muốn quay về Lâm gia.

Lâm gia không phải thương gia, là gia đình theo ngành khảo cổ vô cùng thành công, mà ‘Lâm An Niên’ trước giờ không thích dựa vào danh tiếng của cha mẹ để được các thầy cô ưu ái, tất cả đều tự lập hết, tính tình lại vô cùng tốt, vô cùng ngoan ngoãn.

Chính bởi vì cái tính cách đó nên khi phát hiện bản thân 419 với người khác mới sinh ra cảm xúc tội lỗi khẩn cầu Hoắc Thanh.
Lâm An Niên cậu nhất định phải để cho hai người kia nếm trải cảm giác mất đi đứa con là trụ cột tinh thần của mình.

Đảm bảo thoải mái như những gì họ đã gây ra.
Lâm An Niên nói chuyện với mẹ Lâm một lúc liền phát hiện nên đứng lên nấu cơm rồi, Lâm An Niên cùng mẹ Lâm vào bếp, hai mẹ con cùng nhau nấu cơm, ba Lâm nhàn nhã ngồi sofa xem tivi.
Buổi chiều hai mẹ con cùng đi siêu thị, mẹ Lâm muốn sắm chút đồ cho cháu ngoại còn gần 4 tháng nữa mới sinh.

Lâm An Niên muốn cản mà cản không nổi.

Thế là cả nhà lại đi dạo một vòng trong mấy cửa hàng đồ sơ sinh cho trẻ em, mua trước giường nhỏ cùng xe đẩy màu xanh xinh xinh.

Xoay xoay một vòng lại quay ra mua đồ ăn vặt cho Lâm An Niên, trong nhà vẫn còn khá nhiều đồ ăn vặt, chỉ là mẹ Lâm vẫn cảm thấy như vậy không đủ cho nên lại đi mua tiếp.

Omega mang thai sẽ không phải trải qua phát tình, sau khi sinh ba tháng, kỳ phát tình mới lại tiếp tực quay lại.

Cũng không khác gì phụ nữa bình thường mang thai cho lắm.
Tạm biệt ba mẹ Lâm, Lâm An Niên nằm vật xuống giường nhích không nổi.

Hôm nay đi lại nhiều quá làm chân cậu đau chết đi được, lưng cũng mỏi sắp gãy rồi.

May mắn tiểu bảo bối biết điều không có đạp loạn nếu không chắc cậu mệt chết mất.
Lại nói hôm nay cậu cũng mua mấy cuốn sách dùng cho omega khi mang thai vẫn chưa có xem, Lâm An Niên bật người ngồi dậy tìm mấy quyển sách.

Xem nào … omega khi mang thai cần có alpha của mình ơ bên cạnh an ủi nếu không tinh thần rất dễ bị tụt dốc, sợ hãi, lo lắng.

Trầm trọng có thể dẫn đến trầm cảm ảnh hưởng đến cả mẹ và con.

Ấy nha, cậu thấy mình vẫn bình thường mà nhỉ có dấu hiệu lo lắng gì đâu.

Haha chắc chắn là do cậu quá mạnh mẽ, hệ thống lại cải tạo lại thân thể một lần cho nên không có mấy dấu hiệu này.

Tuyệt vời!!!.
Lâm An Niên đọc hết cả mấy cuốn mà chả cảm thấy gì, cậu cam thấy vẫn là ghi nhớ hết, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì… cậu luyến tiếc tiểu bảo bối lắm á


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui